Phân tích tâm trạng nhân vật tôi trong truyện ngắn Tôi đi học

Cùng xem Phân tích tâm trạng nhân vật tôi trong truyện ngắn Tôi đi học trên youtube.

Tâm trạng của tôi

Chọn đoạn văn hoặc chủ đề phân tích cảm xúc của nhân vật tôi trong truyện ngắn Trường em. Các bài văn mẫu được chọn lọc từ những bài văn xuất sắc của các em học sinh trên cả nước. Vui long tham khảo thông tin đo!

Phân tích cảm xúc của nhân vật trong truyện ngắn “Tôi đi học” – Bài văn mẫu 1

Tác phẩm của thanh bao giờ cũng trữ tình, câu nào cũng như bài thơ. Truyện của anh luôn đào sâu vào những cung bậc cảm xúc khác nhau của nhân vật ở thời khắc quan trọng trong cuộc đời họ. Trong tác phẩm về trường học của tôi, sự trong sáng thực sự hiệu quả khi nó cho người đọc thấy được cảm xúc và tâm trạng của các nhân vật trong ngày đầu tiên đến trường.

Theo dòng hồi tưởng của các nhân vật và trình tự thời gian khi trở lại trường, tác phẩm được chia thành ba đoạn chính: trên đường đến trường, trên khuôn viên trường và trong lớp học. Thông qua kết cấu này, tác giả không chỉ miêu tả được diễn biến sự việc mà còn thể hiện được cảm xúc của nhân vật một cách sinh động, hợp lí.

Không gian đậm chất mùa thu “lá rơi khắp phố, mây bạc trời” là điều khiến nhân vật tôi tươi tắn trong ngày đầu tiên đến trường. Từ đây, những cảm xúc, kỉ niệm ngày đầu cứ ùa về trong tâm trí nhân vật tôi.

Đó là một cảm giác mới trên đường đến trường. Chàng trai trẻ đã đi qua khung cảnh này vô số lần, và anh ta rất quen thuộc với nó, nhưng hôm nay anh ta đột nhiên cảm thấy xa lạ. Lần đầu tiên khoác lên mình bộ đồng phục do mẹ chuẩn bị chu đáo, “tôi” cảm thấy “trang trọng” và “đứng đắn”, cảm giác trang trọng còn có được bởi lần đầu tiên được cắp sách đến trường. Cậu cảm thấy mình đã lớn và trưởng thành nên mạnh dạn xin mẹ cho thêm bút, thước. Ngoại cảnh và bản thân nhân vật đã thay đổi, bởi trong lòng tôi đã diễn ra một sự thay đổi lớn lao: “Hôm nay tôi đi học”, tôi đã bước sang một ngưỡng cửa mới của cuộc đời, và tôi đã trưởng thành. Là người lớn, tôi ý thức được trách nhiệm của mình.

Nhưng đứng trước sân trường là một nỗi lo âu, một chút bất lực và sợ hãi: ngôi trường hoa lệ chật người, ai cũng quần áo tươm tất, khuôn mặt rạng rỡ. Ngôi trường thật đẹp và uy nghi, nhân vật tôi bỗng trở nên thật nhỏ bé và khắc khoải trong không gian ấy.

Khi chuẩn bị bước vào lớp, hàng loạt trạng thái cảm xúc đan xen được tác giả miêu tả vô cùng tinh tế. Tiếng trống “vang trong lòng” và anh cảm thấy “bị bỏ rơi”. Anh hồi hộp đứng trong hàng nghe người ta gọi tên mình, và khi nghe thấy tên mình, anh giật mình và bối rối. Không chỉ vậy, khi xa bàn tay mẹ, anh cảm thấy sợ hãi, chỉ muốn được nắm đôi bàn tay mềm mại và ấm áp ấy mãi, có lẽ trong đời anh chưa bao giờ cảm thấy xa mẹ đến thế. Cũng có những ngày “đi chơi với bạn suốt ngày”, lòng anh “chẳng thấy xa nhà, xa mẹ chút nào”, nhưng lần này, khoảng cách giữa anh và mẹ chỉ là giây lát, nhưng anh cảm thấy “chưa bao giờ Cảm giác xa mẹ đến thế.” Bé có cảm giác này vì đến trường là một môi trường hoàn toàn mới, thế giới mới khác hẳn trước đây, không có người thân quen, bạn bè thầy cô đều hoàn toàn xa lạ, rất dễ có cảm giác “xa mẹ”. ” Như thế. Đó là lý do tại sao anh ấy khóc nức nở như những chàng trai còn lại, một số “che mặt khóc” và một số “lầm bầm trong cổ họng”

Bước chân vào lớp cũng là những cảm xúc tinh tế của anh. Nhân vật tôi nhìn quanh thấy mọi thứ vừa lạ vừa quen, hơi bỡ ngỡ nhưng cũng rất tự tin. Khi gặp những người bạn mới, tôi không hề xa lạ, một sự gắn bó bất chợt và tự nhiên. Anh ta lạm dụng chỗ ngồi như của riêng mình. Chợt nhìn thấy tiếng chim, tôi chợt nhớ về quá khứ xa xưa. Anh ấy vòng tay qua bàn và làm việc chăm chỉ cho buổi học đầu tiên của tôi.

