Cùng xem Nghệ thuật miêu tả nhân vật trong Truyện Kiều (5 mẫu) – Văn mẫu lớp 9 trên youtube.
Nghệ thuật miêu tả nội tâm nhân vật trong kiều ở lầu
Có thể bạn quan tâm
Văn mẫu lớp 9: Nghệ thuật miêu tả nhân vật trong Truyện Kiều cung cấp dàn ý chi tiết kèm theo 4 bài văn mẫu giúp các em học sinh lớp 9 hiểu sâu hơn về nghệ thuật miêu tả nhân vật của nguyễn du.
nguyen du đã rất tài tình trong việc khắc họa nhân vật, không chỉ khắc họa hình dáng bên ngoài mà còn giúp người đọc hình dung rõ ràng nội tâm và tính cách của nhân vật. vậy các bạn hãy theo dõi bài viết dưới đây của download.vn để hiểu rõ hơn nhé:
thiết kế phác thảo mô tả các nhân vật trong truyện kiều
1. giới thiệu:
- giới thiệu về tác phẩm: truyện Kiều là một tác phẩm văn học chứa đựng nhiều giá trị, được truyền mãi.
- giới thiệu về nghệ thuật miêu tả nhân vật: nghệ thuật miêu tả nhân vật là một của các điểm sáng. qua những đoạn trích đã học trong chương trình ngữ văn lớp 9 như “chị em gái thủy chung”, “cảnh ngày xuân”, “điệu kiều lầu gác vách” các em đã phần nào thể hiện được điều này.
2. nội dung:
a, nghệ thuật miêu tả ngoại hình nhân vật:
* ước lệ tượng trưng: là một thủ pháp miêu tả được sử dụng trong văn học trung đại, lấy vẻ đẹp của thiên nhiên để miêu tả vẻ đẹp của con người. thiên nhiên là trung tâm, là biểu ngữ của vẻ đẹp.
– trong đoạn trích “chị em Thủy kiều”: trình bày về chị em Thủy kiều: “tiên sinh nhị nữ”, “tiên nữ tuyết tinh” – những mỹ từ ca ngợi 2 cô gái xinh đẹp. .
- miêu tả thủy văn: dùng hình ảnh mây, tuyết, hoa, ngọc để nói về vẻ đẹp trong sáng, dịu dàng và trang nghiêm của văn.
- miêu tả thủy chung: dùng hình ảnh “nước thu. , đặc điểm xuân sắc ”để miêu tả vẻ đẹp của đôi mắt kiều, ca ngợi tài năng“ trời sinh vốn có ”,“ nghề giáo ăn nên làm ra ”.
– trong đoạn trích “Mã tiên sinh mua kiều”, tác giả dùng hình ảnh hoa để tả kiều: “mấy hàng hoa”, “nét buồn như cúc, mỏng như mai”, vừa tả được người đẹp, vừa thể hiện được nỗi tủi hổ khi phải bán mình chuộc cha.
– trong đoạn trích Cảnh ngày xuân ”: tả những nam thanh nữ tú đi trẩy hội đạp xe là“ yên anh ”,“ đờn ca tài tử ”, vẻ đẹp của con người hài hòa với cảnh vật thiên nhiên. , làm cho bản chất của con người trở nên sống động hơn.
⇒ nhận xét:
– về ngôn ngữ: tác giả dùng từ ngữ trang trọng, hoa mỹ, hình ảnh đẹp, rõ ràng.
– hình ảnh: chọn những hình ảnh đẹp trong tự nhiên.
– qua phần miêu tả, bạn có thể thấy được lời thoại của nhân vật chính, thể hiện tình yêu và sự ngưỡng mộ của tác giả đối với nhân vật.
* phương pháp thực tế: mô tả mã sinh viên
– giới thiệu nhân vật: “hỏi tên, rằng: mã sinh viên / hỏi quê quán, rằng: huyện lam thanh cũng gần đây.”
Xem Thêm : 36 Ý Tưởng Về Môi Trường Xanh Sạch Hơn, 7 Ý Tưởng Xanh Cho Môi Trường
<3
– thể hiện phẩm chất con người thông qua một loạt các hành động:
- không có thứ bậc thứ bậc, con người vô học: “trước thầy, sau của con”, “ghế trên ngồi ghế thô”.
- bản chất của thị trường, buôn bán: “định cân tài sắc” buộc kiều đàn phải hát, làm thơ để xem tài, sau khi mãn nguyện thì “định giá” hỏi giá, tục “cò thêm một, hai nữa”, coi kiều như một bài vị, trả giá bốn trăm. lượng.
⇒ nhận xét:
– tác giả sử dụng từ ngữ hiện thực, chỉ dùng 2 câu miêu tả ngoại hình của nhân vật, còn lại miêu tả hành động thể hiện bản chất con người của nhân vật; sử dụng nhiều tính từ như “ghê tởm”, “trọng yếu”, đặc biệt động từ “tao” chỉ hành động nổi loạn, tư thế xấu xí.
– qua phần miêu tả có thể thấy được nhân vật phản diện, thể hiện thái độ coi thường của tác giả
b, nghệ thuật thể hiện nội tâm nhân vật: qua đoạn trích Kiều lầu các
* cách mô tả một cảnh tình yêu
– Cảnh vật nhìn qua con mắt ai sầu thảm như thủy chung mang một màu u ám, hiu quạnh và hiu quạnh: 8 dòng cuối của bài thơ, cảnh vật được nhìn thấy với sự cô đơn và sợ hãi của người ngoại quốc, tác giả miêu tả tâm trạng của kiều nữ qua những hình ảnh thiên nhiên như con thuyền, cánh hoa trôi trên mặt nước, gió hú, sóng biển hú.
* kỹ thuật độc thoại nội bộ
– Tác giả miêu tả nỗi nhớ nhà của Kiều với Kim Trọng và cha mẹ qua 8 dòng độc thoại nội tâm của Kiều, từ thương nhớ người yêu đến xót xa tài đức, thương người của hai người; từ lo lắng cho bố mẹ đến cảm thấy buồn khi nghĩ rằng mình khó có thể gặp lại bố mẹ.
c, nhận xét về nghệ thuật miêu tả nhân vật:
– Dùng cách gián tiếp để miêu tả nhân vật chính: dùng thiên nhiên để tả vẻ đẹp, dùng thiên nhiên để tả nội tâm; giọng thơ ngọt ngào, trang trọng, đằm thắm, xót thương.
