Cùng xem Bài văn kể về cuộc sống của gia đình em (hay nhất) – Luật Trẻ Em trên youtube.
luattreem xin chia sẻ một câu chuyện về cuộc sống gia đình dưới đây để giúp các bạn biết cách viết một bài văn kể chuyện hay và sáng tạo nhất. Chúc các bạn viết thật hay!
Bạn đang xem: Sáng tác về cuộc sống trong gia đình em (hay nhất)
Đề: Trong một bài văn ngắn, hãy kể về cuộc sống hạnh phúc của gia đình em.
Đề xuất bài tập:
Gia đình là cái nôi của cuộc đời mỗi người, được sống trong mái ấm gia đình là điều tuyệt vời nhất đối với chúng ta. Hôm nay là tối chủ nhật, em gái tôi lên Hà Nội nghỉ học rồi về nhà. Cả gia đình tôi có dịp quây quần cùng nhau ăn uống và trò chuyện. Lâu lắm rồi tôi mới thấy không khí gia đình ấm cúng và yêu thương như vậy.
Có năm người trong gia đình tôi: bố, mẹ, chị gái, tôi và một em trai. Bố mẹ tôi làm nông nên rất bận rộn, em gái tôi đang học trên Hà Nội, hiếm khi cả nhà được quây quần cùng nhau ăn uống trò chuyện như hôm nay. Dù bố mẹ làm lụng vất vả từ sáng sớm đến tối mịt mới về đến nhà nhưng lòng nặng trĩu. Mỗi khi rảnh rỗi, tôi lại ngồi trò chuyện cùng con. Hôm nay, chị cả vừa nấu cơm xong, tôi liền đi rửa bát, chuẩn bị cơm tối. Đứa em trai cũng chạy ra chạy vào. Đồ ăn cô ấy làm rất đẹp. Nổi bật là nước sốt đậu rán vàng óng ăn kèm với rau xanh. Đây là những cánh gà chiên, từng cánh gà lớn được xếp đối xứng trong đĩa. Ngoài ra còn có đĩa rau luộc xanh mướt và bát dưa leo quen thuộc. Một đĩa cơm ngon đã sẵn sàng, và tôi sẽ ăn nó sau khi cha tôi tắm. Thỉnh thoảng, đứa em thích chạy đi giục bố đi tắm rồi vào ăn tối.
Cả gia đình trò chuyện trong khi ăn. Cha nhấp một ngụm rượu nếp, gật đầu khen em gái nấu ăn rất giỏi. Mẹ nhìn chúng tôi ăn ngon lành, ánh mắt vui mừng. Cả bọn vừa ăn vừa gật gù. Người em còn nói: “Nếu ngày nào cũng được chị nấu cho ăn thì tốt biết mấy.” Cả nhà cười ầm lên. Tiếng xé thịt, tiếng nhai, tiếng lách cách của bát đĩa, tiếng cười nói, tất cả tạo nên một bản nhạc gia đình vui vẻ.
Bữa ăn kết thúc. Tôi phụ trách dọn dẹp và rửa bát đĩa. Chị em tôi nhanh tay pha trà nóng cho cả nhà. Những chiếc cốc trắng tinh nằm ngay ngắn trên bàn như những chú cò say ngủ. Làm sạch được thực hiện. Cả nhà ngồi trong phòng khách nghe bố kể chuyện ông và các cô chú đi làm đồng. Dưới ánh đèn bàn, khuôn mặt gầy gò, xanh xao nhưng nụ cười và sự lạc quan luôn tràn ngập trong anh. Mẹ ngồi vá những mảnh vải vụn nhìn đôi tay mẹ thoăn thoắt thoăn thoắt. Chị tôi nghiêng đầu chải tóc, mái tóc dài mượt ai nhìn thấy cũng phải trầm trồ. Mặt cô ấy hình trái xoan, giống hệt mặt mẹ, trông rất đẹp. Em đã tự hứa sẽ không cắt tóc để có những lọn tóc dài đẹp như anh. Bố nhấp một ngụm trà nóng rồi cùng mẹ đi làm trở lại, bố mẹ định năm sau mua một chiếc xe máy mới cho em gái tôi đi học, để chúng tôi có thể mua một chiếc xe đạp mới. Nghe vậy, ba chị em tôi đồng thanh hét lên, chạy đến ôm chầm lấy bố và hôn lên má ông một cách đầy ngờ vực. Rồi tôi chạy đến ôm chầm lấy mẹ, cảm thấy thật hạnh phúc vì năm sau ba chị em tôi sẽ có xe mới để đi học. Dưới làn khói tỏa ra từ ấm trà, cha tôi rạng rỡ và đôi mắt sáng ngời.
