Cùng xem Top 13 mẫu kể về một thầy giáo hay một cô giáo mà em quý mến trên youtube.
Kể về một thầy giáo hoặc cô giáo mà em yêu quýLà kiểu bài quen thuộc trong ngữ văn lớp 6. Có thể nói giám mục là giám mục. Người cha người mẹ thứ hai của chúng tôi. Chính vì thế bài văn viết về thầy giáo, cô giáo mà em yêu quý sẽ giúp các em học sinh bày tỏ được những suy nghĩ, tình cảm của mình đối với cô giáo đang giảng dạy mình. Dưới đây là dàn bài mẫu kể về một cô giáo mà em yêu quý và bài văn mẫu kể về một cô giáo mà em yêu quý hoặc vô cùng yêu quý. Hãy tham khảo chúng.
- 3 suy nghĩ hàng đầu về những người lính siêu ngầu
- Bài đăng tuyệt vời về ngày 22 tháng 12
1. Lập dàn ý về giáo viên mà em yêu thích
I. Giới thiệu:
– Giới thiệu giáo viên mà bạn sẽ nói chuyện.
– Kể về những tình huống và ấn tượng mà em kính trọng và quý mến cô giáo của mình.
Hai. Văn bản:
– Miêu tả đôi điều về thầy/cô giáo mà bạn yêu thích. Đặc điểm độc đáo và ấn tượng của giáo viên nên được mô tả.
– Kể về tính cách, tư cách của cô giáo.
– Kỷ niệm sâu sắc nhất của bạn với người thầy đó là gì?
– Bây giờ học lớp 6, em nghĩ gì về cô giáo đó?
Ba. Kết luận:
– Khi không còn được học với thầy, tỏ lòng kính yêu, em sẽ chăm chỉ học tập, không phụ lòng thầy.
2. Kể về cô giáo lớp 6 của em – Văn mẫu 1
Dưới sự dìu dắt tận tình của thầy, mỗi học sinh trưởng thành từng ngày. Tôi cũng thế. Mỗi ngày đến trường, em sẽ học tập dưới sự hướng dẫn tận tình của nhiều thầy cô. Nhưng giáo viên yêu thích của tôi là người giúp việc.
Cô Mai là giáo viên dạy tiếng Anh của tôi năm lớp 4. Cô có dáng người mảnh khảnh và cao khoảng 1m65. Làn da cô trắng như sứ, mịn màng. Cộng với mái tóc đen dài. Mọi thứ khiến cô ấy trở nên xinh đẹp, dịu dàng đến khó tả. Đôi mắt cô đen láy, trong suốt như nước mùa thu. Tôi luôn cảm thấy rằng đôi mắt của cô ấy thật kỳ diệu, và cô ấy có thể nhìn thấu mọi thứ. Trước mặt cô, không học sinh nào có thể nói dối hay che giấu. Điều tôi yêu thích nhất ở cô ấy là giọng hát trong trẻo và thánh thót. Từng từ tiếng Anh cô thốt ra đều rõ ràng và xúc động. Thu hút khán giả của bạn. Mỗi khi lên lớp, cô luôn giảng dạy tỉ mỉ, quan sát học sinh kỹ lưỡng. Phần nào khó hiểu, cô kiên nhẫn dạy đi dạy lại cho đến khi cả lớp hiểu mới thôi. Đặc biệt, cô rất thân thiện với bạn bè và đồng nghiệp. Dù cha mẹ có khó tính đến đâu, chỉ cần ngồi xuống nói chuyện với mẹ là bạn sẽ mềm lòng ra ngay.
Chủ nhật hàng tuần, cô dạy tiếng Anh miễn phí tại nhà. Đây là một động thái tuyệt vời. Bởi ở một vùng quê như quê tôi, tiền cho con đi học thêm là điều chỉ những gia đình khá giả mới làm được. Đây là một điều quá xa xỉ đối với những sinh viên con nhà nghèo vốn không giỏi tiếng Anh như tôi. Nhờ có người giúp việc mà điều ước đó đã thành hiện thực.
Bây giờ, tôi không thể học hầu gái được nữa. Nhưng những bài học bổ ích, ánh mắt dịu dàng, giọng nói truyền cảm của cô sẽ mãi vang vọng trong tâm hồn em.
3. Kể về cô giáo lớp 6 của em – văn mẫu 2
Hôm qua, sau khi đi học về, tôi ghé qua trường tiểu học ban đầu. Ở đây, tôi nhớ ngày xưa. Tình cảm trở nên xúc động lạ thường. Chợt ký ức về người thầy đầu tiên của tôi là thầy Minh lại ùa về.