– Sử dụng cách miêu tả trực tiếp nhân vật phản diện: miêu tả trực tiếp ngoại hình, tính cách, hành động, không sử dụng hình ảnh thiên nhiên trong đoạn miêu tả; giọng thơ thể hiện sự tức giận, căm thù.
– thông qua mô tả dự đoán số phận của nhân vật.
3. kết luận:
- Nghệ thuật miêu tả nhân vật của nguyễn du qua một số đoạn trích đã học: kết hợp miêu tả với tự sự, sử dụng những thủ pháp nghệ thuật truyền thống xen lẫn cảm hứng nhân văn. giám đốc mới.
- thể hiện tài năng của Nguyễn Du.
nghệ thuật miêu tả nhân vật trong truyện Kiều – mẫu 1
Truyện Kiều là một kiệt tác không chỉ của văn học Việt Nam mà còn của văn học thế giới. thành công của tác phẩm không chỉ nằm ở nội dung hấp dẫn, truyền tải nhiều giá trị nhân văn tốt đẹp. mà còn ở một loại hình nghệ thuật độc đáo, một trong những đặc sắc của nghệ thuật đó là nghệ thuật xây dựng chân dung nhân vật. Với những nét vẽ thông thường cho nhân vật chính và những nét vẽ hiện thực cho nhân vật phản diện, Nguyễn Du đã dựng nên những bức chân dung nghệ thuật độc đáo.
trước hết, trong việc xây dựng nhân vật chính, những con người có phẩm chất đạo đức tốt, nguyễn du sử dụng bút pháp tượng trưng, ước lệ để làm nổi bật vẻ đẹp của họ. anh ấy là một học giả cao quý, anh ấy thể hiện mình đẹp, theo cách của một học giả, một người đàn ông lịch lãm:
tuyết in màu ngựa câu giòn giã, cỏ hòa màu áo nhuộm trời, [..] muôn người chung quanh xa vắng, quan trọng dòng họ. anh ấy thông minh, có một nhân cách tuyệt vời và phong cách từ trong ra ngoài.
và chàng trai đến từ biển hiện ra vô cùng uy nghiêm, có khí chất của một anh hùng, khuấy động non nước: “râu hùm, hàm én, mày ngài, vai rộng năm tấc, thân cao ba mươi thước”. nhưng bức tranh chân dung đẹp nhất là khi anh tả chân dung của hai người phụ nữ ở nước ngoài, đây là những bức chân dung tiên đoán số phận. van mang vẻ đẹp đầy đặn, dịu dàng: “van trông khác trang nghiêm / trăng rằm nở hoa / hoa cười trang nghiêm ngọc / mây mất nước, tóc tuyết nhường màu da”. Nguyễn du dùng những hình ảnh ước lệ: khuôn trăng, nét nàng, hoa cười, ngọc để miêu tả vẻ đẹp của nàng, v.v. thuy van có khuôn mặt đầy đặn như trăng rằm, nụ cười duyên dáng. vẻ đẹp ấy khiến thiên nhiên mất đi, từ đó cũng dự báo cuộc sống thanh bình, yên ả, hạnh phúc.
với nhân vật tiểu yêu, nguyễn du sử dụng lối miêu tả, ngắt quãng vài dòng nhưng gợi được thần thái và tính cách của nhân vật:
nhan sắc ngày càng mặn mà so với bề ngoài thì tài sắc còn hơn cả vẻ đẹp của mùa thu và sắc nước, vẻ đẹp của xuân thì ghen tị, liễu kém xanh.
vẻ đẹp sắc sảo, mặn mà nghiêng nước nghiêng thành khiến ai cũng mê mẩn. không giống như thủy văn miêu tả chi tiết, thủy kiều nguyên du chỉ tả đôi mắt, đôi mắt như làn nước mùa thu trong veo, êm đềm chất chứa biết bao cảm xúc, lông tơ. bạn tinh tế như một ngọn núi mùa xuân. chính cách miêu tả này đã làm nên vẻ đẹp riêng của cây kiều. vẻ đẹp của nó khiến hoa phải ghen tị, liễu hờn, tạo hóa cũng phải ghen tị, từ đó dự báo một cuộc đời nhiều bất hạnh, sóng gió. và cuộc đời 15 năm phiêu bạt của ông đã cho thấy sự chiêm nghiệm của nguyễn du: “Thật kỳ lạ khi kiểu phông chữ hai màu / sắc xanh da trời của phong tục má hồng đánh ghen”.
Nếu đối với các nhân vật chính, nguyễn du sử dụng ước lệ tượng trưng, chân dung nhân vật trông vô cùng đẹp đẽ, có phẩm chất tốt đẹp thì đến với các nhân vật phản diện, ông lại sử dụng bút pháp hiện thực, vạch trần bộ mặt gian trá của họ. mã sinh viên xuất hiện là đại lý chính hãng:
Xem Thêm : 36 Ý Tưởng Về Môi Trường Xanh Sạch Hơn, 7 Ý Tưởng Xanh Cho Môi Trường
<3
là một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, theo tục lệ xưa thường để râu, nhưng thanh mai trúc mã lại cạo trọc đầu, ăn mặc lôi thôi, lố lăng, cố ý ăn mặc như thiếu niên. . hai từ mềm mại và hào hoa đã bộc lộ bản chất thật của hắn, đồng thời thể hiện thái độ mỉa mai, châm biếm của tác giả. anh ta cố tình mặc áo bên ngoài để che đậy bản chất xấu xa bên trong, nhưng hành động và cử chỉ của anh ta không thể thay đổi được: “ngồi ghế” vô học. Không những thế, bản chất thương gia còn bộc lộ khi bắt Kiều đánh đàn làm thơ cho mình để kiểm chứng: “lái cân, cân tài / ép cung trăng thử người hâm mộ thơ”. rồi mua đi bán lại như một món hàng, trừ cò một lần hai để được giá mà nó cho là xứng đáng nhất.
cũng với ba của bạn, chỉ với bốn dòng thơ, nguyễn du đã cho người đọc thấy được bản chất xấu xa, phản nghịch của thị:
Xem Thêm : kết nối máy in win 10
Tôi nhìn thấy một người bước ra khỏi bức màn. cô ấy đột nhiên trông xanh xao, cao và béo làm sao để ăn?
