Cùng xem Kể về một chuyến thăm quê – Văn 6 (22 mẫu) trên youtube.
Có thể bạn quan tâm
Trong cuộc sống của mỗi người, quê hương có vai trò vô cùng quan trọng. vì vậy hôm nay download.vn sẽ cung cấp bài văn mẫu lớp 6 đi dã ngoại vô cùng hữu ích.
Dưới đây là 2 dàn ý và 22 bài văn mẫu lớp 6 được chúng tôi biên soạn rất chi tiết. kiểm tra nội dung chi tiết sẽ được xuất bản.
lược đồ về một chuyến thăm thực địa
bản phác thảo số 1
1. mở đầu
- trình bày một số đặc điểm về chuyến thăm của bạn đến quê hương đó.
- bày tỏ cảm xúc và suy nghĩ của bạn về chuyến đi đó.
2. nội dung bài đăng
- kể tâm trạng và cảm xúc của bạn trước chuyến đi, trên xe, khi xuống xe.
- kể những gì bạn đã tận mắt chứng kiến về những thay đổi của khung cảnh trên xe .hometown .
- kể lại cảnh đi viếng mộ tổ tiên; gặp gỡ bà con, họ hàng, làng xóm.
- kể những hoạt động của bạn trong những ngày về quê.
- kể lại cảm xúc của bạn khi từ biệt người thân, trở về thành phố …
3. kết thúc
bày tỏ suy nghĩ và cảm xúc của bạn về chuyến thăm đó.
lược đồ số 2
1. mở đầu
hướng dẫn và giới thiệu về chuyến thăm quê hương: quê hương là một phần máu thịt của mỗi người. vì vậy, chúng ta cần phải yêu và trân trọng quê hương của mình…
2. nội dung bài đăng
a. tổng quan
- thời gian: nghỉ hè, nghỉ hè…
- về thăm quê cùng: bố, mẹ, anh, chị…
b. kể lại chuyến thăm quê hương của anh ấy
- trước khi về nhà: mọi người trong gia đình chuẩn bị tư trang; mẹ mua quà cho ông bà, họ hàng; cả gia đình dậy sớm đón xe về quê.
- khi về đến nhà, xe đưa cả hai về nhà ông bà nội; mọi người ăn bữa cơm sum họp gia đình; ngày hôm sau bố mẹ tôi đi thăm một số họ hàng; …
- khi tôi trở về thành phố: Tôi cảm thấy có lỗi; mong được thăm lại quê hương của tôi…
c. cảm xúc, suy nghĩ sau chuyến đi
- Cô ấy cảm thấy yêu và tự hào về đất nước.
- Cô ấy tự hứa với bản thân sẽ học tập chăm chỉ để mai này có thể xây dựng lại đất nước.
3. kết thúc
khẳng định ý nghĩa của việc về thăm quê: Sau khi về quê, em cảm thấy rất vui và tự hào. từ đó em sẽ cố gắng học tập thật tốt để mai sau xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
tài khoản của một chuyến thăm thực địa – mẫu 1
Một kỳ nghỉ hè nữa sắp đến. Năm nay tôi xin phép bố mẹ về thăm ông bà ngoại. chuyến về quê đã giúp tôi thấy yêu quê hương mình hơn.
Sáng Chủ nhật, tôi thức dậy rất sớm. chuẩn bị xong thì bố mẹ đưa ra bến xe. mất khoảng hai giờ từ thành phố đến nông thôn. Tôi chào tạm biệt bố mẹ, nghe hướng dẫn và lên xe. khi tôi về nhà, chị tôi luôn đến đón tôi. Tôi là con gái của chú thứ tư, anh trai của mẹ tôi. Hai chị em đã lâu không gặp nhau nên nói chuyện rất vui vẻ. khi tôi về đến nhà, ông bà ngoại đã đợi tôi ở cửa. Tôi chạy đến chào và sau đó ôm ông bà của tôi.
ngày trong lĩnh vực này thật vui. không khí ở đây rất mát mẻ, khác hẳn thành phố. ông mặt trời dậy từ rất sớm để đánh thức mọi người sau một đêm dài. những giọt sương trên lá dần tan. một làn gió nhẹ thổi qua lá và cành. đặc biệt là bầu trời buổi sáng, thật mát mẻ.
sau khi đánh răng, rửa mặt và ăn sáng. một nhóm bạn cùng xóm và tôi rủ nhau ra đồng chơi. bịt mắt bắt dê, ô ăn quan, thả diều hay ném còn nhỏ. trò chơi phổ biến mà tôi đã không chơi trong một thời gian dài. Xa xa, những người nông dân vẫn tiếp tục hăng say lao động trên cánh đồng. hình nón lượn sóng trong cơm vàng. Tôi có dịp theo cô Hoa và cô chú ra đồng gặt lúa. chỉ là công việc gặt lúa nhưng cũng rất vất vả và mệt nhọc. Nhờ vậy, tôi mới hiểu được cảnh ngộ của những người nông dân. Những ngày ở cữ, em cũng được thưởng thức nhiều món ngon do bà nội nấu.
Sau khi về thăm quê hương, tôi cảm thấy rất vui. có thể nói quê hương rất quan trọng đối với mỗi con người. từ đó em sẽ cố gắng học tập thật tốt để mai sau xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
tài khoản của một chuyến thăm thực địa – mẫu 2
“Đất nước của mỗi người là một, giống như một bà mẹ đơn thân, nếu bạn không nhớ…”
những lời trong bài thơ “bài học đầu đời cho con” của nhà thơ Đỗ trung quân đã nhắc nhở mỗi người về vai trò của quê hương. Đối với tôi, quê hương là một phần rất quan trọng. Kỳ nghỉ hè này tôi được về thăm quê.
Sáng sớm, tôi và bố mẹ ra bến xe. mất khoảng hai giờ đi ô tô để về đến nhà. ông bà đã đợi sẵn ngoài cửa. Tôi liền chạy lại chào, rồi ôm chầm lấy ông bà nội. Những ngày ở trên sân, tôi đã có rất nhiều kỷ niệm đẹp.
Quê tôi là một vùng quê yên tĩnh. ông mặt trời dậy từ rất sớm để đánh thức mọi người sau một đêm dài. những giọt sương trên lá cũng dần tan biến. một làn gió nhẹ thổi qua lá và cành. không khí ở thị trấn rất tốt đẹp, khác với thành phố. gió thổi vi vu khắp nơi. cô ấy thường đi bộ quanh những ngọn núi ở phía xa. tiếng chim hót chào ngày mới rất vui tai.
sau khi đánh răng, rửa mặt và ăn sáng. một nhóm bạn cùng xóm và tôi rủ nhau ra đồng chơi. chúng tôi cùng nhau thả diều, câu cá hoặc chơi nhảy dây. những người nông dân vẫn đang miệt mài làm việc trên cánh đồng. hình nón lượn sóng trong cơm vàng. nét mặt ai cũng vui tươi hớn hở. một vụ thu hoạch bội thu hứa hẹn một năm dồi dào và thịnh vượng. khi tôi về nhà, tôi cũng có thể thưởng thức những món ăn mà bà tôi nấu. các món ăn dân dã đều rất hấp dẫn.
quê hương tôi ngày càng tốt đẹp hơn. Em tự nhủ sẽ cố gắng học tập thật tốt để mai sau trở về xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
tường thuật chuyến thăm thực địa – mô hình 3
Kỳ nghỉ hè này tôi có cơ hội về thăm quê hương của mình. Tôi cảm thấy rất vui vì có nhiều kỷ niệm đẹp ở quê hương. điều đó giúp tôi cảm thấy yêu quê hương mình hơn.