Cô Minh là giáo viên dạy lớp 1 của tôi, lúc đó cô sắp về hưu. Vì vậy, ấn tượng đầu tiên của tôi về bạn là bạn có vẻ hiền lành như một người hàng xóm. Anh ta cao và gầy, lưng thẳng và tư thế đĩnh đạc. Mái tóc hoa râm của ông được chải gọn gàng. Trên sống mũi lúc nào cũng có cặp kính trắng, trông rất trí thức. Cách ăn mặc của giáo viên rất đơn giản. Thường là áo sơ mi đen và quần tây. Khi trời lạnh, tôi mặc vest và áo khoác. Đây là cách nó thay đổi trong suốt cả năm. Hàng ngày đến lớp, anh thường mang theo chiếc cặp cũ màu xám. Nhưng bên trong là cả một kho báu cho học sinh chúng tôi. Đó là những viên phấn nhiều màu sắc, những chiếc thước kẻ nhiều hình thù và những bảng chữ cái đa dạng.
Giống như vẻ ngoài của tôi, giáo viên của tôi là một giáo viên rất hiền lành và thân thiện. Trong suốt năm học, tôi không thấy cô giáo mắng một học sinh nào. Mặc dù lúc đó, chúng tôi đôi khi nghịch ngợm và không chấp hành kỷ luật lớp học. Lúc đó thầy chỉ nhẹ nhàng khuyên nhủ chúng tôi. Anh ấy rất tôn trọng bạn bè và đồng nghiệp của mình. Ai gặp anh ấy, gọi anh ấy hai lần để chào. Tôi nghe nói rằng một số giáo viên trẻ trong trường đã từng được dạy bởi họ. Thật tuyệt. Tôi luôn hy vọng rằng mình có thể trở thành một giáo viên giỏi như chồng tôi trong tương lai. Được đa số học sinh yêu mến, kính trọng. Để đạt được mục tiêu này, tôi sẽ học tập chăm chỉ và luyện tập chăm chỉ.
Đối với tôi, những tháng ngày bên thầy cô là những kỉ niệm êm đềm nhất. Sau này, thời gian trôi qua, nhiều thứ sẽ thay đổi, nhưng tình cảm của tôi dành cho người thầy ấy vẫn vẹn nguyên như ngày nào.
4. Hãy kể cho tôi nghe về giáo viên lớp 6 của bạn—Mô hình 3
Tôi đã lắng nghe bạn trong nhiều ngày. Thơ đỏ, nắng, xanh. Tiếng mái chèo vang vọng cả một dòng sông xa. Thầm lặng như tiếng bà ngoại…
Mỗi khi đọc những câu thơ này, ký ức của tôi lại vang vọng giọng nói của người thầy đầu tiên của tôi, thầy He Ming.
Năm đó, tôi học lớp một của trường tiểu học Jinli, và cô Ming là giáo viên chủ nhiệm của lớp chúng tôi. Phụ huynh nào cũng rất lo lắng, sợ cô giáo không tâm lý và quan tâm đến học sinh như mình. Đặc biệt là nếu bạn chỉ bước vào năm đầu tiên. Nhưng anh ấy đã làm mọi người ngạc nhiên với ý định của mình.
Ấn tượng đầu tiên của tôi về hoàng đế vẫn rất sâu sắc. Anh ta là một người đàn ông trung niên cao gầy. Mái tóc đen được chải gọn gàng. Khuôn mặt của giáo viên rất tử tế. Có một ánh nhìn dịu dàng trong đôi mắt đen láy của thầy. Cô giáo nhìn học sinh như gà trống nhìn đàn gà con mới nở. Anh ấy đến lớp mỗi ngày, và anh ấy cũng mặc một chiếc áo sơ mi trắng với quần tây đen được cắt may cẩn thận ở phần dưới cơ thể. Giày trên chân là giày da cũ, nhưng sạch sẽ và sáng bóng. Chiếc túi màu đen của anh đựng những cuốn sách cũ bọc trong giấy báo. Thật đơn giản. Một người thầy giản dị như vẻ bề ngoài. Suốt mấy tháng dạy học, tôi chưa bao giờ thấy thầy đòi hỏi học sinh hay phụ huynh điều gì. Đặc biệt là thầy rất chu đáo và tỉ mỉ. Từng góc sách luôn được thầy vuốt phẳng, bàn giáo viên luôn sạch sẽ, ngăn nắp. Cô giáo cũng rất tốt bụng. Giáo viên không bao giờ la mắng hay đánh học sinh. Khi đứa nào làm sai, cô giáo sẽ phạt đứng vào góc lớp cho đến khi nó nhận ra lỗi lầm của mình.
Hồi học lớp 1, em với cô có rất nhiều kỉ niệm. Có vui, có buồn, có xấu hổ. Nhưng điều làm em nhớ nhất là ngày 20 tháng 11 năm ấy. Lúc đó nhà nghèo lắm, không biết mua gì cho thầy. Vì vậy, từ sáng sớm, tôi đã ra vườn hái những bông hoa đẹp nhất, cắm vào một bó hoa nhỏ và mang đến tặng cô giáo. Bước vào phòng, nhìn thấy những gói quà bắt mắt trên chiếc bàn kính trắng và những bông hồng đỏ thắm được gói trong lớp giấy dầu rất đẹp, tôi lập tức ngại ngùng. Tôi nghĩ món quà của tôi quá mộc mạc và không xứng đáng với bạn chút nào. Nhưng không, cô giáo đã cầm bó hoa của tôi cắm vào chiếc bình ở vị trí đẹp nhất trên bàn. Cô giáo cũng nói rằng đây là bó hoa đẹp nhất mà thầy nhận được trong ngày hôm nay. Tôi vẫn có thể nhớ rất rõ những gì giáo viên đã nói từng từ ngày hôm đó. Kể từ hôm đó, tôi càng yêu anh và tôn trọng anh nhiều hơn.