Bản chất buôn người, làm đêm thành ngày, hiện rõ trên làn da trắng ngần, vóc dáng to cao, đầy đặn của cô. Hơn nữa, cử chỉ ve vãn, chào hỏi khách của cô đã cho chúng ta thấy đầy đủ về bản chất xấu xa, cũng như công việc bẩn thỉu của cô: lừa gạt, đưa bao nhiêu cô gái ngọt ngào khốn khổ đến mức phải bán rẻ nhân phẩm của mình.
Với tài năng xây dựng và khắc họa chân dung nhân vật, Nguyễn Du đã xây dựng thành công hai tuyến nhân vật chính diện và phản diện. Thông qua chân dung các nhân vật này, ông cũng gửi gắm thái độ trân trọng của mình đối với những con người có bản sắc dân tộc, bậc kỳ tài trong xã hội. đồng thời cũng thể hiện thái độ mỉa mai, châm biếm, căm thù những kẻ xấu xa, độc ác.
nghệ thuật miêu tả nhân vật trong truyện kiều – mẫu 2
Nếu ai đã từng đọc truyện Kiều của nguyễn du hẳn đều ấn tượng về nghệ thuật kể chuyện tài tình, cách sử dụng ngôn ngữ hàn lâm, bình dân khéo léo, và đặc biệt là nghệ thuật. cách miêu tả nhân vật độc đáo và gần gũi với đời sống. Nói về nghệ thuật miêu tả nhân vật trong truyện Kiều của Nguyễn Du, có ý kiến cho rằng: “trong truyện Kiều của Nguyễn Du đã rất tài hoa trong việc khắc hoạ nhân vật, nhưng tác giả không chỉ dừng lại ở ngoại hình mà thôi. Đối với ông, miêu tả ngoại hình. là giúp người đọc hình dung rõ hơn về nội tâm và tính cách của nhân vật. “
nguyen du đã xây dựng nhân vật của mình bằng cách tập trung vào hai hình thức chính theo quan điểm truyền thống: nhân vật phản diện và nhân vật chính diện. Nếu ở nhân vật chính diện, tác giả thường sử dụng những ước lệ tượng trưng, xây dựng nhân cách một cách lý tưởng thì ở nhân vật phản diện, tác giả thường sử dụng lối viết hiện thực để khắc họa. Dù bạn miêu tả nhân vật theo cách nào, thì ngòi bút của bạn đã đạt đến trình độ của một bậc thầy về ngôn ngữ, vì nhân vật có vẻ rất sống động và chân thực.
Về nhân vật chính, khi miêu tả nàng thùy văn, nàng kiều, tác giả đã sử dụng lối viết thư pháp ước lệ, ẩn dụ tượng trưng và phép đối phụ để miêu tả vẻ đẹp chung của hai cô gái. hai cô gái có dáng vẻ thướt tha, thướt tha như cây mai “thanh mai trúc mã”, tâm hồn trong sáng, hồn nhiên như tuyết “thanh mai trúc mã”. nhan sắc của hai cô gái đều đạt đến độ tròn trịa, hoàn hảo “mười phân vẹn mười”. nhưng mỗi người có một vẻ đẹp khác nhau đó là “mỗi người một vẻ”. chân dung thủy vân được nhà văn nguyễn du miêu tả là một cô gái có vẻ đẹp hài hòa, cân đối:
“van vẻ trang nghiêm khác hẳn trăng rằm, nét nở, nụ cười, ngọc, mây trang nghiêm, lạc thủy, tóc tuyết nhường màu da.”
hai từ “trang trọng” miêu tả vẻ đẹp kiêu sa và quý phái khác thường của nàng. vẻ đẹp thuần khiết và cao quý ấy đã được nguyễn du so sánh với những hình ảnh đẹp nhất của thiên nhiên như trăng, hoa, ngọc, mây, tuyết. nàng có khuôn mặt tròn và đầy đặn như mặt trăng, lông mày sắc sảo, miệng cười tươi như hoa, giọng nói trong trẻo như ngọc, da trắng hơn tuyết, tóc sáng hơn mây. nàng có vẻ đẹp trong sáng, nhân hậu, chan hòa khiến thiên nhiên phải “chào thua”, “mất hút”. Bằng cách này, thi hào Nguyễn Du đã vẽ nên bức chân dung Thuý Vân gợi lên một tương lai tươi sáng, bình yên và hạnh phúc.
vẫn theo văn phong ước lệ, tượng trưng cho vẻ đẹp của thủy kiều, tác giả chỉ miêu tả một cách khái quát mà không đi sâu vào chi tiết, miêu tả là thủy văn. nhà thơ chủ yếu miêu tả đôi mắt của mình. Vì đôi mắt vốn được coi là cửa sổ tâm hồn, nên qua đôi mắt, vẻ đẹp tâm hồn và trí tuệ của thủy chung được thể hiện một cách đặc biệt.
“trong mùa thu thủy chung ghen tị, liễu kém xanh”
Thủy kiều được miêu tả là có đôi mắt sáng, trong veo, dẻo dai như làn nước mùa thu, đôi lông mày thanh tú như dáng núi mùa xuân, khiến nhan sắc của nàng khiến thiên hạ “nghiêng nước nghiêng thành”. vẻ đẹp của nàng khiến thiên hạ phải ghen tị và ghen tị. Với cách miêu tả đó, Nguyễn Du đã vẽ nên bức chân dung người con gái Việt Nam ở nước ngoài đẹp như tranh vẽ, vẻ đẹp sắc sảo, rạng ngời, uy nghiêm, kiêu sa nhưng qua đó cũng dự báo về một cuộc đời đầy rẫy những rắc rối, trắc trở, chông gai.