Cả gia đình cùng nhau ăn trái cây. Sau đó bảo nhau học bài chuẩn bị cho tuần mới, hai chị em thu dọn đồ đạc sáng mai lên Hà Nội. Bố mẹ tôi đi nghỉ sau một ngày dài làm việc. Nhìn Bố Mẹ chìm vào giấc ngủ, nhìn từng con chữ trên trang giấy trắng tinh, con nguyện sẽ chăm ngoan học giỏi, sau này sẽ thật nổi bật, giúp ích cho Bố Mẹ thật nhiều. Tôi đi ngủ nhưng tiếng cười nói của cả nhà vẫn còn văng vẳng bên tai.
Xem Thêm : Giá trị nhân đạo là gì? Tìm hiểu giá trị nhân đạo trong văn học
Mong nhà mình luôn ấm áp hạnh phúc như vậy. Những cuộc đoàn tụ gia đình thật đáng quý và đáng yêu. Tôi rât yêu gia đinh của tôi.
Bên ngoài trời se lạnh và đường xá ít đông đúc hơn. Trời cũng dần tối. Trong nhà, mẹ tôi đang chuẩn bị cơm nước, và tôi đang giúp mẹ chuẩn bị bữa tối.
Vài phút sau, hai mẹ con dọn cơm. Mẹ nói: “Con mời ông, bà và bố vào nhà dùng cơm”. Cả nhà ngồi quây quần bên đĩa cơm ấm áp lắm. Mùi thức ăn khiến ai cũng thèm thuồng. Những món ăn yêu thích của gia đình đã được bày sẵn trên bàn ăn nhờ tài nấu nướng điêu luyện của chị. Vừa ngồi vào bàn ăn, bố tôi nửa đùa nửa thật nói với mẹ: “Hôm nay con làm món chưa ăn đã thấy ngon rồi! Chắc là thịt nướng, cá viên chiên, thịt bò ốp la trứng, phải không? Thiếu cơm là khôn!””. Mẹ nhìn bố, cười nhẹ và nói: “Khen vợ nhé!”
Cậu bé ăn thìa không biết dùng đũa, cơm dính vào má và cằm. Vừa ăn, ông vừa kể chuyện nhà trẻ: “Hôm nay nhiều bạn tè ra quần, chỉ có các cháu là không!”. Điều này được cho là đã khiến cả gia đình bật cười. Vì quá buồn cười nên tôi đã bị nghẹn và phải vội vàng bưng bát cơm ra ngoài. Vừa quay lại, cậu bé vừa đùa: “Chị ơi, ăn từ từ thôi! Ở lớp em, nếu ăn mà chị bị nghẹn, cô giáo sẽ phạt chị đấy!”. Anh ăn nói điềm đạm khiến cả ông bà và bố mẹ đều cười chảy nước mắt. Thấy vậy, anh ta cũng cười, rồi thản nhiên nói: “Làm thầy thì phạt cả nhà!”
Cô giáo dặn, lúc ăn không được cười nói nhiều mà.” Ông nội không nhịn được nữa, ôm bụng cười, sau đó xoa đầu cậu bé khen cậu thật tốt bụng. : “Khi cháu lớn lên, cháu trai của bà nhất định sẽ có thể diễn xuất. ” Cubby chỉ nhìn anh ấy và mỉm cười.
Bữa cơm chiều thật vui vẻ và đầm ấm. Dù tiết trời se lạnh nhưng em vẫn thấy ấm áp, bởi không khí gia đình luôn hòa thuận, êm ấm, luôn tràn ngập tiếng cười hạnh phúc.