Tác phẩm thể hiện tâm hồn tinh tế, nhạy cảm và giàu cảm xúc của nhân vật tôi trong ngày đầu tiên đi học. Không chỉ vậy, chàng trai còn là người tỉnh táo, ý thức được sự trưởng thành của bản thân, ý thức được bước ngoặt quan trọng của cuộc đời. Con trai vừa có nét ngây thơ vừa có nét trưởng thành.

Tác phẩm là sự kết hợp hài hoà giữa các phương tiện biểu đạt: tự sự, miêu tả, biểu cảm. Nó không chỉ kể diễn biến của câu chuyện mà còn cho thấy trái tim nhạy cảm, giàu cảm xúc của các nhân vật. Việc sử dụng linh hoạt thủ pháp so sánh: “Tôi quên sao được những tình cảm trong sáng ấy nở trong lòng, như hoa cười giữa trời trong”,… hình ảnh so sánh mang vẻ đẹp thơ mộng, tinh tế góp phần tạo nên chất trữ tình cho tác phẩm. Ngôn ngữ trần thuật nhẹ nhàng, thơ mộng.

Tác phẩm thể hiện những cung bậc cảm xúc phong phú, đa dạng của nhân vật tôi trong ngày đầu tiên đi học. Những kỉ niệm, những cảm xúc ấy sẽ in đậm trong mỗi chúng ta và trở thành động lực để mỗi chúng ta tiếp tục phấn đấu, vươn lên.

Phân tích diễn biến tâm trạng của các nhân vật trong truyện ngắn “Tôi đi học” – Bài văn mẫu 2

Những câu văn thơ mộng, nhẹ nhàng và trong sáng ấy làm tôi nhớ đến tác phẩm của những nhà văn trong sáng mà tôi đã học. Dưới góc nhìn của một cậu bé mới bước vào lớp 1, tác giả đã cho ta thấy những cảm xúc trong sáng, trẻ trung của tuổi học trò trong ngày đầu tiên đến trường.

Tác phẩm trôi theo dòng cảm xúc của nhân vật tôi, bắt đầu từ một buổi sáng đầy sương thu và gió se lạnh, nhớ lại ngày đầu tiên đến trường. Cậu bé đã nhiều lần đi trên con đường làng dài và hẹp, nhưng hôm nay cậu bỗng cảm thấy hơi lạ, vì trong lòng cậu đã có một sự thay đổi lớn, hôm nay cậu được đến trường. Bỡ ngỡ, hồi hộp xen lẫn háo hức, mong chờ ngày trọng đại đầu tiên trong đời. Đọc xong mà trong lòng ta tràn ngập cảm xúc, ngày đầu tiên đi học.

Con trai cũng có những suy nghĩ rất ngây thơ và non nớt, và anh ấy cảm thấy mình đã trưởng thành và trưởng thành. Nó không đi chơi với anh đẹp trai đó nữa, nó giờ đã lớn, đàng hoàng và đàng hoàng với chiếc ô màu đen. Anh giằng lấy quân cờ của mẹ, hai tay nắm chặt thứ trong tay nhưng vẫn cảm thấy rất nặng. Và trong đầu óc ngây thơ của nhân vật tôi đã nghĩ: “Chỉ có người tài giỏi mới làm chủ được thước kẻ”. Ý nghĩa đó thể hiện sự hồn nhiên, non nớt nhưng cũng là một cậu bé tự giác và có trách nhiệm.

Đứng trước cổng trường, nỗi buồn đã được thay thế bằng sự căng thẳng, lo lắng. Các nhân vật của tôi và những người bạn của tôi như những chú chim non vừa rời vòng tay mẹ để đến một thế giới mới đầy lạ lẫm. Cậu bé quan sát rất kỹ những người xung quanh, ai cũng sạch sẽ, sáng sủa và vui vẻ, mái trường cao và sạch hơn những ngôi nhà trong làng, vừa uy nghiêm vừa thoải mái. Nhà công vụ thôn hòa Ấp. Giữa không gian rộng lớn như vậy, cậu bé trở nên bồn chồn. Cậu bé đứng bên mẹ ngỡ ngàng, chỉ dám mở to mắt nhìn mọi người xung quanh, giống như hình ảnh so sánh “Như gà con đứng bên tổ nhìn trời bao la” muốn bay lên mà ngại ngần. profile”. Đây là một cảm giác rất thật trong ngày đầu tiên tôi đi học.

Tập trung trước cổng trường, giây phút được xướng tên, lần này là sự bàng hoàng, hoang mang và bất lực. Anh cứng đầu và bướng bỉnh, không dám cử động. Trái nhỏ chưa chín như ngừng đập khi Thống đốc gọi tên nó. Và giây phút sắp rời xa vòng tay mẹ, nhân vật tôi đã bật khóc.