Khi miêu tả chàng trai hào hoa, tác giả sử dụng những từ ngữ đã học để miêu tả xuất thân cao quý, sự tao nhã và phong nhã của nhân vật:
và đối với anh hùng xạ điêu, tác giả đã mượn những hình ảnh “râu hùm, hàm én, lông mày / vai rộng năm thước, thân cao mười thước”, để miêu tả đường nét cường tráng, tuấn tú, thần thái mạnh mẽ của một người đàn ông tốt.
Ngược lại với những nhân vật phản diện như mã sinh, sở khanh, tiểu thư, tác giả sử dụng những từ ngữ rất bình dân nhưng đã lột tả được bản chất gian dối, xảo quyệt của nhân vật. với mã giới thiệu kép:
“hỏi tên:” mã sinh viên “” hỏi quê quán, mà: “huyện lan thành cũng gần đây. trên bốn mươi, râu sạch, quần áo sạch “
tác giả đã khắc họa bản chất giả dối, một con người vô học. tuy đã “tứ tuần” nhưng vẻ ngoài vẫn “mềm mại thanh thoát”, cho thấy tính cách quá chỉn chu và chải chuốt của cô. bản chất của một thương gia còn được thể hiện rõ qua cách “cò bớt thêm một bớt hai” cho thấy hắn là một kẻ rất gian xảo, xảo quyệt và kỳ cục. với nhân vật chu khanh, một “chuyện tình nổi tiếng chốn lầu xanh”, tác giả đã dựng nên hình tượng một người đàn ông “tưởng sửa mình, sửa áo mỏng manh” để dụ dỗ “cành phù du”. miêu tả nhân vật bà cụ “mập mạp” ngoại cỡ qua màu da “xanh xao” tố cáo việc buôn bán, làm ăn bằng thân phận phụ nữ, khiến người đọc tưởng tượng, thoáng nhìn thôi. không những thế còn ghê tởm, mà còn độc ác, đanh đá, đanh đá khi anh ta nói “Tôi phải làm phép thuật của mình” và đánh nhau khiến mọi người sợ hãi. có thể thấy, đối với các nhân vật phản diện, việc tác giả sử dụng ngôn ngữ bình dân đã khiến nhân vật lộ rõ bản chất.
nghệ thuật xây dựng nhân vật trong truyện kiều không chỉ được tác giả khắc họa thông qua việc miêu tả chân dung bên ngoài mà thành công nhất là việc miêu tả thế giới nội tâm của nhân vật vô cùng phong phú và tinh tế, khiến các nhân vật có cuộc sống riêng, sức sống riêng của họ. trong đoạn “kieu en el piso del conclave” miêu tả tình cảnh cô đơn, buồn tủi, nỗi nhớ nhung người thân, tác giả đã khắc họa sâu sắc tấm lòng thủy chung, hiếu thảo, vị tha của nàng. qua ngôn ngữ độc thoại nội tâm, nỗi đau khi yêu kim không bao giờ nguôi ngoai:
“chân trời góc hồ nét son không phai”
o khi miêu tả tính cách thái giám, tác giả không ngần ngại thể hiện rõ thái độ:
Xem Thêm : 36 Ý Tưởng Về Môi Trường Xanh Sạch Hơn, 7 Ý Tưởng Xanh Cho Môi Trường
<3
Đi từ trang thơ ra đời thực, hệ thống nhân vật trong truyện Nguyễn du kiều còn rất nhiều, nhưng có lẽ chỉ qua vài nét phác họa về nhân vật chính diện và nhân vật phản diện bằng ngôn từ điêu luyện. Tài năng của Nguyễn Du đã được nhân loại khẳng định. với tư cách là một “nhà thơ lớn”. nhà phê bình hoai thanh đã rất tâm đắc khi viết bình luận như sau: “nguyễn du đã tái hiện một cuộc sống đương đại và tạo ra một thế giới thực. Trong thế giới đó có những người sống rất nhiều, rất thật đến nỗi đôi khi người ta không nhớ rằng họ đang Mọi người.” trong tiểu thuyết. “
Bài thơ Truyện Kiều là một tác phẩm đặc sắc trong bộ giáo án ngữ văn lớp 9, không chỉ có tác phẩm nghệ thuật miêu tả các nhân vật trong truyện Kiều mà quý thầy cô giáo và các em học sinh còn có thể rút ra những bài học làm văn mẫu khác như: Nguồn gốc, giá trị của truyện kiều, vẻ đẹp của ngôn từ trong truyện kiều, phân tích hình ảnh thiên nhiên trong truyện kiều, phân tích tính cách nhân vật để làm nổi bật giá trị nhân đạo của truyện kiều, hay cả những phần bố cục của truyện kiều và nhiều kiến thức bổ ích khác.
nghệ thuật miêu tả nhân vật trong truyện Kiều – mẫu 3
Truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du là một kiệt tác có một không hai trong lịch sử văn học Việt Nam. Tài năng kiệt xuất của tác giả tạo nên giá trị vĩnh hằng cho Truyện Kiều: kết tinh những tinh hoa giàu đẹp của đất nước Việt Nam. nguyễn du xứng đáng là bậc thầy trong việc sử dụng ngôn ngữ, tả cảnh, tả người, đặc biệt là miêu tả tâm lý nhân vật đã đạt đến trình độ điêu luyện và tinh tế.
Trong đoạn trích, nhà thơ tập trung thể hiện những diễn biến tâm trạng phức tạp của nàng thủy chung. sau bất ngờ sóng gió, tổ ấm của gia đình anh tan hoang. cha và anh trai bị đánh đập và bỏ tù; của cải bị trâu mặt bò cướp đoạt. Để đáp ứng yêu cầu của người đến thăm ô, Thúy Kiều chỉ còn cách bán mình lấy ba trăm lượng vàng để chuộc cha.
cả đêm: một mình bà với ngọn đèn khuya, áo dài nước mắt, tóc mái ngố, kiều sống với tâm trạng đầy sóng gió và tội lỗi. Đối diện với hiện thực phũ phàng rằng ngày mai mình sẽ phải chịu cảnh quan trường trong tay, Thúy Kiều cảm thấy mình đáng trách cho chuyện tình dang dở, người đáng trách cho sự bất hạnh của Kim Trọng. nàng thương mình một, thương nàng mười, chính vì thế mà nàng cắn răng chấp nhận số phận đen bạc, cố quên mình để nghĩ đến vàng:
số phận dành cho dầu, mặc dù nó vẫn là dầu, xin lỗi vì đã chịu đựng nó quá lâu! công việc nói với tôi hàng chục, bởi vì tôi gần với việc chưa hoàn thành. Em thề với anh hoa chưa cạn cúp vàng, lỗi thề đã bội bạc với hoa! đất nước bao xa trời, tưởng chia cửa đâu?
thuy kieu chịu trách nhiệm chính đáng trách. cô tự trách mình, dằn vặt vì quá chặt nên người ta mới dang dở. đúng là thủy chung, thủy chung, tận trung đoàn kết, yêu thương nhau, tự nguyện gắn bó, cả hai phải sống hạnh phúc. đó là vì anh ấy luôn nghĩ đến người khác, ngay cả trong những lúc đau khổ nhất.