Mỗi cuối tuần khi chị tôi đi học về, nhà tôi đông nghịt người. Ngôi nhà nhỏ rộn rã tiếng cười nói. Buổi tối, khi bố mẹ đi làm về, cả nhà lại quây quần náo nhiệt. Đây cũng là lúc tôi cảm thấy hạnh phúc nhất.
Từ chiều mẹ đã ra chợ rau mua đồ ăn ngon. Em giúp mẹ nhặt rau, vo gạo. Rau sạch được hái từ chính vườn rau của chúng tôi, còn thịt thì mẹ tôi mua ở nhà bà trong làng, trông rất tươi ngon. Mẹ bật bếp lên nấu, thật ngon và hấp dẫn. Bố và chị cùng giết gà, em đi hái đậu. Tất cả thức ăn đã sẵn sàng. Chúc mọi người hợp tác vui vẻ. Tiếng nói, tiếng cười vang vọng trong căn bếp nhỏ.
Khi màn đêm buông xuống, tiếng ếch nhái và tiếng dế du dương tạo nên những khúc ca mùa hè. Cơm chín, mẹ sai tôi trải chiếu giữa phòng, chị bưng một đĩa cơm lên. Cả nhà quây quần bên mâm cơm, ai cũng khen tài nấu ăn của mẹ. Chúng không chỉ đẹp về hình thức mà còn có hương vị thơm ngon. Cả nhà cùng nhau ăn uống trò chuyện. Bố hỏi thăm việc học ở trường và nhắc nhở cô và em trai cố gắng học hành chăm chỉ. Mẹ luôn dịu dàng và ân cần. Mẹ nhắc ba chị em ăn uống đầy đủ và giữ gìn sức khỏe. Gió từ trong vườn thổi vào, mang theo hương thơm dịu nhẹ tươi mát của hoa cỏ trong vườn. Thỉnh thoảng cậu em lại kể vài câu chuyện cổ tích vui nhộn khiến cả nhà cười sằng sặc. Những khoảnh khắc đó thật là một niềm vui!
Ăn xong, mẹ bảo hai chị em thu dọn, rửa bát. Mọi người làm công việc của họ. Mẹ mang đến một đĩa dưa hấu được cắt đẹp mắt. Mọi người tiếp tục câu chuyện còn dang dở của mình. Ngoài cửa sổ, vầng trăng tròn vành vạnh tỏa sáng trên đầu, như đang mỉm cười, ngập tràn hạnh phúc của một gia đình nhỏ.
Xem Thêm : Tyrosine kinase, chức năng sinh học và vai trò trong bệnh ung thư
Mỗi ngày trôi qua, tôi lại mong đến cuối tuần để cả gia đình lại được quây quần bên nhau. Bầu không khí ấm áp, vui vẻ trong ngôi nhà sẽ mãi mãi khắc sâu trong tâm trí tôi.
Bố đi làm xa nhà hàng chục cây số, cả tuần mới về một lần. Vì vậy, tối thứ bảy là đêm gia đình tôi quây quần bên nhau nhiều nhất.
Sau bữa tối, mọi người quây quần trong căn phòng khách nhỏ ấm cúng. Đèn neon phát ra ánh sáng xanh dịu. Những lẵng hoa nhựa lung linh như hoa thật. Bề mặt sơn của tủ gỗ cẩm lai bóng như gương, các đường vân nổi rõ như những đường vẽ ma thuật. Bên trên là chiếc tivi màu mười chín inch bọc lụa xanh rêu. Đồ đạc trong phòng được sắp xếp ngăn nắp.
Ôm Yuying trong tay, cha hôn lên tóc và má cậu. Ngọc ôm lấy cổ bố, miệng lẩm bẩm: “Bố ơi! Bố có nhớ con không?”. Người bố cầm bàn tay nhỏ bé của con, áp lên má mình, vuốt ve và nói nhỏ với con: “Con nhớ bố nhất rồi. !”. Rồi bố hỏi lại: “Ngọc có yêu con không?”. Thảo Ngọc cười khoe chiếc răng khểnh xinh xắn. Hãy đặt tay lên chiếc cằm mới cạo của bố và thốt lên: “Trong nhà này, con yêu bố nhất! Yêu ngôi nhà này! Và hai chị nữa! Con yêu cả hai như nhau! Với điều này!”. Đứa bé giơ ba ngón tay vung qua vung lại như muốn chứng tỏ điều mình nói là đúng, là thật. Bây giờ, mẹ tôi đang đọc báo và tôi đang chơi piano. Em bé đáng yêu quá, mẹ con tôi không nhịn được cười.