Cảm xúc của nhân vật tôi thay đổi liên tục. Bước vào lớp, có em không ngại ngần, không rụt rè, có em mạnh dạn, có em tự nhiên. Anh ngửi thấy một mùi lạ và thấy rằng những thứ treo trong lớp trông ổn. Tôi cũng khẳng định mình sở hữu bộ bàn ghế mà nhân vật dùng chung. Đặc biệt là người bạn ngồi cạnh tôi, dù chưa một lần gặp mặt nhưng vẫn có một cảm giác thân thuộc và quyến luyến khó hiểu…

Giọng văn nhẹ nhàng sâu lắng, mang ký ức về nhân vật tôi hồn nhiên, đầy ắp những cảm xúc của ngày đầu tiên đi học. Những ký ức trong sáng và đẹp đẽ đó sẽ trở thành gánh nặng cho cuộc sống tương lai của chúng ta.

Xem Thêm : Học Bác Hồ về giữ lời hứa – Thành ủy TPHCM

Xem thêm: Dàn ý Cảm nghĩ của nhân vật trong truyện ngắn Tôi đi học

Phân tích diễn biến tâm trạng nhân vật trong truyện ngắn “Tôi đi học” – Bài văn mẫu số 3

Trong cuộc sống có rất nhiều điều liên quan đến bộn bề lo toan, và con người cần có những khoảnh khắc để ghi nhớ. Kỉ niệm sẽ xoa dịu tâm hồn và đưa con người ta về với nơi trong lành và thuần khiết nhất. Và trong khoảnh khắc hồi tưởng lấp lánh ấy, kí ức về ngày đầu tiên đi học cứ lởn vởn trong tâm trí tôi. Tâm trạng của nhân vật tôi trong truyện ngắn “Tôi Đi Học” của nhà văn Thuần Túy cũng chính là tâm trạng của mỗi chúng ta khi nhớ lại buổi tựu trường đầu tiên của tuổi thơ.

Nhân vật tôi là nhân vật trung tâm của truyện ngắn Tôi đi học – hầu như không có cốt truyện, không có nhiều biến cố, được viết bằng hồi tưởng và ký ức, đầy chất trữ tình. Mở đầu tác phẩm, tâm trạng nhân vật tôi được đánh thức bởi thiên nhiên quen thuộc và hơi thở của đất trời: “Mỗi năm cuối thu, lá bên đường lần lượt rơi, có áng mây bạc lững lờ trôi. bầu trời..” Đi học xấu hổ trốn dưới mũ mẹ” được khơi dậy. Sự hòa quyện của hiện tại và quá khứ đã làm sống lại ký ức về buổi đầu tiên đi học đã ngủ yên trong ký ức: “Lòng em đầy kỉ niệm đẹp”, “Làm sao quên được tình cảm trong trẻo ấy”, “Lòng em lại hân hoan “.

Tập hợp những từ lóng dùng để diễn tả tâm trạng, cảm xúc mà nhân vật tôi nhớ lại ngày đầu tiên đi học: háo hức, phấn khởi, tưng bừng, náo nhiệt, v.v. Sâu thẳm trái tim tôi dần được bộc lộ ra bên ngoài, và những tình cảm trong sáng đang chớm nở rất thuần khiết. Chúng không mâu thuẫn mà gần gũi, bổ sung cho nhau, qua đó thể hiện cụ thể tâm trạng, cảm xúc chân thực của nhân vật lúc bấy giờ. Những từ ghép này giúp thu hẹp khoảng cách thời gian giữa quá khứ và hiện tại.

Đã nhiều năm trôi qua nhưng cảm giác như mới xảy ra vậy. Vì vậy, đối với cá tính của tôi, ký ức về ngày đầu tiên đi học luôn ở trong tâm trí tôi. Nó trong trẻo, tinh khôi và đầy kỷ niệm. Được sống trong kí ức về ngày đầu tiên đi học là niềm hạnh phúc vô hạn của nhân vật. Một thế giới nhấp nháy với màu ký ức đang dần mở ra. Nhân vật tôi đang đắm chìm trong ký ức bỗng trở thành cậu học sinh tiểu học của thời đại ấy.

Nhớ lại ngày đầu tiên đi học, nhân vật của tôi làm tôi nhớ lại cảnh tôi theo mẹ đến trường. Đó là con đường quen thuộc, gắn bó với cậu bé từ khi còn nhỏ. Nhưng hôm nay, ngày đầu tiên đến trường, con đường đã khác. Sự khác biệt trong tâm trạng đã khiến cậu bé có một cái nhìn khác về khung cảnh trước mặt. Bản thân các nhân vật nhận ra sự biến hóa lớn lao của lý do: “Hôm nay tôi đi học”. Đã qua rồi cái thời thả diều và lội nước. Hôm nay là một ngày trọng đại không giống bất kỳ ngày nào khác. Sự thay đổi tâm trạng này được khơi nguồn từ một sự kiện quan trọng trong cuộc đời cậu bé: “đến trường”.