Đối mặt với gia đình tan vỡ và tâm trạng rối bời, cô chỉ biết khóc thầm cho số phận của mình, cho số phận bất hạnh của mình. lưỡng lự, suy nghĩ trước sau, anh thấy chỉ còn cách cứu vãn một phần nhân duyên của hai người. Đó là nhờ vào mối quan hệ định mệnh của em gái với Kim. Nghĩ vậy, Thủy Kiêu đã cho Thủy Vân một cơ hội khi cô em gái của anh đột ngột tỉnh dậy vào mùa xuân.
Dường như nguyễn du đã hóa thân thành Thủy Kiều để thấu hiểu, cảm thông và thương xót cô ấy, nói lên những câu từ chính tên cô ấy đã chạm đến trái tim của người nghe:
cái gì: trái tim tràn đầy thổn thức, nhân duyên còn vướng bận mối tình này. hé môi cũng ngại, hãy để lòng mình giúp ai.
sự ngại ngùng của anh chàng thật khó nói vì chàng vẫn còn trong mối tình với kim, một mối tình đầu trong sáng và nồng nàn mà chỉ có hai người biết nhau. Không dễ dàng để nói chuyện riêng với người khác, cho dù đó là chị em. Hơn nữa, tình yêu này đã gắn bó keo sơn, thề non hẹn biển dưới trăng rằm trên trời. đó là lý do tại sao nó thiêng liêng, sâu sắc và khó thay đổi.
kiều nữ khó xử không nói ra được nhưng ngại không dám nói ra. anh băn khoăn, lưỡng lự hồi lâu rồi thốt ra một câu khiến người lạ cũng phải phật lòng:
tin tưởng tôi, bạn sẽ chấp nhận, ngồi cho tôi và tôi sẽ nói.
nghèo kieu! Nguyễn Du hiểu rõ hoàn cảnh và địa vị của mình lúc này nên đã dùng những từ ngữ chứa đựng nỗi đau, sự chua xót như cậy (tin cậy, nhờ vả), vâng lời, cúi đầu, thưa thốt. người ta ở nước ngoài nói chuyện với em gái (cấp dưới) mà như đang nói chuyện với cấp trên, hơn nữa, với tư cách là ân nhân. đã dẫn thuy van đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Sau khoảng thời gian đầu khó khăn, giờ đây cô đã tâm sự rất chân thành với Thủy Vân về mối tình dang dở của mình:
kể từ khi chúng ta gặp kim, khi ước nguyện của người hâm mộ ngày, khi lời thề của cốc đêm. Dù ở đâu cũng có sóng gió, tình yêu đôi bên không hề dễ dàng. món nợ ân tình chưa trả được cùng ai.
nguyen du đã miêu tả tâm trạng đau khổ của nàng thuy kiều khi nghĩ đến người yêu của mình nay đã ở sâu nơi đất khách Liêu Dương, chưa hề biết đến sự tan vỡ đột ngột của tình yêu đôi lứa. Kiều định coi đây là món nợ tình, kiếp này nếu không trả được thì đành ngậm bồ hòn làm tình đến đài chưa tan. nghèo và cao quý biết bao!
trong quá trình diễn biến tâm lý của Thủy kiều nảy sinh nhiều mâu thuẫn. Nàng đã chủ động tin tưởng em gái mình: cam kết máu mủ thay nước, thay mình trả lại tình yêu với Kim Trọng. Tin tưởng tôi, nó đã mang lại tất cả những kỷ niệm quý giá:
chiếc ô với lá liễu gai, bùa hộ mệnh này là để giữ cho yếu tố này chung.
nhưng sau khi chỉ tưởng tượng ra cái chết bi thảm của mình, bằng xương bằng thịt, tôi chỉ còn là một mảnh oan hồn trôi trong cỏ cây lá, khi gió thổi, kiều hối tiếc và đau. nhân đôi nỗi đau. đúng là có mâu thuẫn nhưng đó là mâu thuẫn không thể tránh khỏi của tấm lòng vị tha đáng quý của kiều. đầu tiên cô ấy chăm sóc người yêu và sau đó cô ấy nghĩ về bản thân mình và cô ấy thực sự hoang mang và lo sợ về tương lai bất định. nỗi đau quá đỗi thân thương của cô gái liễu yếu đào tơ:
mất lời, bất tỉnh, say xỉn, im lặng, bàn tay đáng đồng.
nguyen du với ngòi bút tài hoa đã miêu tả thành công sự khủng hoảng, sóng gió trong tâm hồn người con gái tài hoa bạc mệnh. cô ấy đau khổ không phải cho mình, cho chính mình, mà cho người yêu của mình, cho người yêu của mình. Lòng vị tha, nhân hậu cao cả của Thuý Kiều càng khiến mọi người khâm phục và yêu mến nàng hơn.