Mẹ tôi nói rằng quê tôi là một tỉnh ven biển, khá xa thành phố nơi tôi sống. Sáng hôm đó tôi dậy từ rất sớm để chuẩn bị cho một hành trình dài. Đúng sáu giờ rưỡi, xe bắt đầu phóng đi. Xe đến nơi đã gần trưa. Tôi cảm thấy rất phấn khích vì sau một hành trình dài cuối cùng tôi cũng đã đặt chân đến thành phố sam son. gia đình tôi ở nhà ông bà ngoại, chúng tôi thu dọn đồ đạc và nghỉ ngơi. buổi trưa còn được thưởng thức những món ăn đặc sản quê mình. rất hấp dẫn và tuyệt vời!
Vào buổi chiều, cả gia đình chuẩn bị đi biển để tắm biển. tôi và các anh chị em của tôi đang đứng trước biển cả bao la. không khí bây giờ thoải mái hơn. bầu trời trong xanh, một gợn mây. mặt trời đã bớt gay gắt hơn. từ xa nhìn xuống, bãi cát vàng trong nắng càng thêm rực rỡ trông đẹp mê hồn. nước biển trong xanh. Đến gần bãi biển hơn, tôi có thể nghe thấy tiếng sóng vỗ vào bờ. gió biển cùng với tiếng sóng vỗ rất vui tai. Cả bọn cùng nhau ra biển tắm. biển hiện khá đầy đủ. làn nước trong xanh, mát lạnh khiến mọi người cảm thấy rất dễ chịu.
Sau khi chúng tôi tắm xong, bố mẹ cũng đưa chúng tôi đi thăm những địa điểm nổi tiếng khác. Ngoài bãi biển, núi Trường Lệ cũng là một địa điểm khá nổi tiếng. Ngoài ra, nơi đây còn có đền Độc Chiếu với vẻ đẹp cổ kính, linh thiêng. tất cả chúng đều đẹp như những bức ảnh tôi nhìn thấy trên mạng khi tôi phát hiện ra chúng thật giả tạo.
Trở lại bãi biển, mọi người đều đói. Gần bãi biển, nhiều khách sạn, nhà hàng được xây dựng để phục vụ du khách. cha mẹ đã đề nghị tất cả họ đến một nhà hàng hải sản để ăn tối. Ăn tối xong, tôi và anh em rủ nhau ra biển chơi. biển về đêm cũng rất đẹp. Tôi cũng thấy một số tàu đánh cá chuẩn bị cập bến.
Chuyến trở về quê hương lần này của tôi đã mang lại rất nhiều kỷ niệm đẹp. quê hương tôi đẹp quá. Em tự nhủ sẽ cố gắng học tập thật tốt để mai này có công xây dựng lại đất nước.
tường thuật chuyến thăm thực địa – mô hình 4
Năm nay, bố mẹ cho phép tôi về thăm quê ngoại. khiến tôi rất xúc động vì lâu lắm rồi tôi mới được về thăm quê. Tôi hy vọng có nhiều kỷ niệm đẹp ở quê hương tôi.
Tối hai mươi bảy Tết, cả nhà tôi chuẩn bị đầy đủ các vật dụng cần thiết cũng như quà Tết để về quê ra mắt ông bà nội. Đúng ba giờ chiều, bố chở gia đình về nhà. Phải mất gần hai giờ đi ô tô để đến đó. ông bà ra đón cả nhà vui vẻ. Tôi chào anh ấy và anh ấy mạnh mẽ. tối hôm đó, cả gia đình quây quần bên bữa cơm đoàn tụ. thật ấm cúng và vui vẻ!
Sáng hôm sau, tôi thức dậy rất sớm để xem quê hương của mình. ông mặt trời dậy từ rất sớm để đánh thức mọi người sau một đêm dài. những cậu bé nắng mưa nghịch ngợm cũng đã thức giấc, chạy nhảy tung tăng trên mặt đất. những giọt sương trên lá cũng dần tan biến. một làn gió nhẹ thổi qua lá và cành. đặc biệt là bầu trời buổi sáng, thật trong lành. tiếng chim hót chào ngày mới. Đó là tất cả những thứ tôi chưa từng thấy ở thành phố.
đường phố vẫn rất yên tĩnh. đôi khi có tiếng nói của những người nông dân phải ra đồng làm việc. chỉ một lúc sau, con đường đã tràn ngập tiếng cười và tiếng xe cộ trong thị trấn.
Buổi chiều, tôi cùng bố mẹ đi chợ Tết. Chợ huyện mở cửa sớm để mọi người thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đón một năm mới sắp đến. Không khí chợ những ngày cận Tết luôn nhộn nhịp. sắc xuân tràn ngập khắp nơi. nụ hoa đào còn e ấp. câu đối màu đỏ, bạc với đồ trang trí. Chợ hoa ngày Tết cũng đông đúc không kém. hàng trăm loại hoa đủ màu sắc. cây đào, cây mai, cây quất đã trở thành biểu tượng của ngày tết cổ truyền dân tộc. Sau một buổi chiều dạo chợ, mẹ cũng sắm sửa đồ cho Tết, còn bố thì chọn cho mình một lọ hoa ưng ý.
Tối ngày hai mươi chín, mọi người trong gia đình cùng nhau dọn dẹp nhà cửa để đón năm mới. Tôi cũng tình nguyện giúp bố mẹ dọn dẹp nhà cửa cho họ. Tôi thậm chí còn được xem ông nội gói bánh chưng.
Tối 30 Tết, mọi công việc chuẩn bị đã hoàn tất. cả gia đình quây quần bên mâm cơm đêm giao thừa. mọi người vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ. Tôi cố gắng thức đến nửa đêm để xem pháo hoa và được ông bà, bố mẹ lì xì. Những ngày đầu năm mới, mọi thành viên trong gia đình cùng nhau đi chúc Tết họ hàng. nét mặt ai cũng rạng rỡ. tiết trời ấm áp như lòng người. không khí ngày tết ở quê mẹ thật tuyệt vời. Lần đầu tiên đón Tết ở quê là một trải nghiệm đáng nhớ. Tôi thấy yêu gia đình, yêu quê hương mình hơn. Mong rằng năm sau gia đình mình lại được đón Tết ở quê.
tài khoản của một chuyến thăm thực địa – mẫu 5
Cuối tuần trước, cả gia đình tôi về quê thăm ông bà ngoại. Đây là một hành trình rất vui và ý nghĩa đối với tôi.