Lần đầu tiên đến trường, bước vào một thế giới mới và được rèn luyện như một người lớn đã tạo cho nhân vật của tôi một cảm giác “đứng đắn” và “đúng mực”, nhưng chúng tôi vẫn tìm thấy sự ngộ nghĩnh, hóm hỉnh và vui tươi ở cậu bé. Nhìn thấy bạn bè cùng trang lứa, gọi tên nhau, tặng sách cho nhau, cậu bé có cảm giác “không kìm được”. Cậu bé cũng muốn thử như bạn mình, và dù hai cuốn sách trên tay bắt đầu nặng trĩu, cậu vẫn muốn mẹ cầm cho mình cây bút và cây thước. Đó là một tâm trạng rất tự nhiên của một cậu bé lần đầu tiên đến trường, muốn làm bất cứ điều gì và mọi thứ như chúng tôi. Lần đầu tiên đến ngôi trường của những nhân vật xấu, tôi có cảm giác thích thú, phấn khích thế này.

Khi nhân vật của tôi đến trường, niềm khao khát ấy vẫn không hề thay đổi. Mấy hôm trước, khi ghé qua lồng chim để xem trường, hình ảnh ngôi trường này hiện lên trong tâm trí cậu bé. Nhưng vào thời điểm đó, với một cậu bé chưa đến tuổi đi học, nó chẳng có ý nghĩa gì cả, chỉ là một nơi xa lạ. Điều này cũng thấy rõ trong ký ức tuổi thơ. Những thứ không thuộc về trẻ em chưa tạo ra ý nghĩa và không thể trở thành những thứ gắn bó với trẻ em. Nhưng hôm nay, ngày đầu tiên đến trường, mọi chuyện hoàn toàn khác. “Trước mắt em ngôi trường bề thế, bề thế và hoành tráng chẳng kém gì khu nhà công vụ thôn Hòa Ấp. Sân thầy rộng, dáng thầy cao hơn trong buổi trưa hè vắng lặng”. .

So sánh giữa trường học và nhà ở xã hội là một so sánh rất ngây thơ và ý nghĩa. Ai đã từng trải qua tuổi thơ ở nông thôn sẽ hiểu khu nhà công vụ gắn liền với tuổi thơ như thế nào. Cũng chính từ đây, tâm tình của thiếu niên có biến hóa vô cùng rõ ràng, lần đầu tiên cậu đến ngôi trường này. Từ háo hức, háo hức trên con đường đến trường, đến nỗi sợ hãi bâng khuâng, đến sự bối rối, ngập ngừng, lo lắng, khao khát vụng về, không còn rụt rè nữa… Cậu bé cảm thấy bơ vơ, vụng về, bối rối và muốn đi thật nhanh, nhưng tại sao?” Toàn thân không ngừng run rẩy, động tác tùy ý, hai chân thẳng tắp” cho thấy hắn đang cực kỳ căng thẳng.

Những cậu bé lần đầu tiên đến trường dường như muốn hòa nhập với thế giới học đường càng sớm càng tốt trong ngày đầu tiên đến trường, nhưng các em lại giống như những chú gà con lần đầu rời mẹ, ngập ngừng và bỡ ngỡ. . Tiếng trống khai trường vẫn vang lên như những năm trước, nhưng đối với các tân sinh viên thì ồn ào, náo nhiệt, vội vã và khẩn trương. Hòa cùng tiếng trống trường, dường như có cả những trái tim hồi hộp, đập thình thịch của những cô cậu học trò, tân sinh viên.

Nhân vật tôi đầy mong chờ và hồi hộp khi nghe thầy trưởng khoa khéo léo gọi danh sách tân sinh viên vào lớp: “Thầy gọi tên từng đứa, tim tôi như ngừng đập. Sau lưng tôi. Nghe gọi tên tôi, tôi chợt giật mình và bối rối.” Các cậu bé khác cũng vậy: bồn chồn, lo lắng. Có lẽ, trong một bầu không khí tưng bừng, được mọi người chú ý và lần đầu tiên được xướng tên hẳn là một điều đặc biệt đối với các bạn, và sự hồi hộp, bối rối là điều hoàn toàn dễ hiểu. Khi phải rời xa bàn tay bố mẹ để bước vào lớp, các cậu bé đã bật khóc với những cảm giác mới lạ và sợ hãi. Như một sự lây lan, nhân vật tôi “bất giác quay đi, vùi đầu vào lòng mẹ và bắt đầu khóc.” Có lẽ trong giây phút này, cái cảm giác lạ lùng lần đầu tiên xa mẹ, xa gia đình lại ùa về. , khiến các chàng trai bật khóc. Đây cũng là thời điểm cậu bé nông thôn lần đầu tiên đến trường, lần đầu tiên xa mẹ, bước vào một thế giới mới và sống trong cộng đồng với thầy cô và bạn bè.

Ngồi trong lớp, cảm giác cá tính vẫn còn bỡ ngỡ, nhìn cái gì cũng thấy mới mẻ, thú vị. Cảm giác “lạm dụng” chỗ ngồi như “của riêng”, gặp bạn mới thấy thân quen, là sự thay đổi tâm lý rất rõ rệt. Vì cậu bé dường như nhận ra rằng nó sẽ ở bên cậu trong suốt vài tháng tới trường. Hình ảnh “chú chim nhỏ đến đậu bên cửa sổ rụt rè hót vài câu rồi bay cao” làm tôi nhớ lại ngày đi bắt chim giữa đồng.