Đoạn trích buồn kể về câu chuyện sau khi cậu học trò đưa Kiều về lầu xanh của một cô nương, nàng đã quyết liệt chống lại âm mưu tàn độc của hắn là biến nàng thành gái điếm. Cô giả vờ hy sinh tính mạng để thoát khỏi thân phận đáng xấu hổ, nhưng vì sự ngây thơ, cả tin nên đã bị tên ma cô lừa, rơi vào bẫy của tú bà và buộc phải ra ngoài tiếp khách. hoàn cảnh trớ trêu khiến cô thường xuyên chìm trong tủi hổ và cay đắng:
Xem Thêm : 36 Ý Tưởng Về Môi Trường Xanh Sạch Hơn, 7 Ý Tưởng Xanh Cho Môi Trường
<3
Chỉ qua bốn câu thơ, Nguyễn Du đã miêu tả một cách sinh động hình ảnh tiêu biểu của sinh hoạt trên mặt đất xanh. Những ẩn dụ như cánh bướm dập dờn, cành lá gió bay, hình ảnh tiếng cười say sưa thâu đêm suốt sáng và cả những tác phẩm văn học kinh điển về tông thất, trác khanh (hai vị khách giàu có nổi tiếng) đã phản ánh thú vui sa đọa chốn lầu xanh. Giữa cái ồn ào, náo nhiệt, nhàn nhã, khó chịu về đêm, sáng sớm và khuya, nổi bật lên một hải ngoại cô đơn và buồn bã:
Khi tôi tỉnh táo, vào cuối đêm, giật mình, tôi cảm thấy có lỗi với chính mình.
Hai đoạn miêu tả tâm lý này cũng có thể được coi là xuất sắc. nhịp điệu, âm thanh và điệp ngữ kết hợp hài hòa với thiên nhiên đã diễn tả chính xác tâm trạng nặng nề, u uất của nàng Thủy Kiều. trong sự tĩnh lặng của màn đêm, nỗi đau đó dường như hiện rõ, tạo thành một khối bằng xương bằng thịt. đọc hai câu thơ trên, ai cũng phải khóc nghẹn ngào.
nỗi đau của tôi là cảm xúc chủ đạo trong đoạn trích này. Thúy Kiều buộc phải xa cha mẹ, xa quê hương để bước lên chuyến xe định mệnh: vó ngựa quanh co, bánh xe ổ gà, đua xuống con đường mù sương và không định trước. nàng chấp nhận: Nhắm mắt đưa chân, xem còn quay được bao xa nhưng không thể tin được là mình sẽ ngã xuống và cái hang đầy rẫy những tên đồ tể vô liêm sỉ và đê hèn. anh đang sống ở một góc biển lẻ loi, không nơi nương tựa, không ai an ủi, an ủi, sẻ chia để xoa dịu nỗi đau. Tôi rất tiếc cho bản thân mình!
nguyễn du không chỉ “đọc” tâm trạng của mình, mà hơn thế, nhà thơ còn thực sự đồng cảm, xúc động trước nỗi đau của anh, đồng thời truyền sự rung động mãnh liệt ấy vào trái tim anh. tâm trí, tạo ra một liên kết đồng ý và hòa hợp.
Thủy Kiêu cay đắng nghĩ đến sự đối lập giữa quá khứ tươi đẹp, hạnh phúc và hiện thực tăm tối, khắc nghiệt:
Khi sao gấm vóc, nay sao lác đác như hoa giữa đường. mặt sao gió dày, thân sao bướm chán ong!
Đằng sau những ngôn từ và hình ảnh đẹp đẽ ấy là những nỗi uất hận khôn nguôi, những câu hỏi day dứt muốn thấu tận trời xanh. trời xưa oan trái, trớ trêu thay! Thực ra, tạo hóa không nỡ lòng theo đuổi cô gái tài sắc vẹn toàn mà chính thế lực xấu xa trong xã hội đã dìm cô xuống vũng bùn đen bẩn thỉu.
Đau khổ đã khiến cô trở nên vô tri vô giác trước những kẻ ăn chơi sa đọa xung quanh cô:
Dù người ta đang trong cơn mưa, nhưng họ không biết mùa xuân là gì. xin gió như hoa, nửa màn tuyết phủ tứ bề trăng. cảnh nào không buồn, người buồn chẳng bao giờ vui? ? Yêu cầu dòng phen vẽ câu thơ, cung trăng cầm cờ, cắm cờ dưới hoa. vui thì vui, kẻo cái tiếng mặn nồng ấy với ai?
Hai câu thơ cuối đã tóm gọn tâm trạng cô đơn, đau khổ của thủy chung. cô ấy chỉ thực sự sống với nỗi đau của riêng mình. Viết được những câu thơ như vậy chứng tỏ ngòi bút miêu tả tâm lý của đại thi hào Nguyễn Du xứng đáng là bậc thầy trong lịch sử văn học nước ta.
Trong suốt cuộc đời của mình, Nguyễn Du đã gặp rất nhiều hạng người. có những người tốt rất đáng thương và tốt bụng, nhưng cũng có những người xấu và đáng ghét. anh hiểu rõ tính cách và tâm lý của họ đến mức khi cầm bút vẽ lên mẫu người nào thì đúng là chân dung, tính cách, tâm lý của người đó. Nghệ thuật xây dựng hình tượng nhân vật, đặc biệt là miêu tả tâm lí nhân vật trong Truyện Kiều của Nguyễn Du đã tạo nên một tác phẩm có giá trị vĩnh hằng.
nghệ thuật miêu tả nhân vật trong truyện Kiều – mẫu 4
Nói chung, bướm xanh cho biết: nếu một nhà văn tiêu biểu được chọn cho mỗi quốc gia, người Anh sẽ không ngần ngại chọn sspia, france – molie và germany – ngỗng. Còn tôi, nếu được quyền lựa chọn, tôi sẽ không ngần ngại kể tên Nguyễn Du và kiệt tác Đoạn trường tân thanh của ông. là một trong những đỉnh cao sáng giá của văn học Việt Nam và thế giới, điều làm nên giá trị bất hủ của tác phẩm này có nhiều lý do, nhưng có một điều không ai có thể phủ nhận là tài thể hiện và khắc họa tính cách nhân vật sắc sảo mà các nhà tiểu thuyết hiện đại khó lòng giữ được. lên. với nguyen du.