Quê hương của mẹ tôi là một thị trấn nhỏ ở miền núi của tỉnh Lạng Sơn. sau gần bốn tiếng đồng hồ nhảy xe, cả nhà tôi cũng về đến cổng làng. Từ xa, tôi đã thấy ông già đứng đợi ở đầu làng. Khi thấy bố mẹ và anh trai xuống xe, tôi vui vẻ bắt tay từng người một. Trên đường trở về nhà, mọi người đi qua đều dừng lại hỏi thăm và gửi nụ cười nhân hậu đến gia đình. điều đó giúp tôi cảm nhận được sự ấm áp của tình người nơi thôn dã. Về đến nhà bà nội, tôi nhận ra ngay một bóng dáng quen thuộc đang đứng đợi ở sân trước. Vì vậy, tôi chạy đến và ôm chầm lấy bà tôi. khi mọi người đã tề tựu đông đủ thì xô đẩy nhau vào nhà hàn huyên tâm sự dễ nghe. Ông bà hỏi han đủ thứ, sức khỏe của mọi người thế nào, học hành ra sao, công việc ra sao… đều thể hiện sự quan tâm, lo lắng cho con cháu. Tình yêu đó thật đáng quý biết bao.
Chiều hôm đó, trong khi bà và mẹ tôi chuẩn bị bữa tối, ông tôi đưa tôi đi dạo quanh khu phố. Anh đưa tôi đến đầm sen ở cuối thị trấn, có gió mát và những bông sen nở. Anh đưa tôi đi ngắm cánh đồng lúa xanh mướt, cạnh ruộng mía. anh ta nhanh chóng chặt một ít mía rồi kéo tôi về ăn tráng miệng sau bữa tối. trên đường về, trời sắp tối. nhìn về những ngọn núi xa và đằng sau những đám khói tím; Nhìn từng đàn chim ùa về tổ, tôi thấy lòng mình bình yên đến lạ. Ngay lúc đó, tôi mới thực sự hiểu được ý nghĩa của quê hương. đó là nơi để mọi người trở về, nghỉ ngơi, là chính mình.
Đêm đó tôi ngủ với bà ngoại. Bà đã kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích ngày xửa ngày xưa. Tôi đã nghe tất cả những câu chuyện đó. nhưng có lẽ chính ánh trăng trong veo, làn gió mát, tiếng ve kêu, tiếng lá xào xạc và giọng nói nhẹ nhàng của cô ấy đã làm cho câu chuyện trở nên thú vị hơn và giúp tôi chìm sâu vào giấc ngủ.
ngày hôm sau, sau khi ăn trưa, cả gia đình tôi chạy lên ô tô để trở về Hà Nội. Trên xe họ mang theo những món quà như trứng gà, rau xanh, ổi, mít … đều do ông bà, bà con lối xóm mang đến. Tuy không quá đắt hay hiếm nhưng chúng vẫn có giá trị lớn, bởi được mạ lớp vàng nhân văn.
Trên đường rời quê hương, lòng tôi thấy tiếc nuối vô cùng. Mong thời gian trôi thật nhanh, để được về quê thăm ông bà nội.
tài khoản của một chuyến thăm thực địa – mẫu 6
Kỳ nghỉ hè năm ngoái là một kỳ nghỉ rất ý nghĩa đối với tôi. vì bố mẹ đưa tôi về thăm ông bà nội.
Ngày hôm đó, sau khi tốt nghiệp trở về nhà, tôi nghe thấy bố mẹ tôi đang bàn bạc điều gì đó trong phòng khách. Khi thấy tôi về, mẹ tôi đã gọi ngay cho tôi và nói:
– Hè này, bố mẹ tôi quyết định cả nhà sẽ về quê thăm ông bà nội trong hai tuần.
Nghe mẹ nói, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng, tôi lập tức bật dậy và đáp:
– thật không mẹ? thật tuyệt!
Nhìn bạn thật hạnh phúc, bố mẹ bạn cũng cười theo. sau đó, tôi có một ngày để chuẩn bị mọi thứ với bố mẹ. bố mẹ tất bật mua hoa quả, chè, bánh về làm quà cho người thân ở quê. và tôi được giao sắp xếp quần áo và đồ dùng cá nhân vào vali. bận rộn cả ngày, đến tối thì mọi việc đã xong xuôi. Cả đêm đó tôi trằn trọc, trằn trọc không ngủ được. nằm trên giường, nghĩ đến chuyến về quê ngày mai, anh hạnh phúc vô cùng. Mãi đến sáng, tôi mới chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau, 6h sáng, cả nhà lên xe về nhà bà ngoại. Trên đường đi, tôi ngủ một giấc ngon lành. Một lúc sau, anh nghe mẹ dậy nói đã đến cổng làng. Tôi lập tức đứng dậy, áp mặt vào cửa xe nhìn ra ngoài. Khi nhìn và ngưỡng mộ, đây thực sự là quê hương yêu dấu của tôi.
Trước mắt tôi là một thị trấn yên tĩnh dưới nắng hè vàng ươm. chiếc xe đang đi trên con đường trải nhựa phẳng và mịn. hai bên là những cánh đồng lúa chín vàng. lâu lâu có mấy cô bác đi xem ruộng, đạp xe về quê, ô tô chạy ngang qua. khi xe vào thị trấn, tôi thích thú khi thấy những ngôi nhà, những con đường tuy nhỏ nhưng sạch sẽ. những khu vườn tươi tốt với cây cối và ao nổi nhỏ. mọi thứ đều đẹp đẽ, thân thương đến lạ lùng.
Đến sân của bà ngoại, tôi mở cửa xe và thấy ông bà đang đợi tôi ở đó. nên tôi nhanh chóng chạy về phía trước, ôm chầm lấy ông bà. cảm nhận từng cái vuốt ve mềm mại của cô ấy, tôi cảm thấy rất vui và cảm động. Vì về quê đã hai năm rồi nên tôi rất nhớ ông bà nội. lúc này phụ huynh cũng xuống xe, mọi người bàn tán rồi dắt vào nhà. Vào trong nhà, tôi ngồi trên chiếc ghế gỗ mát rượi, uống một ly nước mơ đông lạnh do bà nội pha chế, cảm thấy rất thư thái.
Trong những ngày ở quê với ông bà, tôi có cảm giác như đang ở thiên đường. không có máy vi tính, trung tâm mua sắm lớn, bể bơi, sân bóng … như ở thành phố. nhưng có những trò chơi thú vị hơn nhiều. Buổi sáng tôi cùng bà đi chợ để xem cá và gà. Ăn được bao nhiêu món quà quê mới mát? chiều em theo anh ra vườn hái trái. khu vườn của cô ấy thật lớn, thật nhiều trái ngọt mà tôi yêu thích. tối cả nhà ra ngồi trước hiên, nghe ông bà kể chuyện ngày xưa. đôi khi tôi và hàng xóm ra đồng để xem lúa chín, hoặc chúng tôi đi câu cá. rồi anh đi đá bóng ở bãi đất trống giữa làng. sau đó thả diều dưới chân đập.