Đó cũng là một tâm lý hết sức ngây thơ và ngây thơ. Ranh giới giữa một cậu bé chỉ biết chơi và một cậu bé lần đầu tiên đến trường, nhận thức về môi trường mới còn mờ nhạt khiến những ký ức vô định tràn về với nét viết phấn của cô giáo trên lớp. . Và tiếng phấn đưa nhân vật tôi trở lại với không khí lớp học: “Tôi vòng tay qua bàn, nhìn cô giáo viết và lẩm bẩm: Bài tập về nhà: Em đi học đây”. Đó là một kết thúc tự nhiên và bất ngờ. Những dòng: “Em Đi Học” vừa viết xong mở ra một thế giới mới, một bầu trời mới, một không gian mới, một thời gian mới, một tâm trạng mới, một cảm xúc mới trong cuộc đời của đứa trẻ. Dòng chữ ấy, được cô giáo vẽ bằng phấn trên bảng đen, là từ đầu tiên cậu bé đánh vần trong quãng đời đi học, là niềm tự hào về sự ngây thơ và trong sáng của tính cách tôi, và tự hào về tình cảm của chính mình. Lòng chúng ta rộn ràng khi nghĩ đến buổi đầu tiên cắp sách tới trường.

Được viết nên từ những kí ức tuổi thơ của ngày đầu tiên đi học, những truyện ngắn về trường lớp nên thơ, đẹp như tranh vẽ và chất trữ tình sâu sắc. Tâm trạng khi nhân vật tôi lần đầu đến trường là tâm trạng của rất nhiều người đã trải qua tuổi thơ dưới mái trường. Nhà văn trong sáng này đã kể cho chúng ta nghe hoài niệm về buổi đầu tiên đến nỗi ai đọc tôi đi học mà không cảm nhận được rằng đây là cảm giác của tôi, của trái tim tôi. . Đây là điều kỳ diệu của truyện ngắn trữ tình này…

Phân tích cảm xúc của nhân vật trong truyện ngắn “Tôi đi học” – Bài văn mẫu 4

“Mỗi năm vào cuối thu, lá bên đường lần lượt rơi, mây bạc bồng bềnh trên trời. Lòng tôi đầy ắp những kỷ niệm khó tả của ngày đầu tiên đi học”, anh xúc động kể lại. Truyện ngắn “Tôi Đi Học” sẽ mãi để lại sự trong sáng trong lòng người đọc. Bằng nét bút đậm chất thơ, nhẹ nhàng, thư thái và trong sáng, nó tinh tế đưa người đọc trở về thời gian đầu mới cắp sách đến trường. Tác giả đã khắc họa những cung bậc cảm xúc của nhân vật “tôi” một cách tinh tế, chân thực và giàu cảm xúc.

Sự trong sáng của “Tôi Đi Học” là lời tự sự của tác giả về tâm trạng, cảm xúc của chính mình khi mùa thu đến, nhớ lại thuở xưa. Ngày đầu tiên đến trường, có biết bao cảm xúc bỡ ngỡ, bỡ ngỡ. Lối hành văn súc tích đầy sức hút thuần khiết, đưa người đọc vào không gian tươi mới, êm dịu nhất. Nhân vật tôi tưởng tượng lại, “không thể quên được những tình cảm trong sáng nở rộ trong lòng, như hoa cười giữa trời trong”.

Quả nhiên, lòng tôi trào dâng, nghĩ đến những ngày tháng ấy, cổ họng nghẹn lại. Trong dòng hoài niệm, “tôi” bị khung cảnh mùa thu “một buổi sáng đầy sương thu và gió lạnh” thổi bay đi. Đã quen với nhiều chuyến đi này, nhưng chuyến đi này cảm thấy xa lạ.

Cảnh vật xung quanh tôi đã thay đổi, vì lòng tôi đã thay đổi rất nhiều: Hôm nay tôi đến trường, và tôi vẫn đóng vai “tôi”. Tình cảm được bộc lộ tự nhiên, dạt dào cảm xúc, gieo vào lòng người đọc những kỉ niệm khó quên. Suy nghĩ và hành vi đã thay đổi rất nhiều. “Tôi không còn lội qua sông như nhà quý tộc để thả diều, và tôi không còn lang thang trên cánh đồng như một họa sĩ.” Điều đó chứng tỏ nhận thức về vai trò của “tôi” đã thực sự trưởng thành và lớn mạnh, nhờ: Hôm nay em đi học.