Trước hết, chúng ta hãy nói đến nghệ thuật miêu tả của bài văn tế vì ngoại hình của một con người luôn là điều đầu tiên thu hút sự chú ý và chạm tới cảm quan của chúng ta. Có một điều rất dễ nhận thấy là sự khác biệt trong cách khắc họa nhân vật chính diện và nhân vật phản diện của Nguyễn Du. trong quan niệm về nhân tố, cả một con người và nhiều nho sĩ đương thời đều chịu ảnh hưởng sâu sắc của văn hóa Trung Quốc, những nét chữ mang đỉnh cao của chân, thiện, mỹ được thể hiện bằng hàng loạt tác phẩm kinh điển, đối phó với thư pháp thông thường. đối với các chị em ở nước ngoài thì là “cốt cách, tuyết tinh”, mấu chốt phải là:
tuyết in màu những chú ngựa đánh cá sắc nét, cỏ tàn lụi và nhuộm cả bầu trời
còn hai, anh hùng thì sao? chúng tôi tìm thấy “râu hùm, hàm én, lông mày đàn ông, vai rộng 5 inch, thân hình cao 10 feet”, các tiêu chuẩn và kích thước điển hình của một người đàn ông tốt. Ngược lại, ở những vai phản diện, lối viết của Nguyễn Du rất chân thực và sống động đến mức khỏa thân. mã nam sinh là một chủ tiệm và cũng là một gã lười biếng, hẳn là cần một ngoại hình bảnh bao và ngông cuồng? nên đây là “râu mềm, áo sạch”. và thế khanh, “tình gia đình trên mặt đất xanh”, nguyễn du đã cho anh ta “hình ảnh chải chuốt, áo mềm” để quyến rũ “cành phù du”. Mặc dù có những điểm khác biệt đó, nhưng Nguyễn Du vẫn khắc họa những chi tiết rất tiêu biểu, được chọn lọc kỹ càng để làm nổi bật diện mạo của từng lớp người, những cô nương, “cô thôn nữ đủ tuổi nên duyên”, mà một lần nữa, không tài nào xóa bỏ được. da “xám xịt” nhợt nhạt. còn bà chủ nhà chứa quen “ăn xổi” nếu không nhờ những đồng tiền ăn chơi trác táng của chị em trong những đêm tiếp khách, được nhồi nhét thì “no căng” làm sao. Nàng là một kẻ háo sắc, được Nguyễn Du đốt sáp cho nàng, biến nàng thành bệ tượng rồi vứt cặp lên “giường bảy báu” ngay giữa ngôi nhà “ngày thắp sáp” ấy.
Đặc biệt, khiến người đọc bao thế hệ không ngớt ngưỡng mộ chính là tài năng tả người dường như có thể đoán trước được toàn bộ cuộc đời nhân vật của Nguyễn Du. khi tả thuy van:
khuôn mặt đầy đặn, nét đẹp … mây rụng tóc, màu da tuyết
và khi ông miêu tả thủy kiều đẹp đến mức “hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh” thì nguyen du có nghĩa là tốt. trên thì “thua”, “bỏ”, sắc trung chỉ hiền, sắc dưới chỉ “ghen”, “hận”, sắc giữa chỉ thánh hiền, khi nói đến hiền nhân là nguyễn du mới có. đau khổ, lựa lời để miêu tả cho rõ ràng. Ai nhận xét như vậy là có lý. Thảo nào sau này, khi hoàn cảnh quê hương lâm nguy, trong khi kiều “trăng sao nước mắt” vì “sợ hãi” và “uất ức ở quê nhà”, thì nàng vẫn có một giấc mộng xuân êm đềm, trong khi nàng Kiều lại nổi trong biển trường còn vất vưởng kim trong. tả một người đến mức đó thử hỏi ai hơn nguyễn du?
“Xe van” ngày càng rung lắc! Đi đến góc độ khắc họa tính cách nhân vật, mới thấy “tiên đồng ngọc nữ” của Nguyên du “làm mưa làm gió” đến nhường nào. Nhập vào nhân cách, con người nội tâm không phải là điều dễ dàng, nhưng nguyen du đã vượt qua thử thách đó tưởng chừng như rất suôn sẻ và dễ dàng.
mô tả tính cách của bạn và trình bày trực tiếp như cách bạn mô tả:
Xem Thêm : 36 Ý Tưởng Về Môi Trường Xanh Sạch Hơn, 7 Ý Tưởng Xanh Cho Môi Trường
<3
không nói gì, và nếu đúng như vậy, câu chuyện của anh kieu sẽ không còn sống mãi với chúng ta ngày nay. Hãy cùng khám phá cội nguồn khiến văn chương Kiều chảy mãi.
trước hết, việc mượn lối văn miêu tả nguyễn du đã khắc họa thành công tính cách nhân vật. Nhà phê bình xuan dieu từng rất tâm đắc với chữ “tho” trong bức chân dung của mình.
bông hoa mỉm cười hòa bình
Kết quả là, nếu bạn thay thế “giọng nói” bằng “nói chuyện”, bạn sẽ cười và nói cả ngày, khía cạnh “hòa bình” ở đâu? và “to speak” là nói đôi khi, vào đúng thời điểm. chỉ khi đó chúng ta mới thấy được công dụng cuối cùng của tien dien. và khan, một người đàn ông “tưởng tượng sự chăm sóc nhẹ nhàng.” mã sinh viên, mày râu kiểu gì mà “râu mềm”. Theo sự suôn sẻ đó, theo sự chải chuốt của nhung lụa, bản lĩnh “trượng phu” cũng mất đi, chỉ còn lại một kẻ buôn người, bất hiếu.
Chỉ bằng một vài hành động điển hình, nguyễn du cũng đã giúp người đọc đi vào tâm khảm của nhân vật. với hành động hả hê: “ngoảnh đầu sông đã thấy Sở lẻn vào”, khó ai không đoán được dã tâm bội bạc đầy những âm mưu đen tối của Sở. còn kiều nữ nếu đi theo anh thì cũng chỉ là “nguy hiểm nhắm mắt đưa chân” trong nỗi tuyệt vọng tột cùng của cô gái cành vàng lá ngọc bỗng chốc bị xã hội ném vào vũng bùn đen. rõ hơn ở chữ hải. dường như sự xuất hiện của người này luôn đột ngột, bất ngờ:
đột nhiên không có khách gia đình đến chơi
sau này trong lời tường thuật của người kể về gia đình họ Đỗ từ hải đến kim, ông cũng dùng từ “đột ngột”. đó là tất cả từ biển! đã đến, đột ngột ra đi như một cơn gió lốc cuốn đi mọi bụi bẩn, đem lại hạnh phúc cho con người. nó giống như một ngôi sao băng vụt sáng, đột ngột xé toạc màn đêm, đầy bất ngờ, ấm áp, vui sướng. Văn chương “bỗng dưng” bừng sáng sau bao “cơn mưa gió buồn”.
nguyen du cũng sử dụng triệt để ngôn ngữ để làm nổi bật tính cách nhân vật. chỉ đọc những dòng “ghi danh” thái giám:
khiến bạn mệt mỏi, hãy làm cho nó đau đớn.