Trong suốt hai tuần ở nhà ông bà, tôi luôn vui vẻ, tươi cười và hy vọng thời gian sẽ không trôi qua. tuy nhiên, cũng đã đến ngày để trở lại thành phố. Dù không muốn nhưng tôi vẫn phải từ biệt ông bà nội. ngày đó, ông bà ngoại đã gói ghém rất nhiều thức ăn ngon ngoài đồng, gạo, gà, thịt, rau, củ, quả … nhìn những món đồ đó, tôi càng cảm nhận sâu sắc hơn tình cảm thân thiết, yêu thương của ông bà dành cho con cháu. .
Trên đường trở về, tôi không ngừng nghĩ về những ngày đã qua. Mong rằng ông bà ngoại sẽ luôn mạnh khỏe và yêu đời như bây giờ. để lần sau về thăm quê, tôi sẽ thấy ông bà tươi cười thân thiện đang đợi ở sân trước.
tường thuật về một chuyến thăm thực địa – mẫu 7
Cuối tuần trước, cả gia đình tôi về thăm quê ngoại. Đó là một làng chài ven biển, có rất nhiều điều thú vị.
Tối thứ sáu, tôi và bố mẹ sắp xếp quần áo, quà tặng và những thứ cần thiết vào vali, túi xách cần phân loại và để sẵn trong cốp ô tô trước khi đi ngủ. Sáng hôm sau, không có tiếng gọi của mẹ, tôi dậy sớm, dọn dẹp rồi xuống nhà đợi mẹ. bởi vì tôi thực sự mong đợi chuyến đi ngày hôm nay. Suốt quãng đường tôi nhìn ra cửa sổ. chờ thấy bóng dáng quen thuộc của những rặng dừa cao vút trên cánh đồng. từng dãy nhà cao tầng, làn xe cộ tấp nập qua cổng. Dần dần, các tòa nhà trở nên khan hiếm và các lùm cây xuất hiện ngày càng nhiều. Bất chợt, tôi nhìn thấy từ xa những tàu dừa đung đưa trong gió. và nghe thấy tiếng sóng vỗ. à, vậy là gần xong rồi. Qua ô cửa kính, tôi nhìn thấy một bãi cát vàng rộng lớn. từng con sóng xô bờ rồi tan như vũ công đón người con về quê. Sau một khúc quanh, một làng chài nhỏ hiện ra trước mắt tôi. cảnh những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi san sát nhau khiến tôi thấy ấm cúng lạ thường. Bước vào, sau một vài ngã rẽ, tôi cũng đã đến nhà bà ngoại. Đó là một ngôi nhà cấp bốn nhỏ và cũ nhưng rất đẹp, nằm dưới bóng cây trong vườn.
Từ xa, tôi đã thấy ông và bà của mình đang đợi trước cửa. Vừa bước xuống xe, tôi chạy đến ôm chầm lấy ông bà nội. các bậc cha mẹ cũng đi theo anh ta và vào nhà. thiết kế của ngôi nhà vẫn như cũ, không có gì mới. vẫn sạch sẽ và ngăn nắp. Bà ngoại dọn nước ngọt cho cả nhà uống. anh còn bưng ra một đĩa ổi thơm ngọt vừa hái trong vườn. Tôi ăn ngồi dựa vào đó, nghe mọi người trò chuyện, không khí vui vẻ vô cùng. Chiều hôm đó, sau bữa cơm trưa, tôi theo ông ngoại ngủ trưa trên chiếc chõng tre ngoài vườn sau nhà. Nằm dưới bóng cây, tận hưởng làn gió mát rượi từ biển thổi vào, tôi thiếp đi lúc nào không hay. Khi tôi tỉnh dậy thì đã muộn. Lúc đó, chị hàng xóm đưa tôi và các con đi tắm biển. họ rượt đuổi nhau, bơi lội, và sau đó thu thập vỏ sò. một lúc sau, khi đã thấm mệt, chúng tôi nghỉ ngơi dưới gốc cây dừa. khi tôi mở mắt ra, tôi choáng ngợp trước khung cảnh khổng lồ của những đoàn thuyền đánh cá trở về. những chiếc thuyền lớn của ngư dân đã đưa rất nhiều tôm cá vào đất liền. nhìn kỹ, tôi nhận thấy có một thuyền trưởng, và anh ta cũng đang lái một chiếc thuyền dừng lại gần bờ cát. người dân thị trấn háo hức nhận hàng, phân loại để bán hoặc chế biến. Tối hôm đó, tôi được ăn một bữa hải sản no nê, tươi ngon và rất sảng khoái. ngày hôm sau, bà tôi dẫn tôi đi chợ. Dù không phải là lần đầu nhưng tôi vẫn chưa hết choáng ngợp trước sự nhộn nhịp của khu chợ hải sản với người mua kẻ bán. các loại cá, cua, tôm, mực, sò … mà tôi ít thấy.
Chiều Chủ nhật, tôi và bố mẹ trở về thành phố. Tôi vừa chuẩn bị những thứ mà tôi hối hận vô cùng. Tôi ước thời gian trôi chậm lại một chút, để có thể ở lại quê hương lâu hơn. Khi chia tay, tôi lại ôm chặt lấy ông bà nội và hứa tháng sau sẽ về quê ngoại chơi.
Chiếc xe cứ lăn bánh, đưa tôi rời xa mảnh đất thân yêu này. Mong ông bà luôn mạnh khỏe và yêu đời như bây giờ. Rời xa quê hương sẽ luôn là nơi tuyệt vời để những người con trở về.
tường thuật về một chuyến thăm thực địa – mẫu 8
“Quê hương là chùm khế ngọt mà lũ trẻ con trèo hái hàng ngày, quê hương là con đường đi học và chiều về là dát vàng bay”
Xem Thêm : Học phí trường đại học Kinh Tế Tài Chính UEF năm 2021 – 2022 mới nhất
Mới một ngày mà tôi đã xa quê hương gần bảy năm, khi còn nhỏ, tôi không có quá nhiều ấn tượng về quê hương. Tôi theo bố mẹ lên thành phố làm việc và sinh sống. Bảy năm rồi tôi chưa có dịp về quê ngoại vì kinh tế gia đình không ổn định. năm nay cả nhà quyết định về quê ăn tết với ông bà nội.
