Cùng xem Văn học là nghệ thuật của ngôn từ | Trường THPT Vĩnh Viễn TPHCM trên youtube.
Văn chương là nghệ thuật của ngôn từ
Ruan Shi Cuijing
(Lớp 12 Năm 2 2022-2023, thpt Mãi Mãi)
Ralph Waldo Emerson đã từng nói: “Yêu cái đẹp là thưởng thức. Tạo ra cái đẹp là nghệ thuật” Đúng vậy, cái đẹp là thứ mà con người muốn thưởng thức và sở hữu, còn phần sáng tạo cái đẹp còn lại thuộc về bầu trời nghệ thuật. Họa sĩ, nghệ sĩ, nhà văn…họ là những người làm nên nghệ thuật. Nếu đối với họ họa sĩ là nghệ thuật, tranh của họ là nghệ thuật, âm nhạc là nghệ thuật đối với nhạc sĩ, thì đối với nhà văn, văn học là nghệ thuật và lẽ sống của họ. Tác giả đã từng nói “cuộc đời là nơi xuất bản và là đích đến của văn chương”. Vậy đó, văn học là một nghệ thuật, và nội dung luôn là một cái gì đó trong đời sống xã hội từ bao đời nay. Nó nhằm phản ánh ý thức, khám phá hiện thực xã hội và đời sống con người, thỏa mãn những cảm xúc thẩm mỹ vô cùng phong phú, đa dạng của con người, đồng thời hướng con người hướng tới những giá trị chân, thiện, mỹ. Vạn vật, để làm nên tác phẩm, nghệ thuật là chất liệu. Đối với văn học, chất liệu cấu thành tác phẩm là ngôn ngữ. Vì vậy, “văn chương là nghệ thuật của ngôn từ”.
Banzak nói: “Nhà văn phải là người thư ký trung thành với thời đại”. Không còn nghi ngờ gì nữa, họ là những người phù hợp với mọi thời đại, và văn học của họ là một cái gì đó vượt thời gian. Chính ngôn từ trong văn học đã tạo nên những bài học quý giá, bởi m.gorki quan niệm: “Văn học là nhân học”, nên học văn cũng là học cách làm người. Tác giả dùng văn bản làm chất liệu để tái hiện hiện thực xã hội, đồng thời thể hiện sự đánh giá, cảm nhận của nhà thơ về cuộc đời.
Trong một xã hội không ngừng phát triển, phạm vi của nghệ thuật ngôn từ ngày càng rộng lớn và đa dạng hơn. Vì vậy, khi chúng ta nói rằng văn học là nghệ thuật của ngôn từ, chúng ta chỉ có nghĩa là một loại hình nghệ thuật sử dụng ngôn từ để tạo ra một thế giới nghệ thuật vì lợi ích của nghệ thuật. Từ đó ta thấy ngôn ngữ văn học đối lập với ngôn ngữ đời thường mà văn học được giao tiếp. Rất đơn giản, vì khi giao tiếp là một loại hình nghệ thuật đa dạng, thông tin được chuyển tải thông qua ngôn từ, biểu tượng, phương thức giao tiếp phi nghệ thuật, v.v. hiểu bạn thông qua Bất cứ điều gì được truyền đạt bằng bất kỳ cách nào, kể cả sử dụng các phương tiện phi ngôn ngữ như nét mặt, giọng nói hay chỉ vẫy tay hoặc gật đầu… Còn ngôn ngữ văn học, đó là sự lựa chọn của các từ được tổ chức thành các từ cố định không thể thay đổi để Sau đó, bạn có thể giao tiếp với dòng thời gian hai ký tự mãi mãi.
Đối với ngôn ngữ hàng ngày, các tính năng có thể quan trọng hoặc không. Nhưng có một số đặc tính của ngôn ngữ văn học khiến nó tồn tại lâu dài.
Cái đầu tiên mang tính tượng trưng. là một phép ẩn dụ. Tính tượng hình là sản phẩm của sự biểu hiện bằng cách tái tạo hiện thực trong tâm trí người đọc, tái tạo các trạng thái và chuyển tải các hành động hay chuyển động của nhân vật, phong cảnh và toàn bộ thế giới rộng lớn do tác giả tạo ra. Một nhà văn viết ra những lời sâu sắc không chỉ để giải tỏa tâm tư, tình cảm của bản thân mà còn nói lên tâm tư, tình cảm của giai cấp, tầng lớp mình. Những người cầm bút viết ra mỗi tác phẩm văn học, thơ ca, ca dao đều là đại diện cho giai cấp, thời đại của mình. Ví dụ như câu ca dao về hoa sen:
“Áo nào đẹp hơn sen
Lá xanh, hoa trắng, nhị vàng
Nhị vàng, hoa trắng, lá xanh
Gần bùn nhưng không có mùi bùn. “
Xem Thêm : Thay thế Microsoft Office: Nên dùng LibreOffice hay OpenOffice?