Anh ta cũng phải nổi da gà trước giọng nói khó nghe như muốn hạ thấp đầu người ta, xé thịt người ta. và cái lưỡi của người phụ nữ:
Màu sắc của hồ không còn nữa, chúng ta hãy đến ngôi nhà ma ám.
những bài học đầu tiên trong làng game tình cờ đến với kiều khiến xuan dieu cảm thấy như chỉ nói được vài phút mà sùi bọt mép ngàn năm. trái tim của họ và nguyễn du đã rất thành công.
một thủ pháp tiêu biểu trong nghệ thuật miêu tả tính cách nhân vật, một phong cách quen thuộc với các nhà tiểu thuyết và tác giả truyện ngắn, đặt nhân vật vào những tình huống điển hình. kieu là nhân vật được thể hiện rõ nhất với phong cách đó. cô ấy là một cô gái, cô ấy là một người phụ nữ. không có gì điển hình hơn trong việc đặt kiều vào vị trí đối lập của lễ giáo phong kiến so với tình yêu vàng chớm nở. chế độ phong kiến khắt khe, hà khắc, “cây nam, cây nữ không sống”. nhưng kiều vẫn chủ động đến kim trong: ‘vì hoa mà tìm hoa’, đêm vẫn nằm mơ:
Xem Thêm : 36 Ý Tưởng Về Môi Trường Xanh Sạch Hơn, 7 Ý Tưởng Xanh Cho Môi Trường
<3
Cách cư xử đó đã khiến nhiều nhà Nho xưa phải cau mày, mím môi và đến bây giờ, điều đó vẫn không khỏi khiến chúng ta kinh ngạc. cũng cần phải đặt cái “tình nghĩa đáng trân trọng” ấy giữa một bên là cha và đứa con trai đang phải chịu cảnh “giường cao kéo nhầm”, một bên là mối tình đầu chớm nở, mới thấy hết giá trị và trọng câu nói đầy nước mắt của kiều: “Con bán mình chuộc cha” mới thấy hết tấm lòng hiếu thảo ở người con. đây cũng là người sống có trước có sau. Làm sao quên được hình ảnh “từ quan đến phu nhân ngồi chung”? Khi đã có quyền lực trong tay, Kiều đã tiêu bao nhiêu bạc, vàng, lụa để làm phần thưởng và kiên quyết kết án tử hình “bạc mệnh, quỷ bảo” đã đẩy nàng xuống vũng bùn đen. chưa bao giờ kiều xuất hiện một cách mỉa mai và dứt khoát như vậy. thực sự là một người đàn ông nghĩa tình, hiếu thảo và chính trực. đặc biệt, tuy là anh hùng nhưng anh lại là người rung động trước vẻ đẹp của một người phụ nữ yếu đuối. không gì tuyệt vời hơn khi đặt anh vào cuộc gặp gỡ với những người con xa xứ nơi lầu xanh chứ không phải nơi trận mạc, trong trận chiến để khắc họa tấm lòng cao cả của người anh hùng ấy. đó là sự sáng tạo độc đáo và cũng rất thành công của nguyen du.
điều làm chúng tôi ngạc nhiên nhất là “cây bút phân tâm độc ác”, như phan ngọc, nguyễn du. nhân vật của anh ấy được thể hiện một cách rất con người. trong truyện của kiều, ai là người được anh yêu hơn tiểu kiều và tu hai? tuy nhiên nguyễn du vẫn điều khiển ngòi bút của mình. điều gì phải đến sẽ đến. con người luôn là con người với tất cả những điểm mạnh và điểm yếu của mình. đến một lúc nào đó, vị phi tần sau bao nhiêu “sóng gió” sẽ phải mệt mỏi, sợ hãi, sẽ phải “tan biến” trước “lễ ngọt”, trước danh dự và những bông hoa mà hồ điệp để khuyên nhủ hàng hải của mình. . còn từ biển cả, người anh hùng ấy từng ngã xuống trước “lòng dạ trẻ thơ” nay lại nghe lời vợ đến thế, cũng phải giãn binh, cuối cùng đầu hàng cũng là điều dễ hiểu. chúng ta không đổ lỗi cho họ, con người không phải là gỗ và đá. và ngày càng yêu mến nguyen du.
một người nào đó đã bình luận về bức ảnh của một con ngựa và nói: “Vì tôi có con ngựa đó trên thế giới, không còn gì đáng gọi là một con ngựa nữa.” cũng có thể nói, từ khi ra đời những nhân vật kiều diễm điển hình đến nỗi mỗi khi nhắc đến anh chàng không chung thủy, người ta nói “cục diện thế nào cũng quay” và “máu ghen ăn tức ở” cũng trở thành một câu thành ngữ vĩnh viễn. . . đó là cách bạn biết tài nguyên.
khuôn mặt bổ sung cho các nét bút chì trông ngầu hơn
Nét bút của Nguyễn Du, nghệ thuật tiêu biểu và khắc họa tính cách nhân vật sẽ làm cho Truyện Kiều sống mãi.
Nguồn: https://dongnaiart.edu.vn
Danh mục: Tổng hợp
Lời kết: Trên đây là bài viết Nghệ thuật miêu tả nhân vật trong Truyện Kiều (5 mẫu) – Văn mẫu lớp 9. Hy vọng với bài viết này bạn có thể giúp ích cho bạn trong cuộc sống, hãy cùng đọc và theo dõi những bài viết hay của chúng tôi hàng ngày trên website: Dongnaiart.edu.vn