Từ đó đến nay đã hơn 5 năm trôi qua nhưng tình cảm của anh dành cho em vẫn thế. Dù đã học dưới rất nhiều thầy, cô giáo khác nhưng thầy Minh sẽ mãi là người thầy yêu quý và kính trọng nhất của em.
5. Kể về cô giáo mà em yêu quý – mẫu 1
Xem Thêm : Soạn bài Liên kết câu và liên kết đoạn văn ngắn nhất năm 2021
Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm khó quên về những người thầy, người cô của mình, những kỉ niệm đẹp xen lẫn buồn vui khắc sâu trong trí nhớ mỗi chúng ta. Riêng tôi có một kỷ niệm không bao giờ quên, một kỷ niệm đậm nét về người thầy mà tôi kính trọng.
Năm ấy, khi tôi học lớp 1, tôi có những kỷ niệm đẹp về cô giáo chủ nhiệm của mình. Con đã bước vào lớp 1, ngưỡng cửa của trường tiểu học, con được làm quen với nhiều bạn mới, thầy cô mới.
Ngày quan trọng đó, ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên. Sau lễ khai giảng, tất cả học sinh bước vào lớp, bắt đầu buổi học đầu tiên và gặp cô giáo chủ nhiệm, người sẽ đồng hành cùng tôi trong suốt quãng đường tiểu học. . .
Anh ấy chào chúng tôi một cách lịch sự ngay khi bước vào cửa. Thấy thầy cũng già đi, tóc bạc, gương mặt gầy hơn, đôi bàn tay nhăn nheo, chắc mấy chục năm qua thầy đã phải chịu nhiều “ân oán” với học trò. Cô giáo bước lên bục, ra hiệu cho chúng tôi im lặng và nói: “Xin chào các em, tôi tên là He Shujing, tôi là giáo viên chủ nhiệm của các em ở trường tiểu học.” Giọng thầy ấm áp và dịu dàng đến nỗi mọi suy nghĩ về người thầy chủ nhiệm hung dữ và nghiêm khắc đều biến mất khỏi tâm trí tôi.
Sau khi ra mắt, thầy bắt đầu dạy cho chúng tôi bài học đầu tiên trong đời, và cũng là bài học đầu tiên trong đời, dạy tôi làm người. Thầy viết lên bảng con chữ đầu tiên, tôi thấy tay thầy run run khi viết, sau này tôi mới biết thầy mới viết được chữ đẹp sau khi chịu đau đớn tham gia kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Viết đề xong, thầy hỏi chúng em có nhìn rõ không, đứa ngồi dưới và đứa kia mắt kém không nhìn được thầy ở chỗ khác thích hợp ngay. Trong giờ học, giáo viên đến chỗ từng người và chỉ cho chúng tôi những điều chúng tôi không hiểu. Ra khỏi lớp đã kết thúc, giáo viên yêu cầu chúng tôi xếp hàng ra về, mọi người đi tới đi lui thành một hàng ngay ngắn, tiếng cười đùa của một vài bạn đã gây náo động cả khuôn viên. Như vậy là kết thúc buổi học đầu tiên, và anh ấy để lại cho tôi ý tưởng về một giáo viên mẫu mực.
Những tiết học sau cô giáo sẽ nghiêm khắc với những bạn lười biếng và khen thưởng những bạn ngoan. Những giờ ra chơi, anh ấy luôn ra ngoài chơi những trò chơi dân gian với chúng tôi, và khuôn mặt của anh ấy lúc đó rất dễ thương, nhìn kỹ, tôi thấy khuôn mặt của anh ấy rất giống với bà của anh ấy. Ông tôi đã qua đời khi tôi còn rất nhỏ, và tôi có những kỷ niệm đẹp về ông và tôi luôn ở trong tim. Nhìn thầy, tôi nghĩ đến cảnh hai cô cháu chơi với thầy, tôi liền chạy vào lớp, ngồi một góc khóc nức nở. Lúc đó có một bàn tay đặt lên vai tôi nhẹ nhàng vỗ về, khi tôi buồn, hình ảnh ông nội vỗ về hiện ra, tôi đột nhiên không kiềm chế được mà khóc thật to. Thì ra là thầy, thầy nhẹ nhàng nói với tôi: “Vậy sao em khóc, nói đi, thầy chia sẻ với em”. Rồi anh ôm tôi vào lòng, được anh an ủi tôi càng khóc to hơn. Sau hôm đó, tôi càng cảm nhận được tình yêu của thầy nhiều hơn.
