Cùng xem "Phố Phái" – Nhịp sống Hà Nội trên youtube.
(hnmct) – Thế kỷ 20, có một người con của Hà Nội, với những nét vẽ độc đáo của mình, đã tôn vinh nét duyên dáng vĩnh hằng của thủ đô. Đó là họa sĩ Bùi Xuân Phái, người đã tái hiện Hà Nội với tất cả những nét thâm thúy và đáng tự hào qua hàng nghìn năm rèn đúc. Thực tế, tuổi thơ và những năm tháng lớn lên trong một gia đình trung lưu tiểu tư sản trên phố Hàng Thiếc đã khiến ông thuộc lòng từng con phố, ngóc ngách của 36 phố phường Hà Nội, tạo thành một ký ức dày dặn nảy sinh khái niệm “phe phẩy”. “vẫn còn mãi trong hoài niệm của nhiều người Hà Nội ngày nay.
1. sinh viên trường cao đẳng mỹ thuật hà nội (nay là đại học mỹ thuật việt nam) thế hệ chúng tôi (1975 – 1980) đã có một gia tài mà nhiều thế hệ sau không có được, đó là họ được chỉ dạy trực tiếp từ những họa sĩ bậc thầy như Trần Văn Can. , tran dinh tho, nguyen duc nung, nguyen tu nghiem, nguyen van binh, ta chú binh, nguyen trong hop, bui xuan phai … họa sĩ bui xuan … phái là một sư phụ đặc biệt. nhiều thế hệ học sinh đã được thầy dạy theo một cách rất riêng, đó là học trong hội thoại hoặc vẽ ngoài trời. Cách học đó thật bất ngờ đã giúp chúng tôi rất nhiều kỹ năng trực tiếp rất hữu ích, những kỹ năng mà nhà trường không bao giờ nhắc đến.
<3 Điểm khác biệt duy nhất với các họa sĩ khác là bui xuan phai có một gia đình của riêng mình. vợ là con gái một gia đình nội ngoại thuộc hàng trâm anh thế phiệt. tuy nhiên, cũng chính gia đình là mối quan tâm thường trực của ông trong những năm tháng chiến tranh, bao cấp. chạy kiếm ăn, lo cho cả gia đình ở Hà Nội lúc bấy giờ dường như là công việc quá sức đối với một họa sĩ gầy gò, gầy gò và có phần lỏng lẻo trong giao tiếp.
Xem Thêm : Vẽ tranh đề tài an toàn giao thông lớp 1 – Networks Business Online Việt Nam & International VH2
Công việc bán chính thức của bui xuan phai lúc đó chỉ là vẽ minh họa cho một tờ báo duy nhất là báo nghệ thuật. tờ báo nghệ thuật thời đó may mắn có được họa sĩ chính là người trình bày. Họa sĩ chính Lê Chính vẽ mối quan hệ trước đây của mình với vợ chồng son và văn cao để hoa hồng vẽ tranh minh họa, đó cũng là một cách giúp bạn, dù nhuận bút chỉ ngang bằng hai tô phở. Tuy nhiên, họa sĩ Lê chinh không ngờ rằng hai người bạn văn chương cao siêu của mình là phò mã đã làm nên một kỳ tích trên tạp chí mỹ thuật. hai bức tranh minh họa trên báo và bìa sách của ông đã tạo nên những phong cách riêng biệt mà nhiều thế hệ họa sĩ sau này vẫn dùng làm tiêu chuẩn cho một bức tranh minh họa. đó là những bài học về kết hợp, phân mảnh, nét vẽ và sắc độ cực kỳ phong phú với một màu đen duy nhất.
2. Sinh thời, họa sĩ Bùi Xuân Phái được coi là người mang đậm phong cách Hà Nội. những bức chân dung còn lại hiện nay cho thấy ông là một người đàn ông gầy gò, có phần khắc khổ nhưng vẫn toát lên vẻ quý tộc. Những bức tranh của bui xuan phai cũng tương tự như cuộc đời ông: chúng lặng lẽ ẩn mình sau những ngôi chùa, vài ô cửa ván nâu với những tên phố quen thuộc: hàng mắm, hàng bo, ngõ phát lộc, đồng xuân, đình yên thai, hàng than …
Nhìn những bức tranh đầy cảm xúc của anh khi vẽ đường phố Hà Nội, rất ít người có thể hình dung được tác giả đã làm điều đó như thế nào. ông hiếm khi nhìn ra đường để vẽ tác phẩm của mình. khi sáng tác, cũng hiếm khi thấy anh dùng ký họa của mình để ghi lại tư liệu. Nhiều lần lang thang trên những con phố cổ của trung tâm thành phố, người ta thường bắt gặp một người đàn ông gầy gò, khuôn mặt tương đối thờ ơ với cuốn sổ bìa cứng nhỏ và chiếc bút chì đã sờn trên tay. anh tỉ mỉ khắc từng ô cửa sổ, từng viên gạch ở đầu hồi những ngôi nhà cổ nghi ngút khói bếp … những tác phẩm bất hủ của anh đã bừng sáng trên căn gác xép giữa phố thuốc bắc rộng chưa đầy chục mét vuông mà tôi đi qua. .