Hôm đó, sau khi chuẩn bị quà và bánh cho người dân quê, chúng tôi lên xe về quê. trên đường về tâm trạng nôn nao khó tả. gần với quê hương, tôi ngỡ ngàng trước sự đổi thay so với quê hương mình. Trong tâm trí non nớt của tôi lúc đó, có những con đường rải sỏi nham nhở, có những ổ gà, ổ voi khổng lồ, nhưng bây giờ nó đã thay đổi. thay vào đó là những lối đi bằng xi măng, rộng và thẳng tắp. Năm hết Tết đến, con đường rợp bóng cờ Tổ quốc đỏ rực. Từng chút một, những ngôi nhà phố xuất hiện. Dù đã có nhiều thay đổi nhưng tinh thần của sân vẫn vậy. vẫn là những cánh đồng xa, xanh xanh bóng từng đàn cò trắng thật hiền hòa. những chú bê con theo sau những chú bò mẹ thản nhiên gặm những chồi non của cỏ cây bên bờ đê, nắng dần buông xuống tạo nên khung cảnh hoàng hôn yên bình trên quê hương.
đến nhà bà ngoại, được mọi người đón tiếp nồng hậu, khi gặp lại ai cũng vui vẻ và hạnh phúc. Bóng bà già nua, gầy guộc khiến tôi xót xa, tóc bà đã bạc hơn một nửa, đôi bàn tay nhăn nheo vì già nua. Hình ảnh lúc đó khiến tôi xúc động rất nhiều. bà nội nhìn tôi và nói “nhanh lên, nó chỉ là một cái răng nhỏ nhưng nó lớn như vậy trông như mùa hè”. rồi mọi người vào trong để chuẩn bị bữa ăn cho buổi tụ họp buổi tối hôm nay, ai cũng háo hức hỏi thăm công việc và cuộc sống của nhau trong thời gian qua. Sau khi bữa tiệc kết thúc, mẹ gửi cho mọi người những món quà nhỏ từ những người đi làm đồng về.
vì đi ô tô về mệt nên tôi đi ngủ khá sớm, tiện thể ngủ với bà ngoại. được ở trong vòng tay và hơi ấm của bà nội khiến tôi rất hạnh phúc. Lâu lắm rồi tôi mới được nghe lại tiếng bà tôi, được nghe những câu chuyện ngày xưa kể lại và được ngủ trên chiếc giường cói. dù thời gian có đổi thay thì tình người vẫn còn đó, mãi mãi ở bên ta.
Sáng hôm sau, tôi cùng mẹ đi dạo qua khu phố, không khí thật trong lành, khác xa với khói bụi của thành phố. mỗi khu vườn của gia đình đều có những thửa rau xanh mướt do bàn tay yêu thương của những người nông dân tạo nên. sương trên cành và tiếng chim hót chào ngày mới khiến cảnh vật càng thêm vui. một số cô bác dậy sớm đi chợ tết, bán rau, bó hoa kiếm chút tiền tiêu tết. chợ quê lúc nào cũng đông nghịt, người mua kẻ bán tấp nập, cận Tết nhiều mặt hàng bày bán, có lẽ là bánh kẹo, quần áo trẻ em.
thì những ngày Tết ở nước này là vui nhất. tôi và các bạn trong xóm được mặc quần áo mới đi chúc Tết và nhận lì xì từ mọi người. bố mẹ tôi cũng đi chúc Tết hàng xóm, họ hàng trong niềm vui và xúc động.
thế là xong, một chuyến về quê thật vui và đầm ấm. Xa quê mà lòng xót xa, ước gì có nhiều thời gian về quê hơn.
tường thuật về một chuyến thăm thực địa – mẫu 9
mỗi kỳ nghỉ lễ đều rất ý nghĩa đối với tôi, không chỉ là khoảng thời gian tôi được nghỉ ngơi, tận hưởng kỳ nghỉ cùng gia đình sau những ngày học tập và làm việc căng thẳng mà còn rất ý nghĩa. Ngoài ra, mỗi kỳ nghỉ tôi sẽ về thăm quê và ông bà với bố mẹ. Công việc, hoàn cảnh xa nhà khiến ba mẹ con khó khăn nên tôi mới về quê thăm ông bà ngoại nên những ngày được nghỉ về quê là quý lắm rồi. chuyến về quê ý nghĩa nhất đối với tôi là dịp về quê ăn tết.
Sau một năm học căng thẳng, nhân dịp năm mới âm lịch, trường cho học sinh nghỉ mười lăm ngày. Tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc vì Tết Nguyên đán là ngày lễ đặc biệt nhất trong năm. và tôi sẽ càng hạnh phúc hơn khi tôi và gia đình được đón Tết cùng ông bà. Đó sẽ là một cuộc đoàn tụ đầm ấm và hạnh phúc. bố mẹ tôi nghỉ muộn hơn tôi nên phải đến ngày 26 Tết, gia đình tôi mới bắt đầu về quê ăn Tết.
trên đường đi, tôi vô cùng háo hức, vui mừng xen lẫn chút hồi hộp, vì chỉ một thời gian ngắn nữa thôi là tôi sẽ được tự do chạy nhảy trên con đường quen thuộc của làng, gặp lại ông bà nội sau một quãng đường xa. Tuy không phải là lần đầu tiên về quê nhưng lần nào tôi cũng thấy thật trọn vẹn và hạnh phúc. Từ khi nghỉ hè cách đây bảy tháng, tôi chưa có dịp về thăm ông bà ngoại ở quê nên sự háo hức và mong chờ càng lớn hơn. Tôi cứ nhìn ra ngoài cửa sổ, mong xe đến thật nhanh để tôi được trở về quê hương yêu dấu.
Sau hơn hai tiếng đồng hồ chạy xe đường dài, cuối cùng con đường đập đã hiện ra trước mắt, tôi nhanh chóng gọi điện về chúc mừng bố mẹ, niềm vui như vỡ òa khi vừa đặt chân xuống đất, tôi đã thấy mình. bằng ánh mắt ân cần và tình cảm của mình. Nghe nói hôm nay nhà cháu về nên ông ngoại đến đón cháu từ rất sớm, cháu ngồi bán hoa thì thấy ô tô dừng lại, cháu đi đón cháu về. Tôi vui mừng hét lên tên anh ấy:
– ông ơi, con về rồi. Tôi nhớ bạn rất nhiều!
Tôi ôm anh ấy, anh ấy bế tôi lên, mỉm cười ân cần.
– mông của cô ấy đã trở lại, nó quá lớn, cô ấy thậm chí không thể giữ nó.
anh ấy cười với tôi. Em rất vui và hạnh phúc, vòng tay anh luôn thật ấm, thật bình yên. Sau khi chào hỏi, ông nội nắm tay tôi và họ cùng bố mẹ tôi về nhà.
Trên đường về nhà, tôi bắt gặp nhiều hình ảnh quen thuộc, con đường quen thuộc qua thị trấn, đàn trâu gặm cỏ ven đê, bạn bè ngồi chăn trâu thổi sáo, thả diều. thấy bạn, bạn bè hò reo tên bạn vui vẻ, không khí ngày tết ở quê thật ấm áp, nếu chốn thị thành ồn ào náo nhiệt thì ở quê thanh bình, thấm đẫm tình người, cành đào khoe sắc, bạn nhé. các chàng trai hãy mang nó về nhà để thể hiện một ngày tết thật rực rỡ.