Tác giả tái hiện cuộc đối thoại giữa “tôi” và mẹ trong ngày đầu tiên đi học qua sự miêu tả tâm lí nhân vật thật tinh tế và duyên dáng. Những suy nghĩ hồn nhiên, đáng yêu khiến người đọc không thể nào quên. Tác giả đã tái hiện những cảm xúc của nhân vật “tôi” khi đến Học viện Mĩ thuật một cách chân thực, sinh động và giàu cảm xúc. Có một bước ngoặt khác, so sánh thời gian trước khi đi học. Chính sự so sánh khác biệt ấy đã làm cho vai “tôi” trưởng thành hơn. Ngôi trường trong mắt cậu bé “Học viện Mĩ thuật đẹp và uy nghi như Ngôi nhà bình yên. Sân trường rộng và cao hơn cả một buổi trưa hè êm đềm.” Từ “tôi” sợ gì? Có lẽ tôi sợ vì những năm tôi ở thị trấn lần trước tôi đã không học hành chăm chỉ, tôi không vi phạm điều gì, ngoài ra còn nhiều điều khác nữa. Một sự thật phũ phàng.

Xem Thêm : Top 5 nhà cái giao dịch rút tiền nhanh chóng và hiệu quả

Nhân vật “tôi” đã tinh tế quan sát hoàn cảnh xung quanh, một cậu bé vụng về như tôi chỉ biết vươn lên bằng chính sức lực của mình. Sẽ đúng hơn nếu nói rằng bạn không nên ngồi yên. Bởi vì đôi chân của bạn luôn lỏng lẻo. Nói xong, các cậu bé vươn vai, như thể đang đá một quả bóng tưởng tượng…” “Có vẻ như các cậu bé lần đầu tiên đến trường đều có chung một tâm trạng là bỡ ngỡ và sợ hãi. Hình ảnh người thầy hiệu trưởng “tử tế, cảm động” khiến nhân vật “tôi” và những học sinh khác yên tâm hơn, đó là bước ngoặt mới của cuộc đời.

Đặc biệt “bàn tay dịu dàng đẩy con về phía trước” của mẹ càng làm cho vai “tôi” trở nên dũng cảm và tự tin hơn. Những giọt nước mắt, những tiếng thổn thức ấy có lẽ là những khoảnh khắc sẽ mãi đóng băng sâu thẳm trong trái tim nhân vật “tôi”, hay nói chính xác hơn là những khoảnh khắc chân thành và sâu sắc nhất trong trái tim tác giả. Hình ảnh tuổi thơ thuở ấy chợt ùa về “Tôi dõi mắt theo cánh chim, kỷ niệm xưa bắt chim giữa đồng lúa bên bờ sông Yan lại hiện về trong tâm trí. Cô giáo làm một bức tranh trên bảng đen.Một viên gạch rắn chắc kéo tôi về với khung cảnh thực.Những suy nghĩ trong sáng và trân trọng của một cậu bé sắp bước sang một giai đoạn mới của cuộc đời vì một bài tập viết: Em được nghỉ học.

Trong sáng như người, thuận buồm xuôi gió đưa người đọc trở về kí ức ngày đầu tiên đi học. Ca từ mượt mà, nhẹ nhàng, sâu lắng khiến người đọc không thể quên những năm tháng ấy.

Phân tích cảm xúc của nhân vật trong truyện ngắn “Tôi đi học” – Bài văn mẫu 5

Mỗi học sinh chúng ta đều có những kỷ niệm về ngày đầu tiên đi học, và nó sẽ luôn đẹp nhất, sâu đậm nhất, đậm nét nhất trong tâm trí mỗi người. Tác giả thuần khiết – một nhà thơ trữ tình dịu dàng, êm dịu, đẹp thuần khiết, người mang đến cho chúng ta truyện ngắn “Tôi Đi Học” (in trong tập “Quê Mẹ”) đọc mà anh như nhớ lại sự hồi hộp, bối rối của chính mình. của vai “tôi” trong ngày đầu tiên đi học.

Từ “tôi” gợi lại những kỉ niệm đẹp đẽ của ngày đầu tiên đi học, gọi đó là “những tình cảm trong sáng nở trong lòng, như hoa cười giữa trời trong”. Một buổi sáng cuối thu đầy sương và gió, cậu bé bước trên con đường quê đến trường dưới sự dẫn dắt yêu thương của mẹ, chào đón ngày đầu tiên đến trường. Đi trên con đường quen thuộc, vai “tôi” cảm thấy có một sự thay đổi to lớn, tôi thấy mình lớn lên, trưởng thành và đàng hoàng hơn. .thay đổi”, “Mặc áo dù đen dài thấy đàng hoàng, đàng hoàng”.

Anh nhìn những đứa con trai khác tinh nghịch trao sách cho nhau mà “khao”, đó là niềm khao khát của những cậu bé cũng có sách mới nhưng không có bạn, anh nâng niu cẩn thận. Cắt đứt hai cuốn sổ sách mới của anh ấy. Bước vào khuôn viên trường, nhân vật “tôi” hơi bất ngờ trước khung cảnh “một biển người”, bởi nhớ lại cảnh về thăm trường, “Trước mắt tôi, ngôi trường vừa đẹp vừa đẹp. uy nghiêm chẳng kém nhà công vụ thôn Hòa Ấp nghiêm ngặt……”. Đứng trước khung cảnh có phần xa lạ, cậu bé trở nên sợ hãi, dao động và kèm theo sự ngạc nhiên, cậu trở nên rụt rè, khép nép với người thân, “chỉ dám xem một nửa, không dám bước nhẹ”.