Cũng do cách làm việc này mà tranh phố của phái phấp phới có một cấu trúc đặc biệt hợp lý. những khung cửa, những bức tường, những viên gạch lát … được lắp ráp theo một trật tự chính xác đến mức cận thị, điều mà ngay cả giới kiến trúc cũng không giấu được. Ngoài ra, “phe đường phố” còn mang đậm dấu ấn của một bàn tay tài hoa. cảnh tuyệt vời. Những đường kẻ đen mạnh mẽ, sắc nét gần như áp đặt một trật tự hoàn toàn mới trên những con phố quanh co của Hà Nội. Những ngập ngừng khi u uất, trầm lắng, khi vui tươi hoàn toàn phụ thuộc vào tâm trạng của nghệ sĩ và … người xem.
Xem Thêm : Tranh tô màu Anime
Không phải vô cớ mà người ta sử dụng thuật ngữ “đường phố” nhiều năm trước khi nghệ sĩ sống. “phố phường” ở đây là cái hồn của phố cổ thấm đẫm trong từng nét vẽ, từng dải màu. Đó có thể là những buổi sáng tinh mơ, trong veo như nghe thấy tiếng chuông của một vòng quay khuất góc phố. Đó là sự lặng lẽ của những viên ngói nâu phủ lên những con phố quanh co của Hà Nội những ngày chinh chiến. bên hồ có hàng liễu thưa thớt với tháp rùa trắng phía xa. chúng là những đầu hồi xám đen với dòng nước chảy, những con đường ngoằn ngoèo uốn lượn vào những ngõ vắng, những ngọn đèn đường đung đưa… những câu chuyện dài ngắn len lỏi từng góc phố, nghe như tiếng thở dài mệt mỏi. công việc khó khăn của người lái xe đạp là đạp xe lên dốc. linh hồn của Hà Nội sẽ không còn xa vào một ngày nào đó. và cứ như thể đó là môn phái mùa xuân đã sinh ra anh ấy chỉ vài ngày trước.
Có thể nói, phái bui xuan giống như người thợ xây kiên trì xây dựng nên diện mạo của thành phố này. “phe đường phố” có trình độ tư tưởng, không chỉ là mô tả thực tế. Tôi đã hạnh phúc với đường phố. thương hại thành phố và không ngừng đau khổ trước những thay đổi kỳ cục của nó. khi cần thiết, anh ấy có thể mô tả nó đến mức khiến người xem phải kinh ngạc. khi không, anh ấy khái quát nó như một vết mờ trong tâm trí dường như nắm bắt được bản chất của người Hà Nội thanh lịch. một cái gì đó như rất dồi dào mà không cần gấp rút. yêu nó nhưng đừng lười biếng. rất nghiêm khắc mà không giáo điều. Trong những bức tranh phố phường hoa lệ, không khó để nhận ra một phần ký ức của lịch sử Hà Nội những năm đầu thế kỷ XX. có lẽ đó là những hình ảnh duy nhất được phái thanh xuân ghi lại bằng ký ức của chính mình. Những hình ảnh này đọng lại trong tâm trí người xem một cách đáng ngạc nhiên như một lời tuyên bố mà không cần đến sử sách.
3. Ngoài phố cổ, họa sĩ Bùi Xuân Phái còn vẽ các đề tài khác như chèo, chân dung, phong cảnh, khỏa thân, tĩnh vật… và ông cũng rất thành công. . Hơn 40 năm, Bùi Xuân Phái đã dành trọn tình yêu cho Hà Nội. ông sống chỉ để vẽ và có thể vẽ mọi lúc, mọi nơi. anh ấy đã vẽ trên vải, giấy, bảng gỗ, thậm chí trên báo khi không có đủ vật liệu.
Tôi còn nhớ, vào khoảng năm 1983, khi trinh nữ và trần long an lên Hà Nội chơi, họa sĩ vũ dân tan mời ông xã đi uống rượu với hai nhạc sĩ. Khi khán giả vừa cầm đàn vừa hát những bài hát vừa sáng tác hay như Trần Long Ẩn say sưa giảng về âm dương ngũ hành, Trường Bùi Xuân ngồi thu mình một góc. Tay vẫn cầm một cuốn sổ và một cây bút máy lớn, anh nhanh chóng phác thảo mọi người. thái độ của ai thì người đó. anh ấy rất say mê nó, nhưng anh ấy rất ngại tự gọi mình là họa sĩ. Anh ấy chỉ từng tự nhận mình là một sinh viên vẽ. đối với anh, từ “nghệ sĩ” rất thiêng liêng. ông ấy thường khuyên chúng tôi nên cẩn thận khi gọi ai đó là họa sĩ. và tất nhiên là không bao giờ thừa nhận điều đó.
Sinh thời, nhà phê bình mỹ thuật Thái Bá Vân từng viết: “Hà Nội có vài triệu dân, nhưng thực sự chỉ có vài người. Phái Bùi Xuân là một trong số đó!” Tôi chỉ muốn nói từ một trái tim. một tấm lòng yêu Hà Nội như hoa khôi xuân phai để có thể tạo nên một Hà Nội sầu muộn trong lòng người dân phố thị, thật may mắn khi có được một người con ưu tú đã lưu giữ hình ảnh của mình cho muôn đời sau đầy rung cảm thẩm mỹ.
Nguồn: https://dongnaiart.edu.vn
Danh mục: Vẽ
Lời kết: Trên đây là bài viết "Phố Phái" – Nhịp sống Hà Nội. Hy vọng với bài viết này bạn có thể giúp ích cho bạn trong cuộc sống, hãy cùng đọc và theo dõi những bài viết hay của chúng tôi hàng ngày trên website: Dongnaiart.edu.vn