Một hôm, thầy mắng tôi vì tôi không học bài, điểm kém, tôi liền chạy về chỗ ngồi và rất giận thầy. Giờ ra chơi, thay vì ra ngoài chơi với bạn bè như thường lệ, anh lại xuống tìm tôi. Thầy giáo nói: “Xin lỗi, thầy nghiêm khắc quá, nhưng thầy là người giám sát, thầy phải làm gương để các em noi theo.” Thầy cho tôi một bài học mà tôi không hiểu. Tôi lúc đó nhìn thấy mà trong lòng hối hận vô cùng, hối hận vì đã làm anh buồn. Tôi đã hứa với bản thân mình rằng tôi sẽ cố gắng để trở nên tốt hơn.
Vậy đó, cô đã để lại cho tôi một kỷ niệm không thể phai mờ, một người thầy tốt bụng và khiêm tốn. Em hứa sẽ chăm ngoan học giỏi để trở thành công dân tốt, có ích cho đất nước và xã hội. Lòng biết ơn của bạn sẽ mãi mãi được khắc ghi trong một câu nói nổi tiếng:
“Ngọc không thể gọt giũa, người có tài cũng không học được.”
6. Kể về cô giáo yêu quý của em – Ví dụ 2
Người thầy mà tôi ấn tượng nhất là tổng phụ trách của trường.
Thầy là giáo viên nghiêm khắc nhất trong trường. Nhiệm vụ của giáo viên là kiểm tra kỹ kỷ luật của lũ quỷ chúng ta. Đó là lý do tại sao chúng tôi luôn đặt cho bạn những biệt danh dễ thương như Thần chết. Nhưng thực sự, khi gặp em, anh không còn cảm giác sợ hãi mỗi khi nghe đến tên em nữa. Là một chuyên gia bắt lỗi những học sinh nghịch ngợm, tôi đã nghe tên bạn trước đây và tôi sợ bạn.
Anh ấy không cao lắm, chỉ là chiều cao trung bình của nam giới. Thầy hơi béo nên tạo dáng có vẻ nặng nề nhưng dễ thương. Giống như các giáo viên khác, anh ấy có một kiểu tóc bình thường. Hàng ngày đến trường, anh mặc trang phục công sở rất giản dị: áo sơ mi, quần tây và đôi giày ngoại. Thầy luôn mang theo bút và cuốn sổ nhỏ, hễ thấy ai vi phạm là hỏi tên lớp, vài phút sau thầy biết sửa.
Khuôn mặt thầy lúc nào cũng nghiêm nghị, nghiêm khắc và lạnh lùng, không bao giờ cười. Mỗi khi anh cau mày, hai hàng lông mày như dính chặt vào nhau. Thực ra, trước khi nói chuyện và tiếp xúc với bạn, tôi vẫn gán cho bạn là người quá khắt khe và máy móc.
Tuy nhiên, vì chuẩn bị cho lễ khai giảng mà có cơ hội được giao tiếp với các bạn, tôi đã hoàn toàn thay đổi cách nhìn về các bạn. Thầy rất vui tính và nghiêm túc trong công việc. Giáo viên phân biệt rõ ràng khi nào nên làm việc và khi nào không nên làm việc. Đặc biệt anh ấy hát rất hay và có nhiều tài lẻ khác.
Quả thật, bạn đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi. Có lẽ khi ra trường, tôi vẫn sẽ nhớ đến khuôn mặt nghiêm túc với nụ cười hiếm hoi của thầy.
7. Kể về giáo viên yêu thích của em – Ví dụ 3
Tôi đến trường được gần sáu năm, có rất nhiều thầy cô khiến tôi ấn tượng sâu sắc. Thầy cô luôn để lại trong tôi những hình ảnh đẹp không bao giờ phai. Nhưng đặc biệt nhất đối với tôi và người tôi trân trọng nhất – cô giáo dạy tôi năm lớp Năm.
Tôi thấy rất ít người chọn làm giáo viên. Tuy nhiên, thầy tôi rất tâm huyết với sự nghiệp giáo dục này. Anh tâm sự với chúng tôi rằng anh muốn làm giáo viên từ hồi cấp 2, và anh rất thích mỗi khi được ngồi nghe cô giáo giảng bài. Nhìn thầy chững chạc, tự tin và được mọi người yêu mến đứng trên bục giảng, em đã tự mình xác lập ước mơ từ đó. Về đến nhà, anh bắt lũ trẻ ngồi ngay ngắn rồi giả làm thầy. Thật kỳ lạ, những đứa trẻ ngồi đó lắng nghe một cách say mê. Chẳng biết họ hiểu phần “thầy” đến đâu, ai nấy đều ngẩn ngơ, say sưa. Có khi “thầy” nói xong họ vẫn đứng ngồi không yên, phải lớn tiếng đánh thức họ dậy. Đây là động lực đầu tiên để anh thực hiện ước mơ của mình.
Con đường sự nghiệp của một giáo viên cũng lắm chông gai. Vì vậy, bây giờ anh có một tình yêu sâu sắc với nghề này. Là con trai cả có truyền thống y học, anh thi vào trường đại học y dưới sự hướng dẫn của cha mẹ. Từ nhỏ anh đã được gia đình mong rằng anh sẽ là một học sinh giỏi, thông minh lanh lợi, cả nhà đều đặt nhiều kỳ vọng vào anh.