Vừa về đến nhà đã nghe thấy giọng nói của cậu từ ngoài cửa, bà nội chạy ra đón, đã nhiều tháng rồi không gặp, cô ấy vẫn vậy, ánh mắt vẫn ân cần, nụ cười vẫn vậy. ấm áp. Bà ngoại đang rửa lá dong ở sân giếng, tôi và bà cẩn thận rửa từng chiếc lá dong xanh mướt, để lá không bị dập, như vậy gói bánh chưng mới thơm và ngon. Những việc làm tuy đơn giản nhưng khi được làm với những người mình yêu thương lại ý nghĩa hơn rất nhiều. Sau khi giặt xong, tôi giúp bà nội phơi từng tấm rồi đem lên hiên để ông nội gói bánh.
Ông nội rất thông minh, ông có thể làm bất cứ điều gì, tôi luôn nghĩ rằng ông là người tài năng nhất trên thế giới. Anh khéo léo gấp những chiếc lá dong để cho gạo, đậu và thịt lợn vào gói bánh, những chiếc bánh vuông vắn màu xanh được buộc bằng sợi thun trông rất đẹp mắt. bánh chưng là một loại bánh truyền thống ở nước ta, đối với những vùng quê như quê tôi, bánh chưng không chỉ là biểu tượng của ngày tết mà còn là biểu tượng của sự sum họp. Vì người thân sẽ cùng nhau chuẩn bị những chiếc bánh thơm ngon, đêm giao thừa sẽ ngồi bên bếp lửa luộc bánh, hàn huyên những câu chuyện đã qua và cùng nhau vui vẻ đón một năm mới.
Chuyến về thăm quê ngoại dịp Tết Nguyên đán này của gia đình tôi rất ý nghĩa bởi niềm hạnh phúc và niềm vui sum họp. Đây là dịp để cả gia đình tôi quây quần bên nhau vui vẻ, cùng nhau chào năm mới với bao hy vọng tốt đẹp về một cuộc sống bình an, hạnh phúc. đón năm mới cùng ông bà và người thân khiến niềm vui năm mới nhân lên gấp bội, tôi sẽ luôn trân trọng những khoảnh khắc hạnh phúc như thế này.
tài khoản của một chuyến thăm thực địa – mẫu 10
Đầu năm học, bố tôi hứa nếu tôi đạt danh hiệu học sinh giỏi thì vào mùa hè ông sẽ cho tôi về thăm quê. Em đã cố gắng phấn đấu để trở thành con ngoan, trò giỏi và bố em đã giữ lời hứa.
Vào một buổi sáng đẹp trời, hai cha con thức dậy từ rất sớm, chuẩn bị kỹ lưỡng cho chuyến đi. chiếc địu đã được làm sạch và đổ đầy xăng. Túi quà cho ông bà mà mẹ chuẩn bị từ tối qua cũng đã được buộc cẩn thận. mẹ dắt hai bố con ra cửa rồi nắm tay tôi và nói:
– Tôi nói với bạn rằng mẹ tôi gửi lời chào trân trọng! Chúc hai bạn có một hành trình vui vẻ!
Chiếc mô tô giống như một con ngựa chạy êm đềm trên con đường trải nhựa phẳng lì rộng rãi. cây cối, nhà cửa hai bên đường ngả bóng. làn gió sáng sớm thổi qua khiến tâm trạng tôi phấn chấn hơn hẳn. Hai tay ôm lưng bố, tôi vui vẻ hát:
“quê hương là chùm khế ngọt leo hái hàng ngày. Quê hương là con đường đến trường đầy bướm vàng bay …”
quê ông tôi ở huyện tân thành, tỉnh bắc ninh, vùng đất nổi tiếng với lễ hội lim, với những làn điệu dân ca quan họ ngọt ngào và những bức tranh hầu đồng nức tiếng gần xa. cha tôi sinh ra và lớn lên ở một ngôi làng cổ ven sông Đuống. xa quê, bố thường nhắc về những kỷ niệm tuổi thơ gắn với cây đa, bến nước, mái đình, …
đi bộ hơn một giờ, hai cha con đã đến cổng làng. nhóm người cầm liềm gặt bằng tay, gánh trên vai ra đồng gặt lúa. cha con chào hỏi, bà con đáp lại bao nhiêu tiếng. lòng tôi như được sưởi ấm bởi tình yêu quê hương đất nước.
Đó là nhà của ông nội! năm ngôi nhà ngói nằm giữa vườn cây ăn trái sum suê. những hàng cau cao trồng dọc lối vào đơm hoa kết trái phòng. giàn trầu bên giếng vẫn xanh tươi như ngày nào. dưới gốc cây cam, hai mẹ con đang vặt lông …
ông bà và các cô chú, anh chị chạy ra đón. người lái xe, người xách đồ…. tiếng nói và tiếng cười tràn ngập một khoảng sân.
Ông nội đã tận tay đưa tôi về nhà. Anh cười, chòm râu bạc run run:
– Bạn đã học với con trai mình như thế nào trong năm nay, hãy cho con biết!
Tôi rụt rè nói rằng mình đạt danh hiệu học sinh giỏi, anh ấy rất vui, anh ấy vỗ đầu khen ngợi tôi:
– cháu trai của bạn rất tốt! Vài tháng nữa chúng ta sẽ vào lớp 7, bạn phải ngoan hơn nhé!
Cả nhà cùng cười. Tôi rụt rè chạy đến nấp sau lưng bà ngoại.
một vài ngày ở quê, họ đưa tôi đi thăm tất cả họ hàng của tôi; bạn có thể đến chùa tháp bút, bạn có thể theo các anh chị ra đồng xem gặt lúa …
Vui nhất là vào đêm rằm, khi tôi đến nhà đứa con trai lớn để nó đưa cháu ra sân đình chơi với các bạn. nào là trò rồng rắn lên mây, nào là trò chơi thót tim, nào là trò chơi xếp kén… chúng ta cùng chạy nhảy trên thảm rơm vàng. mùi rơm tươi thoang thoảng trong đêm trăng. Dưới ánh trăng, cảnh vật quê em thật thơ mộng.
Trên đường trở về thành phố, tôi thì thầm vào tai bố:
– bố, con thích sống ở đồng quê, bố ơi! Tết này bố cho con và mẹ về quê ăn tết bố nhé!
bố tôi cười:
– ý tưởng của bạn hay! con trai của bố!
tường thuật về một chuyến thăm thực địa – mẫu 11
tuổi thơ của tôi gắn liền với thành phố nhộn nhịp, với những tòa nhà cao tầng và những con phố đông đúc. vì vậy, mỗi kỳ nghỉ hè được về quê với tôi vui lắm. Năm ngoái tôi là học sinh giỏi nên bố mẹ cho về quê ngoại một tháng với ông bà.