Những tư tưởng, tình cảm, cảm xúc về cái đẹp không được bộc lộ trực tiếp qua những từ ngữ, câu văn thông thường mà được miêu tả qua những hình ảnh cụ thể: “lá xanh”, “hoa trắng”, “nhụy vàng”. Hơn nữa, treo lơ lửng bên trên là hình ảnh hoa sen, một tín hiệu thẩm mỹ về những phẩm chất cao đẹp, cao đẹp của thiên nhiên và xã hội loài người. Ngoài việc tạo ra hình ảnh ngôn ngữ, nhà văn thường sử dụng rất nhiều biện pháp tu từ để nâng cao tính nghệ thuật như so sánh, nhân hóa, ẩn dụ, hoán dụ, phóng đại, v.v. được viết bởi một nhà văn cực hữu:
“Một vòng mặt trời đỏ trong lăng”
Dùng hình ảnh “mặt trời” để miêu tả sự vĩ đại của chính bạn. Bởi vì mặt trời làm sinh động vạn vật bằng ánh sáng, và bạn là ánh sáng chân lý bừng nở từ tâm hồn con người, làm trẻ lại một tương lai tốt đẹp hơn. Hay có câu:
“Vương miện bảy mươi chín mùa xuân cúng dường”
“Bảy mươi chín mùa xuân” dùng hoán dụ thay cho bảy mươi chín tuổi. Tạo cảm giác tránh mất mát đau thương nào đó cũng là một sự tinh tế đối với người viết xa xứ. Hoán dụ ấy nói lên cuộc đời bạn tươi đẹp như mùa xuân.
Trong văn học, sức mạnh của lời nói nằm ở tính khái quát của chủ đề, ở chỗ nó có thể thể hiện tư tưởng, tình cảm, lương tri của thời đại, không phụ thuộc vào địa vị xã hội của con người. người cầm bút. Từ một nơi dành cho một người trở thành thiên đường cho nhiều người, công trình đã đứng trước thử thách của thời gian.
thứ hai là tổ chức. Ngôn ngữ văn học có tính tổ chức cao để tạo hiệu quả nghệ thuật. Đây là những gì làm cho ngôn ngữ văn học khác với các từ phục vụ một mục đích khác. Chức năng này nhằm tạo trình tự, trình tự của các từ ngữ văn học. Kể từ khi xuất hiện ngôn ngữ văn học, nó luôn có mở đầu và kết thúc rõ ràng, được sắp xếp theo trật tự các phạm trù. Nếu bạn thay đổi thứ tự, nội dung sẽ thay đổi hoàn toàn. Trong cách tổ chức này, ngôn ngữ văn học trước hết phải mang tính rõ ràng, chính xác. Ngôn từ phải trong sáng, vì ngôn ngữ văn chương phải đạt tiêu chuẩn của chữ quốc ngữ, được đa số nhân dân hiểu và chấp nhận. Aristotle nhận xét: “Chất lượng đầu tiên của văn bản là sự thuần khiết”. Vậy đó, sự minh bạch là điều cần có trong văn học, và tất nhiên sự đan xen không phù hợp của các ngôn ngữ nước ngoài trong một tác phẩm phải được hạn chế. Sự trong sáng của toàn bộ tác phẩm hoàn toàn bị mất đi và cách diễn đạt không thể chấp nhận được. Về độ chính xác, ngôn ngữ văn chương thể hiện ở việc đặt cảnh, người, tình, ý, cho người đọc cảm nhận được hết những tầng ý sâu xa mà tác giả muốn gửi gắm, thậm chí có khi rất tinh tế, mong manh. Suy luận trong cùng một ngôn ngữ văn học phải ngắn gọn, súc tích, nói được nhiều ý với số từ ít nhất. “Quan niệm nghệ thuật ngoại ngữ” là quan niệm nghệ thuật nằm ngoài câu văn, mang ý nghĩa bao quát, hấp dẫn gợi cảm, là một nghệ thuật ngôn từ điển hình. Nét thâm trầm trong thơ cảm thụ của Nguyễn Đình Chiêu thể hiện nỗi niềm nội tâm của một nhà Nho vốn kính vua, nhưng thơ lại nói: “Vua Xuân ở đâu, phải trái”. Có hay không là một câu hỏi sâu sắc.