Nhưng khi đang học lớp 12, anh bất ngờ thông báo với gia đình là sẽ thi vào Cao đẳng Sư phạm và Trường Tiểu học. Đó là một đòn giáng mạnh vào gia đình, đặc biệt là cha anh. Gia đình phản đối kịch liệt quyết định của anh, khiến anh lúc thì đau đớn, lúc lại không thể lay chuyển. Tôi cảm thấy như tôi quyết tâm và bị ám ảnh bởi sự thuyết phục. Ngày thầy đi thi cũng là ngày thầy buồn nhất. Không khát khao, không động viên, thầy đi thi một mình. Nhìn họ có người thân chăm sóc mà bạn thấy tủi thân. Nhưng lúc đó, tôi cảm thấy mình phải mạnh mẽ và mạnh mẽ hơn. Niềm vui của anh còn chưa hết khi đỗ thủ khoa. Gia đình tuyên bố sẽ không hỗ trợ thầy đi học trong ba năm. Trong thời gian học đại học, có rất nhiều khó khăn và anh ấy là người duy nhất hỗ trợ và vượt qua chúng. Vừa học vừa làm, anh đã vượt qua khó khăn để thực hiện ước mơ và chứng minh cho gia đình thấy lựa chọn của mình là không sai.
Nhìn thầy trẻ lạc quan, hóm hỉnh đứng trên bục giảng, khi thầy bước đi một mình, ít ai nghĩ rằng thầy đã đi một chặng đường dài. Nhưng bây giờ anh ấy là một giáo viên rất thành công. Anh ấy không chỉ là một giáo viên giỏi mà còn được tất cả học sinh của chúng tôi yêu mến. Chúng tôi yêu bạn vì bạn là một giáo viên tốt bụng. Mặc dù anh ấy còn trẻ nhưng trong mắt chúng tôi, anh ấy đã rất trưởng thành và vững vàng. Trên lớp thầy nghiêm khắc nhưng ra ngoài thầy như một con người khác, dễ gần, thân thiện và hài hước. Đôi khi, xem bóng đá với các bạn nam, lúc đó anh như một đứa trẻ. Đặc biệt, anh đẹp trai, cao ráo và hát hay nên mỗi khi đứng trên sân khấu biểu diễn, tôi có cảm giác mình không còn là một xác chết mà là một nam ca sĩ nổi tiếng phiêu du theo cảm xúc. Điều làm tôi ấn tượng nhất là nụ cười của thầy. Thầy cười rạng rỡ, thấy thầy cười với người buồn cũng thấy vui lắm.
Một lần ông bị ốm. Không có giáo viên nào đến lớp, và cả lớp nhốn nháo. Sau giờ học, chúng tôi về nhà tìm thầy. Anh ấy rất xúc động khi thấy chúng tôi đến. Thầy bắt tay từng đứa rồi bỏ đi ăn. Những bữa cơm mẹ nấu hôm đó thật ngon miệng và dễ chịu. Thầy trò vừa ăn vừa tán gẫu. Có vẻ như chính vì vậy mà gia đình càng hiểu hơn về quyết định của cô giáo.
Thật khó tìm được người con nào thành đạt như thầy giáo tiểu học của chúng tôi thời nay. Đối với học sinh, thầy vừa là người thầy, vừa là người bạn tốt.
8. Kể về cô giáo mà em yêu quý – mẫu 4
Cuộc đời mỗi người không thể tách rời bóng hình người thầy nếu muốn thành công. Người xưa có câu: “Không làm thì không làm được”. Trong lòng tôi cũng có một người thầy. Đó là thầy Minh – giáo viên toán của em.
Thầy năm nay gần bốn mươi. Thầy rất cao, khoảng 1m75. Khuôn mặt anh đầy quyết tâm. Anh thường mặc áo sơ mi trắng, quần tây và đi dép xăng đan giản dị đến lớp. Vào mùa đông vẫn có thể mặc áo gió khi ra ngoài. Tóc thầy vẫn đen chưa bạc. Anh ấy chỉ để một kiểu tóc trong suốt cả năm mà không thay đổi. Nụ cười của thầy rất tươi. Mỗi lần thầy cười là cả lớp muốn cười theo. Tôi chưa bao giờ thấy anh ấy cười thành tiếng, chỉ một chút thôi. Mỗi khi anh ấy cười, đôi mắt và khuôn mặt anh ấy sáng lên. Mỗi khi thầy cười, làn da trắng nõn trên khuôn mặt thầy lại ửng đỏ. Thầy rất nhiệt tình với học trò. Anh ấy luôn cố gắng tìm ra những bài toán thú vị và kỳ lạ để thúc đẩy sự phát triển toán học của chúng ta.
Kể từ ngày cô tiếp nhận công việc dạy toán, tôi đã thực sự yêu thích môn toán. Thầy đã truyền nhiệt huyết, tình yêu toán học cho chúng em. Hàng ngày, thầy đến lớp và bước vào với thái độ niềm nở của một người thầy yêu thương học trò. Cây thước dài thầy dùng để vẽ luôn ở đó. Bàn tay cầm phấn của cô giáo rất đẹp. Chẳng mấy chốc, nét chữ mượt mà đã được viết trên bảng đen. Cô giáo rất rõ ràng, vẽ hình và viết số rất tốt.