Đường về nhà thật xa, thật xa. Tôi luôn nhớ câu nói đó của Dế Mèn khi về quê thăm mẹ và các anh. những người đàn ông không quản ngại khó khăn, mà vui vẻ trở về quê hương của họ. Tôi vui mừng như một người đàn ông ngay bây giờ. Dù đi xa nhưng tôi không thấy mệt, chỉ thấy phấn khích.
Về quê, tôi được sống trong không gian mát mẻ, sảng khoái, khác hẳn với phố phường chật hẹp. khi tôi đến thăm, ông bà rất vui mừng. ông bà rất thương cháu, cháu ở xa không thường xuyên chăm sóc cháu. vì vậy, tôi rất được ông bà nội cưng chiều. trên cánh đồng không chỉ có ông bà ngoại mà còn có rất nhiều cô chú. Vừa về đến nhà, anh em họ hàng đã chạy đến kéo tôi đi chơi. Đi đâu họ cũng nhanh chóng giới thiệu tôi là con gái họ ngoài Hà Nội khiến tôi xấu hổ. khi sang nhà cô chú, các cô chào hỏi, ai cũng chúc mừng vì càng lớn tuổi, càng xinh. dân làng rất trung thực, sống giản dị và rất chân thành.
Trong những ngày còn ở trên đồng, ngày nào bọn trẻ cũng đưa ra cho tôi một kế hoạch hấp dẫn. buổi sáng, tôi cùng lũ trẻ đi kho vó tôm. tôm trong giỏ nhảy. buổi trưa chúng tôi ra vườn chơi, ô ăn quan, đánh bóng chuyền hoặc trốn tìm. buổi chiều tôi cùng lũ trẻ ra đập gió. buổi chiều gió thổi mát rượi. trâu bò gặm cỏ. thật là một khung cảnh yên bình! chúng tôi đã làm một cuộc thi thả diều cùng nhau. những con diều màu bay lượn trên không trung, đung đưa qua lại thật là thích. Tôi ước mình được như cánh diều ấy để có thể bay về quê hương bất cứ lúc nào. ngoài ra diều của bạn cũng bay ở độ cao tương tự. Họ thậm chí còn dạy tôi cách làm diều. nó đơn giản nhưng đòi hỏi sự kiên nhẫn và chăm chỉ.
Tôi nhớ những ngày mưa nhỏ nhất khi chơi với nước. hôm đó có một trận mưa lớn như trút nước, kéo dài vài giờ. lũ trẻ hàng xóm thấy mưa chạy ra lội. Tôi ở trong nhà nhìn mưa, như một bức màn trắng trải dài khắp không gian. sau khi tạnh mưa, chúng tôi tức tốc chạy ra đồng bắt tôm tép. nhưng nếu bạn muốn đến sân, bạn phải đi qua một cây cầu nhỏ. Tôi không quen nên rất ngại cho qua. bạn bè cổ vũ tôi mãi, tôi bước đi một cách liều lĩnh. bỗng “ừm”, tôi bị vấp ngã và rơi xuống kênh bên dưới. những đứa trẻ đã đón tôi. họ cười thành tiếng. mặc quần áo ướt, tôi cùng họ lang thang trên cánh đồng. tôm có thể được chạm vào mọi nơi. Cảm giác lần đầu tiên bắt được những con cá, con cua nhỏ khiến tôi rất vui, như được làm công nhân thực thụ. bỗng “ồ”, tôi lại bị ngã. vì đường đất quá trơn nên tôi lại bị ngã. bọn trẻ lại cười. họ nói rằng đây là con ếch lớn nhất trong cuộc “đi săn” này. và tôi có quần áo bị ố, tôi xấu hổ …
Một tháng hè trôi qua thật nhanh. Đã đến lúc tôi phải trở lại thành phố, học thêm toán, nhạc … bố mẹ tôi đến đón tôi nhưng đột nhiên tôi không muốn đi nữa, tôi tiếc nuối một điều gì đó, như khi tôi phải bỏ đi một thứ mà tôi yêu thích. … đến các cô, các chú mà em gửi rất nhiều quà. anh em tôi nắm tay nhau, bà con lối xóm cũng đi từ biệt. Họ cũng tặng tôi nhiều món quà. Tôi vẫn giữ những món quà đó cho đến tận bây giờ.
“Quê hương là chùm khế ngọt cho con trèo hái hàng ngày…” những câu thơ hay ấy vang lên mỗi khi tôi nhớ ông bà, nhớ về lần về quê với bao kỷ niệm. và lúc đó, tôi ước mình là cánh diều bay về quê hương.
câu chuyện thăm đồng – mô hình 12
Đất nước luôn là một phần của cuộc sống, một phần tâm hồn, một miền ký ức đẹp không bao giờ quên dù bây giờ tôi đã chuyển lên thành phố sinh sống. tất nhiên mỗi lần về thăm quê tôi đều đầy xúc động và ý nghĩa.
Mùa hè năm ngoái, bố mẹ đã thưởng cho tôi một chuyến du lịch về quê vì thành tích học tập tốt của tôi. trước ngày về, lòng tôi háo hức lắm, tôi sắp xếp đồ đạc rất chu đáo, từ quần áo đến quà cáp cho mọi người trên nương. đêm đó cảm giác rạo rực khiến tôi đi một vòng, sáng hôm sau tôi đã thức dậy rất sớm để về nhà với gia đình. trên đường về nhà họ đều nói vui về cuộc sống và con người nơi đất khách quê người. quê tôi, một vùng quê yên bình êm ả nép mình bên dòng sông hồng mát rượi. Cuộc sống ở đây không quá giàu có nhưng người dân rất tốt bụng và quan tâm đến mọi người. Xe vừa đến đầu làng, một cảm giác thân quen ùa về trong lòng. phía xa một cây đa cổ thụ tán lá rộng che bóng mát cả lối đi. và ở đó là những cánh đồng lúa, cô gái xanh mướt với những cánh cò trắng tinh chao liệng qua dòng sông hiền hòa. chính những điều bình dị, giản dị, thân thuộc ấy lại khiến tôi yêu quê hương vô cùng.
Sau một hành trình dài, cuối cùng gia đình tôi cũng đến được nhà ông tôi. Tôi chào ông bà rồi chạy vào lòng. Tôi đã không gặp ông bà ngoại hơn một năm rồi. Tóc của ông bà tôi đã bạc hơn một chút, nhưng vẫn khỏe mạnh như ngày nào. bà mỉm cười nhân hậu, vỗ đầu và vuốt ve đứa cháu yêu quý của mình. Ông nội trìu mến hỏi:
Năm ngoái, bạn học lan như thế nào? bạn có đạt học sinh giỏi không?
vâng, vào cuối năm, tôi đứng thứ hai trong lớp và được giải thủ khoa, thưa ông. con trai và con gái đạt giải nhất cuộc thi tiếng hát tuổi hồng anh ạ.
