Cùng xem Hình tượng con lợn trong tranh dân gian Việt Nam trên youtube.
Có thể bạn quan tâm
Trong kho tàng di sản tranh dân gian đồ sộ của người Việt, những bức tranh lợn chỉ chừng dăm ba bức, nhưng cũng đủ cho một năm mới ấm cúng. Đó là: Tranh lợn đàn (lợn mẹ và đàn con), Tranh lợn độc (lợn đang ăn bên máng) và Tranh Lợn ăn lá ráy (lợn đang ngoạm cây ráy). Trong ba chủ đề này, thì Kim Hoàng (xứ Đoài) chỉ duy nhất có 1 con lợn độc, còn Đông Hồ (Kinh Bắc) có cả 3. Tranh Làng Sình, thì có một cặp be bé, xinh xinh dùng cho việc hóa mã. Ấy vậy mà cái sự khác nhau của những bức tranh lại đầy linh hoạt làm cho lợn Kim Hoàng tuy một lại thành hai, lợn Đông Hồ ba lại hóa ra vô số trong sự vận dụng hình sắc và ngữ nghĩa cho những bức tranh tùy từng nghệ nhân sản xuất.
Lợn Độc trong tranh Đông Hồ.
Vì sao con lợn vốn là vật nuôi rất gần gũi và quá quen thuộc ở nông thôn lại đi vào tranh Tết? Và, con lợn trong tranh đó có gì khác với con lợn bên ngoài đời thực? Phải chăng nó là một trong những con giáp quan trọng của người Việt? Nhưng câu hỏi được đặt ra mà câu trả lời đầy đủ nhất chính là quan niệm về thế giới quan của người Việt. Những bức tranh Lợn nói riêng hay những bức tranh dân gian nói chung đều là sự thoát thai từ cuộc sống, trải bao đời đã được nâng lên thành những triết lý sống cô đọng và súc tích.
Xem Thêm : 8 tác phẩm xấu xí của danh họa hàng đầu thế giới
Hình ảnh một đàn lợn giống như những hình ảnh thể hiện thực tế của lợn mẹ với một đàn bê con tụ tập đông đúc, nhưng bạn cũng có thể thấy những nét khái quát ở đó có đầy đủ các hình dạng. chúng ẩn hiện đâu đó âm hưởng của nghệ thuật điêu khắc đình làng với những nét khỏe khoắn, vững chãi như mộc mạc nhưng rất đỗi tinh tế. những đường cong của lưng, bụng, phản xạ của chân, vó và đặc biệt là tai lợn đã bộc lộ một tư tưởng nhào nặn khác. nếu thoạt nhìn những chú lợn này, người ta chỉ thấy chúng có hình dạng trong không gian hai chiều trên mặt phẳng. nhưng nếu bạn quan sát kỹ, đôi tai và móng lợn nhô ra từ phía sau đầu, sau bụng, đã tạo ra một chiều không gian thứ ba rất quen thuộc nhưng cũng rất chung chung.
Đàn lợn âm dương trong tranh Đông Hồ.
Con lợn mẹ và 5 con lợn con béo tốt, quây quần làm nên cái triết lý, ước vọng của người Việt về Tết sum vầy, ấm cúng. Không chỉ vậy, các chú lợn này đều mang trên mình biểu tượng về triết lý âm dương qua hình những khoáy tròn trên lưng và mông. Và không chỉ tranh lợn đàn, các tranh lợn khác như lợn độc, lợn ăn lá ráy vẽ những con lợn nái (lợn cái) hay lợn giống (con lợn đực), thì trên mình vẫn mang những vòng tròn thái cực đồ. Phải chăng các con vật này còn phản ánh một tập tục lâu đời của người Việt. Đó là tập tục nuôi lợn làm vật tế Thần trong các dịp lễ Tết. Lợn được nuôi được gọi là “Ông Lợn”, được chăm sóc tắm rửa mỗi ngày. Thức ăn của “ông” phải đựng trong chậu sạch sẽ, chỗ ở phải thoáng mát, rộng rãi. Vào ngày lễ Tết người ta sẽ vẽ hình tròn âm dương lên mình “Ông” để Tế Thần. Vòng tròn âm dương đó không chỉ là dấu hiệu thần thánh hóa “Ông Lợn” mà còn là dấu hiệu trừ tà. Ấy nhưng đó chỉ là tập tục, còn những con lợn trên tranh dân gian lại có đến những hai khoáy âm dương. Phải chăng hai khoáy tròn này chính là biểu tượng cho Lưỡng nghi sinh tứ tượng, Tứ tượng sinh Bát quái, Bát quái là 64 quẻ trong kinh dịch cũng là sự phản ánh cuộc sống xoay chuyển không ngừng. Đấy chính là ý nghĩa cho sự sinh sôi nảy nở, đông đàn dài lũ. Vào những dịp lễ Tết cũng là thời điểm âm dương giao đãi chuyển hóa, nên hình tượng kết hợp với vạn vật hóa sinh, nên bức tranh lợn dán trên vách cũng góp phần vào biểu tượng hóa sinh đó để nói lên triết lý về sự sinh trưởng vô biên – ước vọng của người Việt.