Tôi thích bạn rất nhiều vì thái độ của giáo viên. Sự nhiệt tình của các bạn sẽ luôn là món quà vô giá đối với chúng tôi.
9. Kể về cô giáo kính yêu của em – Ví dụ 1
“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây, nhớ thầy xưa”
Xem Thêm : Hướng dẫn cách tìm địa chỉ IP của máy in
Đó là những câu ca dao nói về nghề dạy học, một nghề luôn được mọi người yêu quý và kính trọng. Tôi yêu các giáo viên của mình rất nhiều, nhưng người khiến tôi ấn tượng nhất là giáo viên Jin Ying của lớp chúng tôi.
Cô ấy có mái tóc dài đen mượt, trên người luôn tỏa ra một mùi thơm thoang thoảng. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng rất đỗi dịu dàng. Khi chúng em đạt điểm cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng em với ánh mắt trìu mến. Và mỗi khi chúng em mắc lỗi, ánh mắt kiên quyết của cô lại đượm buồn. Bàn tay cô thon dài, luôn viết những dòng cảm xúc, truyền đạt bài học cho chúng em. Cô cũng sử dụng giọng nói của mình để giúp chúng tôi nhớ bài học lâu hơn. Giọng cô truyền cảm, lúc nhẹ nhàng ấm áp, lúc hóm hỉnh vui tươi khiến chúng em tập trung học quên cả thời gian. Cô có tính cách hiền lành, thẳng thắn và luôn nghiêm túc trong công việc. Hằng ngày cô vui đùa với chúng em nhưng khi đến lớp cô cũng rất nghiêm khắc. Đối với cô, dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị bài rất cẩn thận, đôi khi cô còn sử dụng những đoạn trích bài học ngắn để giúp chúng em tiếp thu nội dung bài học nhanh nhất. Mặc dù cô ấy là một giáo viên, cô ấy vẫn học, đó là sở thích của cô ấy. Cô ấy luôn thức đến ba hoặc bốn giờ sáng, bởi vì cô ấy phải tiếp tục học sau khi soạn giáo án. “Các em, việc học giống như chèo thuyền ngược dòng vậy!” Lời nói của cô đã chạm đến trái tim của chúng tôi.
Điều tôi nhớ nhất là cô ấy đã đi du lịch cùng lớp chúng tôi. Lúc đó, khuôn mặt và ánh mắt của cô lộ rõ sự lo lắng, bất an. Sau đó chúng tôi mới biết rằng cô ấy đã làm bài kiểm tra triết học vào ngày hôm đó, nhưng cô ấy đã trượt bài kiểm tra để học cùng lớp với chúng tôi, vì cô ấy sợ rằng có điều gì đó sẽ xảy ra với chúng tôi và cô ấy sẽ thiên vị chúng tôi. Tôi ghét nó.
Một kỷ niệm khó quên nữa là khi tôi đi học hè. Lúc đó tôi vô cùng sợ hãi vì được nghỉ hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng e ngại. Cô biết tôi bỏ học nên chỉ bảo những chỗ chưa hiểu, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho mượn vở để học bù. Lúc đó tôi mới thấy nhẹ lòng và thầm cảm ơn cô và các bạn.
Quả thật, nghề giáo viên thật cao quý, đúng như câu nói ẩn dụ: “Thầy cô là người lái đò chở tri thức sang sông”. Đây cũng là nghề nghiệp mà tôi khao khát khi lớn lên. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, em xin gửi đến cô lời chúc tốt đẹp nhất: “Chúc cô dồi dào sức khỏe! Con yêu cô nhiều!”
10. Kể về cô giáo yêu quý của em – Ví dụ 2
Trong suốt những năm tháng học tập dưới mái trường thân yêu, người mà em ngưỡng mộ nhất là thầy Thanh. Chính người đó đã khiến tôi cảm nhận được tình cảm cao cả của người thầy dành cho học trò.
Tôi còn nhớ rõ khi tôi học lớp hai, ngày đầu tiên cô ấy vào lớp, trông cô ấy rất dịu dàng. Cô ấy còn trẻ, mảnh mai, nhỏ nhắn và rất đáng yêu. Cô rất yêu học sinh của mình. Dù nắng hay mưa, cô chưa bao giờ đến lớp muộn, cũng không bỏ buổi học nào. Cô luôn nhẹ nhàng với học sinh nhưng nghiêm túc trong việc giảng dạy. Trong giờ ra chơi, nếu có bạn nào chưa hiểu bài, cô sẽ ân cần ở lại lớp và chỉ bảo từng học sinh. Cô nhẹ nhàng nhắc nhở rằng các bạn nam thường nghịch ngợm và quậy phá. Cô thường giáo dục chúng tôi bằng những câu chuyện thú vị và bổ ích. Nếu con mắc lỗi, cô chỉ khuyên bảo chứ không trách mắng. Đối với những học sinh học yếu, cô luôn đặc biệt quan tâm để các em tiến bộ. Chính vì vậy chúng em ai cũng yêu quý cô và xem cô như người mẹ thứ hai của mình.