Thứ ba là tình cảm. Ngôn ngữ văn học có yếu tố truyền cảm có thể để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc, khiến người đọc cũng có chung nhịp đập cảm xúc với tác giả. Huyền Hương Hồ làm bài thơ “Bánh trôi nước”:
“Thân em trắng tròn
Bảy chiếc bè ba bể nước ngọt
Dù con rắn nằm trong tay xưởng đúc
Nhưng tôi vẫn giữ tấm lòng của mình”
Dùng hình ảnh bánh trôi để miêu tả vẻ đẹp và số phận của người phụ nữ xưa. Dù xinh đẹp, tài năng đến đâu cũng không gì thay đổi được số phận lênh đênh. Hai chữ “thân em” gợi một thoáng ngậm ngùi cho thân phận người phụ nữ (thân em như hạt mưa sa, thân em như dải đào…). Quan niệm “cha đặt đâu con ngồi đấy” trong xã hội phong kiến “chế độ đa thê” ngồi đó, người phụ nữ không có quyền lựa chọn (chết theo cha – Hồ Xuân Hương), và phải tuân theo pháp luật. Được bố mẹ sắp đặt nên dù chồng có năm vợ bảy thiếp thì người phụ nữ cũng có thương, có khổ, không có quyền bỏ chồng đi tìm hạnh phúc khác cho mình mà phải cam chịu cuộc sống tầm thường của chồng. Cuối cùng, lời nói chỉ có thể nói một ngôn ngữ: ngôn ngữ của cảm xúc. Ngôn từ văn chương được thể hiện bằng nhiều phương thức khác nhau: gián tiếp, trực tiếp và cả tiếng nói nội tâm tình cảm. huy kêu lên trước nắng chiều:
Xem Thêm : Cách sử dụng Data Validation trong Excel tạo list nhập nhanh dữ liệu
“Quê hương của mặt trời lặn”
Ai sẽ lo con sóng mù trên sông”
(tờ)
Đó là nỗi đau thân phận nhỏ bé lạc lõng giữa thế giới rộng lớn, là cảm giác chơi vơi và dai dẳng.
Suy cho cùng, đó là sự “tàng hình” của hình tượng văn học. Hình tượng văn học cũng là hình tượng văn học của ngôn từ. Các chất liệu khác của nghệ thuật là: âm nhạc, màu sắc, nhịp điệu, diễn xuất đều là hữu hình, bởi vì tai có thể nghe, mắt có thể thấy, tất cả đều có thể hưởng thụ bằng cơ thể. Nhưng với môn văn thì khác vì mặc dù bạn có thể nghe hoặc nhìn thấy trang giấy nhưng có một điều là bạn không thể nghe trực tiếp. Thay vì một hình ảnh hoặc âm thanh duy nhất xuất hiện trực quan, một ký hiệu chữ cái sau đó sử dụng trí tưởng tượng của mình để vẽ ra những hình ảnh và âm thanh hình thành trong tâm trí anh ta. Từ đó, chúng ta hiểu rằng, sự tồn tại của văn học không chỉ tồn tại trực tiếp trong thời gian và không gian dưới hình thức vật thể, mà thuộc về sự khám phá logic ẩn chứa trong ký ức, trí tưởng tượng và cảm xúc của người cảm thụ, để nó có thể được biết về sự tồn tại của nó, ví dụ:
“Lấp lánh đáy nước đáy trời
Khói xanh xây thành, ánh vàng soi tuổi trẻ. “
(Truyện Kiều-Nguyễn Du)
“Phong Vân Vân chết tiệt
Ô tô trong thế giới thực giống như đang bay. “
(Truyện Kiều-Nguyễn Du)
Hai câu trên thuộc bài “Nữ vương hải ngoại” của tác giả Nguyễn Du, nhưng ở đây cần dùng thị giác để tiếp nhận màu sắc, hình dáng của thực tại, dùng thính giác để tiếp nhận âm thanh của cuộc sống.
Cuối cùng, văn học là nhân sinh quan, là nhân sinh quan, là cách nhìn cuộc sống, là nghệ thuật của văn bản. Mực và giấy trắng đi đôi với nhau, văn và viết song hành với cuộc sống. Chắt lọc, chắt lọc những ngôn từ hiện thực đời sống thành những hình tượng nghệ thuật.
Ruan Shi Cuijing
Nguồn: https://dongnaiart.edu.vn
Danh mục: Tin tức
Lời kết: Trên đây là bài viết Văn học là nghệ thuật của ngôn từ | Trường THPT Vĩnh Viễn TPHCM. Hy vọng với bài viết này bạn có thể giúp ích cho bạn trong cuộc sống, hãy cùng đọc và theo dõi những bài viết hay của chúng tôi hàng ngày trên website: Dongnaiart.edu.vn