Tám giờ, tôi bật tivi xem chương trình “Ngôi nhà tuổi thơ”. Có một chương trình mẫu giáo tốt tối nay. Yuwa vừa xem vừa vỗ tay, vừa hát vừa hát. Bố khen con hát hay, con cười. Cô ấy càng hát, cô ấy càng trở nên to hơn, lắc đầu qua lại theo nhịp đàn piano. Chiếc nơ màu hồng thắt bím như đuôi của một chú cún con để tạo nên vẻ ngoài dễ thương hài hước. Bố hỏi tôi: “Con ơi, tuần này con được bao nhiêu điểm? Môn nào được 10 điểm nhiều hơn?”. Tôi hãnh diện khoe: hơn tuần trước 43 điểm! Chủ yếu là môn Toán, sau đó là Tiếng Việt. Tôi đã làm hết sức mình về mặt nghệ thuật và chỉ được điểm tám. “Bố xoa đầu động viên tôi và nói: Con làm được. Với đà này, bố tin cuối năm con sẽ là học sinh xuất sắc. Cố gắng hơn nữa nghe bố! Tuần sau bố thưởng cho con nhé”. những đứa trẻ có đồng hồ báo thức!” Tôi rất biết ơn bố tôi. Chính những lời động viên hàng tuần của bố đã khiến tôi có thêm ý chí và nghị lực để chăm chỉ học tập. Mỗi khi về nhà, bố thường dạy tôi cách giải toán và cách vẽ những câu văn hay bằng hình ảnh.
Mẹ lấy ra một đĩa kẹo là quà của bố hồi chiều. Taoyu không bỏ xuống được, vỗ tay reo lên: “A, kẹo này ngon quá! Con cho con nhiều vào nghe mẹ!”. Bố tươi cười nhắc nhở hai chúng tôi: “Ăn kẹo xong nhớ đánh răng kẻo sâu răng đấy!”. Rồi bố quay sang hỏi mẹ về việc nhà tuần này. Mẹ nhìn bố cười nói: “Cả hai đều là con trai ngoan. Tuần này cơ quan mẹ hơi bận nên mẹ cũng rất bận, nhưng con đừng lo, mọi chuyện sẽ có thôi!” và làm việc nhà nên tôi được nghỉ hai ngày thứ 7 và chủ nhật, bố thường về sớm giúp mẹ, bố quay sang nói nhỏ với tôi: “Con ráng giúp mẹ thêm việc nhé, mẹ ốm rồi. Bố buồn lắm con ơi! Trông cậy vào con gái lớn!” Tôi chạy đến bên mẹ, bố nói như nghe thấy: Mẹ không sao đâu. Không có gì làm cho bạn bị bệnh, phải không? Nhưng bạn phải về nhà thường xuyên. Bạn sẽ xem bố về nhà chứ? Mẹ tôi cười mắng tôi: “Con không có chồng, chỉ có con thôi!”. “
Tối thứ 7 nào cũng vậy, gia đình tôi luôn vui vẻ, đầm ấm bên nhau. Chị em tôi thật sự hạnh phúc khi được ở nhà, trong vòng tay ấm áp của cha mẹ.
—
Do blog luattreem đăng
Danh mục: Giáo dục
Nguồn: https://dongnaiart.edu.vn
Danh mục: Tin tức
Lời kết: Trên đây là bài viết Bài văn kể về cuộc sống của gia đình em (hay nhất) – Luật Trẻ Em. Hy vọng với bài viết này bạn có thể giúp ích cho bạn trong cuộc sống, hãy cùng đọc và theo dõi những bài viết hay của chúng tôi hàng ngày trên website: Dongnaiart.edu.vn