Tôi nhớ một hôm, sau buổi học cuối cùng, tôi đột nhiên bị sốt và cảm thấy nóng ran khắp người. Cô ấy không ngần ngại chở tôi về nhà và nói với mẹ tôi về bệnh tình của tôi. Sau đó, tôi xin nghỉ làm vài ngày để hồi phục sức khỏe vì bị sốt siêu vi. Ngay cả khi cô ấy không đi học, cô ấy vẫn đến thăm tôi hàng ngày và chỉ định những người bạn của cô ấy thay phiên nhau chép bài cho cô ấy. Nếu có gì không hiểu, cô ấy sẽ giải thích cặn kẽ. Cô cũng sẽ giúp đỡ những bạn có gia cảnh khó khăn, thậm chí có khi còn đóng học phí cho những bạn cùng lớp có cha mẹ, mồ côi và bà ngoại cùng ở. Cả lớp ai cũng quý cô, ngày Nhà giáo chúng tôi tặng cô một món quà, cô chỉ cười và nói: “Món quà quý giá nhất đối với cô là thành tích học tập xuất sắc của các em!” Ngoài việc dạy kiến thức ở trường, cô còn Dạy chúng tôi các kỹ năng ca hát và nhảy múa, rất thú vị.
Giờ đây, dù đã xa em nhưng anh vẫn nhớ từng nụ cười, từng ánh mắt, từng giọng nói dịu dàng của em. Cô ấy đã truyền cho tôi một trái tim nhân hậu và dạy tôi cách yêu thương người khác và tin tưởng vào cuộc sống. Em tự hứa với lòng mình sẽ chăm chỉ học tập, làm mẹ vui, là con ngoan, trò giỏi và là người có ích cho xã hội. Cô là tấm gương sáng cho học sinh chúng em học tập.
11. Hãy kể cho tôi nghe về người thầy kính yêu của bạn—Mô hình 3
Trong những năm học tiểu học vừa qua, tôi đã học dưới rất nhiều thầy cô. Dù bài giảng nào của cô cũng hay và ý nghĩa nhưng em vẫn nhớ cô nhất.
Năm cô dạy lớp tôi, cô không còn trẻ nữa, vì tóc cô đã điểm bạc. Dáng người hơi gầy, phong thái điềm đạm, làn da hơi rám nắng, ai đã từng nhìn thấy thì sẽ nhớ mãi không quên. Nhưng đặc điểm nổi bật nhất của cô ấy có lẽ là đôi mắt. Đôi mắt của cô ấy hơi rũ xuống, nhưng rất khó để nhìn thấy chúng trong nháy mắt bởi vì chúng luôn bị che khuất bởi những thanh giáo dày của cô ấy. Hằng ngày, cô đến trường, vẫn mặc chiếc áo sơ mi quần âu như thường ngày, trên tay là chiếc cặp màu đen, trông rất giản dị và thân thiện.
Trong những ngày đi học, cô ấy thường không nghỉ học, ngay cả khi có gia đình, sức khỏe và những thứ khác khiến cô ấy bận tâm. Khi cô vào lớp, tất cả học sinh đều chăm chú nhìn lên bảng và thỉnh thoảng phát biểu ý kiến của mình, vì cô giảng bài không bao giờ thiếu sự thú vị và khiến chúng em hăng say học tập hơn. Khi chúng tôi tiến bộ, cô ấy khuyến khích tôi vui vẻ hơn và học tập chăm chỉ.
Sau mỗi buổi họp hay mỗi buổi học, các thầy cô thường trao đổi với nhau về cách dạy sao cho lớp học hấp dẫn hơn. Rồi những buổi tập dợt đầu năm học hay những buổi văn nghệ của trường, em đều nhiệt tình tham gia. Nhiều khi ai có chuyện vui hay buồn, cô đều chia sẻ, cảm thông. Có lẽ vì vậy mà các thầy cô rất quý cô, cô là một đồng nghiệp tốt và một người bạn tốt.
Mỗi lần họp phụ huynh, cô luôn thông báo cho phụ huynh chúng tôi về thành tích học tập, sự cố gắng, phấn đấu của từng học sinh. Vì được bà chăm sóc cẩn thận nên bố mẹ tôi cũng nắm được phần nào hoạt động của tôi ở lớp, ở trường. Vì vậy, mẹ tôi luôn liên hệ với bà vào mỗi tối thứ Bảy để nói chuyện với bà về mô hình học tập của tôi.
Sáng nào đi ngang qua nhà em cũng thấy em tưới cây tưới vườn. Hình ảnh cô đứng trên bục giảng không khác mấy với cô lúc ấy, vẫn rất giản dị, nhưng chan chứa yêu thương.