Lo lắng, sợ hãi khiến cậu muốn làm một cậu học trò cũ, quen với thầy cô, trường lớp, để không còn rụt rè trước những môi trường xa lạ như bây giờ. Anh cảm thấy các tân sinh viên “như chú gà con đứng bên bờ tổ chim, nhìn bầu trời bao la, muốn bay lên nhưng lại ngập ngừng và sợ hãi”. Tâm trạng bơ vơ, lạc lõng, hoang mang nhất là khi nhân vật “tôi” nghe tiếng trống vào lớp, các bạn cũ xung quanh đã xếp hàng vào lớp rồi mà các bạn mới như anh thì không. bỏ đi, không đi được và không muốn đi “Chân của bạn không ngừng đưa về phía trước. Khi bạn ngừng uốn cong bằng một chân, bạn sẽ duỗi ra như đá một quả bóng tưởng tượng”.

Nghe đến tên đạo diễn, cậu bé cảm thấy “tim ngừng đập” và “quên mất mẹ”, khi nghe tên cậu vô cùng ngạc nhiên và bối rối, đó là một phản ứng tự nhiên và vô điều kiện đến với cậu. Tuy hơi nhút nhát và sợ hãi nhưng em vẫn cảm nhận được sự dịu dàng, quan tâm của thầy hiệu trưởng khiến em bớt nghi ngờ nhà trường, thầy cô. Bước đến lớp, bước chân của nó dường như không theo ý muốn của chính nó, mà chợt ứa ra, trào dâng “Tôi bất giác quay lại, vùi đầu vào lòng mẹ mà nức nở.

Rồi giây phút ấy cũng qua đi, nó quay trở lại với nhiệm vụ của mình – đến lớp và chấp nhận sự thật xa mẹ, dù xa mẹ cả ngày nhưng chưa có một giây phút lạ lùng nào. thích cái này. Ngồi trong lớp, chữ “tôi” thấy lạ và thú vị. Các bạn mới gặp tuy chưa quen biết nhau nhưng thấy thân thiết lắm. Thực “. Tâm trạng của anh đan xen với những kí ức về cuộc sống quá khứ và hiện tại. Tiếng chim hót và đôi cánh gợi lên kỉ niệm bắt chim. Tiếng phấn trên bảng là một hành trình mới, một giai đoạn mới – hiện thực của làm người. .

Tác giả trong sáng đã tái hiện chân thực ngày đầu tiên đi học của nhân vật “tôi” sinh động và tràn đầy cảm xúc, trạng thái và diễn biến tình cảm của từng nhân vật được thể hiện theo một trình tự thời gian và không gian rõ ràng. Không gian, thời gian, diễn biến tâm trạng nào cũng có điểm sáng của nó, để rồi tất cả những cảm xúc ấy đọng lại trong tâm trí, nhất là của nhân vật và của người đọc, tạo thành một ký ức sâu sắc và đẹp đẽ không thể phai mờ.

Phân tích cảm xúc của nhân vật trong truyện ngắn “Tôi Đi Học” – Ví dụ Bài 6

Theo bố, truyện ngắn “Tôi Đi Học” có từ khi bố còn học tiểu học. Nhưng khi đọc lại, tôi lại nhớ hồi mới đi học. Tôi cảm thấy từng chữ, từng câu tác giả viết đều có ý nghĩa sâu sắc… Giọng điệu của câu văn như nhịp tim rụt rè của đứa trẻ lần đầu tiên cùng mẹ đến trường… Mỗi năm vào dịp cuối thu… làm sao quên được sáng nay. Kỉ niệm ngày đầu tiên đi học…mùi thơm lạ ùa vào lớp…”

Truyện ngắn có sự khám phá hết sức tinh tế và tài hoa, mang đến trước mắt người đọc một cái “tôi” của khoảnh khắc…vâng! Chữ “tôi” lúc ấy có hình dáng và tâm trạng rất giống chữ tôi lần đầu tiên nắm tay mẹ bước vào trường.

Cái “tôi” của tác giả lúc ấy có ấn tượng sâu sắc qua cách miêu tả buổi đầu tiên đi học: Tôi mặc một chiếc áo mới sang trọng và tươm tất… Trên đường đến trường, tôi gặp một vài em học sinh của trường. cùng tuổi Gọi nhau và trao đổi sách. Tôi chỉ có hai cuốn sổ trong tay và nó bắt đầu cảm thấy nặng nề. Tôi nắm chặt lấy thước, bắt chước các anh lớn đòi mẹ cũng cho thước kẻ.