Tranh lợn làng Sình.
Xem Thêm : Chi tiết – Cổng thông tin điện tử tỉnh Bắc Ninh
Riêng với chú lợn độc của tranh Kim Hoàng, hình ảnh là một con lợn đen tuyền nổi lên giữa nền đỏ của tranh, hoặc một con lợn trắng nổi trên nền cam giấy phẩm – màu sắc đặc trưng cho dòng tranh Đỏ xứ Đoài lại mang những yếu tố đặc biệt khác. Những “Ông Lợn” này không chỉ là những bức tranh in, mà còn có cả kỹ thuật tô vẽ. Những “Ông Lợn” được in bằng ván khắc xong, sẽ được vẽ viền bằng nét trắng trên lợn đen và in nét đen trên lợn trắng. Chúng linh hoạt hơn so với tranh dân gian Đông Hồ khi được các nghệ nhân dân gian vẽ tay chiếc máng, hay lá ráy phía trước con lợn. Do đó tranh Kim Hoàng dẫu chỉ có một bản in tranh, nhưng trong dòng tranh Kim Hoàng, các bức tranh lợn hoàn thiện lại rất khác nhau về hình thức. Con lợn độc trong tranh Kim Hoàng cũng ít nhiều khác biệt với lợn độc Đông Hồ. Lợn không có khoáy âm dương trên mình nhưng rõ ràng cái màu đen/ trắng, chừa lại cái tai, mõm lợn màu đỏ, đã khiến biến cả Ông Lợn này thành hình âm dương. Màu đen là âm trên nền đỏ, màu đỏ là dương trên nền đen. Trong âm có dương, trong dương, có âm. Ngược lại sắc đỏ cũng là dương trong hệ màu, con lợn nái (cái) đen là âm, rồi nét trắng viền quanh đã làm nên sắc trung tính vận hành sự linh hoạt đó. Thế mới thấy, bức tranh lợn độc của Kim Hoàng dường như rất đơn giản, nhưng cũng đầy triết lý. Hình tượng biểu tượng vừa rất gần gũi, nhưng lại đầy uy lực. Tranh lợn độc, ở cạnh tranh Thần Kê (gà thần), tạo nên một bản sắc riêng của tranh dân gian Kim Hoàng. Chúng không chỉ là con lợn con gà, mà còn mang ý nghĩa trấn trạch, cầu an.
Lợn Độc (trắng) Kim Hoàng.
Trong văn hóa người Việt, các tranh lợn không chỉ là tranh chơi, mà còn có tranh hóa mã. Cặp đôi con lợn trong tranh dân gian Làng Sình (Huế) lại sử dụng cho việc này. Nó cũng đồng thời thể hiện ra ý nghĩa về sự hóa sinh. Hóa một bức tranh lợn để cầu an bình, để chăn nuôi được thịnh vượng cũng có nghĩa tạo cho cuộc sống no đủ. Đôi lợn trong tranh dân gian Làng Sình có lẽ là cặp đôi mang tính khái quát nhất trong các bức tranh dân gian. Hai con lợn nái đen béo ụt ịt châu đầu vào cùng một chiếc máng hình chữ nhật ở giữa tạo nên sự đăng đối cũng có nghĩa là âm dương giao hòa.
Một mùa xuân mới lại về, những bức tranh dân gian vàng son tưởng như đã mai một nhưng nay đã được các nhà nghiên cứu mỹ thuật và các nghệ nhân dân gian khôi phục lại. thần kê và con lợn độc lại xuất hiện. Màu đỏ tươi của sơn ta đã xuất hiện ở một số vựa sơn và sau này đã tìm được lối về cho những ai đam mê xưa và yêu nghệ thuật hội họa của cha ông ta. những con nái béo của làng Sình với quan niệm chuyển âm thành dương. nên những chú lợn, con lợn ăn lá dong vẫn sống động, thân thiện và mang đầy giá trị biểu tượng, vẽ nên cái hồn của Tết âm lịch năm con lợn. mua một vài bức tranh dán trên bức tường cũ có lẽ không chỉ mua một niềm vui nho nhỏ để hồn về với quá khứ của dân tộc, mà còn mang lại niềm vui, lời chúc xưa dâng lên tổ tiên một năm mới bình an.
Nguồn: https://dongnaiart.edu.vn
Danh mục: Vẽ
Lời kết: Trên đây là bài viết Hình tượng con lợn trong tranh dân gian Việt Nam. Hy vọng với bài viết này bạn có thể giúp ích cho bạn trong cuộc sống, hãy cùng đọc và theo dõi những bài viết hay của chúng tôi hàng ngày trên website: Dongnaiart.edu.vn