12. Kể về cô giáo yêu quý của em—mẫu 4
“Công cha, áo mẹ, chữ thầy dày công dạy có ngày thành danh”
Từ xưa đến nay, câu ca dao này được lưu truyền đến tận ngày nay, giới dạy học cũng sử dụng câu ca dao này trong việc giảng dạy. Tôi cũng làm như vậy ở trường. Trong số các thầy cô đã dạy tôi, tôi thích nhất là thầy Kiều. Giọng nói đầy yêu thương của cô vang lên trong mỗi tiết học: “Lớp học có học sinh nào không hiểu không?” Câu này ấm áp quá.
Cô ấy 40 tuổi. Hình dáng của cô ấy phù hợp với chiếc váy dài mà cô ấy thường mặc đến lớp. Cô trông cao ráo và nổi bật hơn nhờ đôi giày cao gót đen bóng. Mái tóc của cô ấy dài và đen, luôn được chải gọn gàng. Trên khuôn mặt trái xoan, làn da trắng nõn nổi bật. Dù không cần tô son nhưng gương mặt cô vẫn vô cùng xinh đẹp và dịu dàng. Đó là một khuôn mặt dịu dàng, pha chút hài hước. Vầng trán hơi cao, đầy trí tuệ và khí chất của một người thầy luôn khiến chúng tôi thêm yêu mến và ngưỡng mộ.
Đôi mắt sáng thường biến thành hình dạng của một nhà ảo thuật. Khi chúng ta vui vẻ, khi chúng ta đạt điểm cao, thường có một tia hạnh phúc trong mắt chúng ta. Khi bạn không tập trung vào việc học, nó sẽ trở nên nghiêm trọng đến mức khó diễn tả. Chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến cả lớp chìm trong im lặng. Giọng nói trầm, cao, nhanh, chậm của cô lôi cuốn chúng ta vào thế giới tri thức của cô – một thế giới vẫn còn nhiều điều bí ẩn cần khám phá. Cô cười hạnh phúc, nụ cười tươi tắn, rạng rỡ như hoa. Trông cô càng duyên dáng hơn bởi hàm răng đều như hạt bắp và trắng như muối biển. Cô rất thân thiện với học sinh. Cô ấy luôn đối xử công bằng với người tốt và kẻ yếu.
Cô dạy rất ấm áp và chu đáo. Khi gặp những đoạn khó, cô thường hỏi nhỏ để giúp chúng em nói và hiểu bài dễ dàng hơn. Cô hướng dẫn chúng em viết từng nét chữ. Chúng em chăm chú lắng nghe mỗi khi cô kể chuyện, đọc thơ. Cô luôn sẵn sàng giúp đỡ giáo viên của mình và dạy tốt. Cô ấy là một giáo viên mẫu mực và được tất cả học sinh của chúng tôi yêu mến. Chúng tôi cũng rất thích học với cô ấy. Học cùng cô rất vui.
Tôi yêu bạn rất nhiều. Dù không còn học với cô nhưng tôi luôn kính trọng và biết ơn cô. Em sẽ ghi nhớ lời dạy của cô, chăm chỉ học tập, không phụ lòng cô.
13. Hãy kể ngắn gọn về giáo viên yêu thích của bạn
Trường tôi có nhiều giáo viên. Mỗi giáo viên dạy một môn học khác nhau. Em yêu tất cả các thầy cô, nhưng quý nhất là cô giáo nga dạy môn ngữ văn.
Bà năm nay đã bốn mươi bảy tuổi nhưng trông bà vẫn trẻ đẹp. Tóc cô chỉ dài ngang vai, nhưng xoăn, rất hợp với khuôn mặt trái xoan và nước da trắng. Chiếc mũi khá cao, nhất là khi cô cười.
Mọi người khen ngợi tầm nhìn thẩm mỹ của cô ấy. Cô mặc trang phục lịch sự, chỉn chu, phù hợp với dáng người mảnh khảnh, trông không nữ tính nhưng trang nhã.
Cô hiền nhưng đôi khi cũng nghiêm khắc với những học sinh có thái độ học tập không tốt. Các lớp học của cô rất sinh động và dễ hiểu, vì vậy hầu hết các bạn trong lớp đều học tốt các môn học của cô. Ngoài là giáo viên dạy văn, cô Ya còn là phó hiệu trưởng của trường. Cô lo cho học sinh từ bữa trưa đến chỗ gửi xe. Hàng ngày, cô là người cuối cùng đi học về.
Tôi yêu bạn rất nhiều. Sắp đến ngày 20/11, ngày Nhà giáo Việt Nam, em và các bạn phải chăm chỉ học tập để không phụ lòng cô.
Vui lòng tham khảo thêm phần tài liệu của hoatieu.vn để biết thêm thông tin hữu ích.
Nguồn: https://dongnaiart.edu.vn
Danh mục: Tin tức
Lời kết: Trên đây là bài viết Top 13 mẫu kể về một thầy giáo hay một cô giáo mà em quý mến. Hy vọng với bài viết này bạn có thể giúp ích cho bạn trong cuộc sống, hãy cùng đọc và theo dõi những bài viết hay của chúng tôi hàng ngày trên website: Dongnaiart.edu.vn