Trước cổng trường đông đúc người đưa con đến trường. Gương mặt ai cũng hớn hở, ăn mặc chỉnh tề. Sau một hồi căng thẳng, tôi nhìn lại ngôi trường hoành tráng to như nhà công vụ. Sân rộng, tường cao, trưa hè sẽ vắng lặng, em hơi sợ. Đứng bên cạnh, sinh viên năm nhất như tôi cũng bỡ ngỡ đứng bên người thân hay bước đi nhẹ nhàng. Họ như những chú gà con sắp bay, nhìn bầu trời cao rộng bao la, muốn tung cánh bay đi mà chẳng dám chần chừ…

Một lúc sau, tiếng trống vang lên, các bạn học cũ xếp hàng ra hiên vào lớp. Chúng tôi ngượng ngùng xấu hổ, người run bần bật, tim như ngừng đập… trong khi cô hiệu trưởng yêu cầu các em năm nhất đứng trước dãy lớp ba và gọi tên từng người. Khi nghe gọi tên mình, tôi giật mình và bối rối, quên mất mẹ đang đứng phía sau. Với ánh mắt dịu dàng và xúc động, ông giám đốc nói với chúng tôi điều gì đó mà chúng tôi nghe rất rõ, nhưng không ai trả lời, chỉ có tiếng khóc của cha mẹ.

Khi thầy bảo: ‘Được rồi, dậy xếp hàng vào lớp'”, tôi chợt cảm thấy như có một bàn tay đằng sau đang đẩy mình về phía trước. Các cậu bắt đầu khóc, còn tôi thì quay lưng vào lòng mẹ và bắt đầu khóc. Thống đốc an ủi chúng tôi đừng khóc, vì trưa chúng tôi lại phải về, mai lại được nghỉ lễ. Sau đó, mười tám đứa chúng tôi xếp hàng trước hiên, từng đứa một vào lớp năm.

Tác giả miêu tả một tình huống mà mọi người trong lớp đều thấy lạ, thấy thú vị và bắt đầu nảy sinh lòng yêu thích, gắn bó với sự vật và bạn bè xung quanh. Cuối cùng, tác giả đã miêu tả một bức tranh rất đẹp: “Con chim nhỏ bay lên, đứng bên cửa sổ rụt rè hót vài câu rồi bay lên cao.” Cảm giác rất rõ ràng và sinh động. Ngày đó, sẽ không ai quên, thậm chí khắc sâu trong lòng, cả đời cũng không thể nào quên.

Tham khảo:

  • Phân tích nhân vật truyện ngắn Tôi đi học
  • Cảm nhận về nhân vật tôi trong truyện ngắn trường tôi
  • -/-

    Trên đây là những bài văn mẫu phân tích cảm xúc của nhân vật tôi trong truyện ngắn Tôi đi học được top giải sưu tầm, mong rằng qua nội dung tham khảo này, các bạn có thể nâng cao trình độ của mình. thành phần!

Nguồn: https://dongnaiart.edu.vn
Danh mục: Tin tức

Lời kết: Trên đây là bài viết Phân tích tâm trạng nhân vật tôi trong truyện ngắn Tôi đi học. Hy vọng với bài viết này bạn có thể giúp ích cho bạn trong cuộc sống, hãy cùng đọc và theo dõi những bài viết hay của chúng tôi hàng ngày trên website: Dongnaiart.edu.vn

Related Posts

Xổ số Thừa Thiên Huế: Lựa chọn hàng đầu của lô thủ!

Xổ số Thừa Thiên Huế: Lựa chọn hàng đầu của lô thủ!

Có thể bạn quan tâm Con gà hay quả trứng có trước? Câu hỏi “hack não” đã có lời giải mất biểu tượng wifi trên win 10…

Điều khác biệt của chương trình đào tạo quốc tế cấp trung học sở 

Điều khác biệt của chương trình đào tạo quốc tế cấp trung học sở 

Chương trình đào tạo quốc tế chắc hẳn không còn là điều gì đó quá xa lạ với mọi người. Song vẫn còn rất nhiều bậc phụ…

Kèo châu Á là gì? Kinh nghiệm cá cược kèo châu Á bất bại 2024

Kèo châu Á là gì? Kinh nghiệm cá cược kèo châu Á bất bại 2024

Kèo châu Á là gì? Kèo châu Á là một loại kèo cá cược phổ biến trong bóng đá và nhiều môn thể thao khác tại thabet. Đây…

Lý do bạn nên tải app Sin88 về điện thoại tham gia cá cược

Lý do bạn nên tải app Sin88 về điện thoại tham gia cá cược

Bạn muốn tìm kiếm một sân chơi cá cược uy tín, chất lượng và mang đến những trải nghiệm tuyệt vời? Sin88 – ứng dụng cá cược…

Bắn cá đổi thưởng là gì? Kinh nghiệm chơi bắn cá đổi thưởng luôn thắng

Bắn cá đổi thưởng là gì? Kinh nghiệm chơi bắn cá đổi thưởng luôn thắng

Bắn cá đổi thưởng là gì? Bắn cá U888 đổi thưởng là một loại hình giải trí trực tuyến phổ biến trong ngành game online. Dưới đây là…

Cup C1 – Những thông tin giới thiệu về giải đấu Champion League

Cup C1 – Những thông tin giới thiệu về giải đấu Champion League

Cup C1 hay còn được gọi với một tên gọi khác đó chính là Champion League, đây là một trong những giải đấu bóng đá phổ biến…