Gương mặt của anh ấy thể hiện sự hài lòng và vui vẻ, anh ấy trả lời:
cháu gái của bạn rất tốt. Năm sau, cố gắng hơn nữa, tôi sẽ có phần thưởng.
Tôi vui vẻ móc tay mình để hứa với anh ấy. đưa tôi về thăm quê ngoại, làng xóm. Khi tôi đến khu vườn của anh ấy, tôi đã rất ngạc nhiên. Khi mới chuyển đến, anh ấy đang trồng một khu vườn, nhưng bây giờ nó đã trĩu quả. cây bưởi sai trĩu quả, từng quả bưởi như những đứa trẻ nghịch ngợm trèo lên hái lại. cạnh đó là cây hồng trĩu quả với những chùm quả rực rỡ như những chiếc đèn lồng đỏ rực. phía xa có những cô gái xinh đẹp hồng hào khoe sắc dưới nắng. khi tôi đến nhà chú tôi chơi, tôi đã gặp lại người bạn thuở nhỏ của mình. Chúng ta đã không gặp nhau hơn một năm, nhưng ngày mai trông thật khác, đẹp hơn và sống động hơn. hai người gặp nhau, bắt tay chào nhau, mai hỏi nhanh:
lan, chúng ta sẽ thả diều trên cánh đồng. Thật tuyệt khi ra sân vào thời điểm này.
vâng, đúng vậy. Lâu rồi tôi không chơi.
cả hai cầm con diều và chạy ra đồng để thả. tiếng cười lọt thỏm trong tiếng gió. một cảm giác bình yên và bình dị đến lạ thường. Cả hai cùng thả diều thật cao, thật cao vì cánh diều mang ước mơ tuổi thơ sẽ bay lên trời xanh, chúng bay mãi, bay mãi. mặt trời quá cao trên đầu, to và đỏ như lửa, và đã đến lúc chúng tôi phải chia tay nhau. Tôi về nhà ăn tối với gia đình. món ăn đậm đà hương vị đồng quê với những món ăn thanh đạm, thanh khiết nhưng rất ngon. Vì vậy, nó cũng đã muộn, một ngày trở về nhà đã kết thúc. Tôi phải chuẩn bị về nhà. ông bà nội cho tôi nhiều quà quê: hạt bí, bưởi, hồng, trứng gà … trước khi về, tôi ôm chầm lấy ông bà và hứa sẽ chăm ngoan, học giỏi để không phụ lòng tin của ông bà.
Chuyến đi về quê hương tuy ngắn ngủi nhưng đã để lại trong tôi những ấn tượng khó phai mờ. ông bà, con người và cảnh vật quê hương luôn khắc sâu trong tim tôi. quê hương – hai tiếng gọi tha thiết nhưng thiêng liêng.
câu chuyện thăm đồng – mô hình 13
Sau chín tháng làm việc chăm chỉ, cuối cùng chúng tôi cũng được nghỉ hè. Khi mùa hè đến, bố mẹ tôi thường đưa tôi đến công viên nước hoặc sở thú. nhưng tôi thích về quê thăm ông bà nội.
Cũng như mọi năm, cứ vào đầu hè, gia đình tôi lại cùng nhau về quê khoảng 3-4 ngày. quê hương tôi thật đẹp. Xuôi theo con đường sỏi đá gập ghềnh, ngồi trên xe phóng tầm mắt ra xa là cánh đồng lúa bạt ngàn với màu xanh non mơn mởn. đằng xa, vài con bò đang gặm cỏ yên bình. một số em nối tiếp nhau chạy để giành lấy con diều bay cao trên bầu trời xanh rộng lớn. Thỉnh thoảng, một đàn chim chạy qua cành cây.
Nhà ông bà tôi nằm trên một con phố nhỏ, ô tô không vào được. nhà ông bà lợp ngói đỏ, màu rêu phong cổ kính. Trước nhà có một mảnh vườn nhỏ, nơi ông tôi trồng rau và nuôi gà. nhánh đó là một cái ao đầy cá. Khi họ nhìn thấy tôi và bố mẹ tôi đến, họ rất vui mừng. anh ôm chặt lấy cô rồi đưa cô ra vườn chơi, rồi cầm cần câu đi câu cá. hai bà cháu cất tiếng. Anh ấy hỏi tôi về việc học của tôi và kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện. Thấy hai bà cháu vui vẻ bên nhau, bà nội đưa bố mẹ tôi về nhà và pha trà.
tối đến, mẹ con chị chuẩn bị bữa cơm “tự nấu”: cá kho, thịt luộc, canh chua, toàn thịt và rau mà ông bà nuôi trong ao vườn. có lẽ vì vậy mà tôi thấy món ăn rất ngon. sau đó, tôi ra võng ngoài vườn nằm ngủ lúc nào không hay.
Xem Thêm : Top 10 mẫu phân tích Làng Kim Lân đầy đủ và chọn lọc – HoaTieu.vn
thời gian trôi nhanh cũng đến lúc bố mẹ em đi làm, em cũng cần chuẩn bị cho năm học mới. Trước khi đi, anh ấy đưa cho tôi chiếc cần câu của mình và nói: “khi nào rảnh thì ra đây chơi với anh”.
tường thuật về một chuyến thăm thực địa – mẫu 14
Quê ông ngoại tôi cách thành phố khá xa nên tôi ít về thăm lại. Dù năm nay đã mười hai tuổi nhưng tôi chỉ được về thăm ông bà ngoại một lần. thời điểm đó đã lâu lắm rồi, vì tôi còn rất nhỏ nên tôi hầu như không nhớ gì cả. nhưng tuần trước, nhờ bố tôi được nghỉ phép nên tôi mới được về quê.
Bố đã thông báo tin vui trước ba ngày. ba ngày là quá dài để hâm nóng niềm vui và chờ đợi. Vì vậy, cuối cùng tôi đã được lên tàu. chuyến tàu hôm đó đông đúc và ồn ào. Tôi cảm thấy như mọi người đang về nhà. đoàn tàu rời sân ga với niềm vui khôn tả. tàu chạy gần như cả ngày nhưng tôi không muốn ngủ. thật là một cảnh đẹp bên đường. từ làng mạc đến nông thôn, sau đó đến bạt ngàn đồi núi. hai bên đường có lúc phủ một màu xanh, có lúc lại vô cùng nhộn nhịp khi tàu chạy qua phố chợ. Tôi đã nghĩ về điều đó khi tàu vào ga.
Nhà ông nội cách ga chưa đầy nửa km nên bố quyết định cùng cả nhà đi bộ. Bước xuống con đường có sỏi đá dưới chân, tôi thấy một điều gì đó rất lạ. một cảm giác mà tôi chưa từng trải qua. vào thời điểm cô đến cửa nhà bà ngoại. chiếc cửa tre cổ kính che một phần giàn mướp trĩu quả bên trong. thấy cả nhà đã về đến cửa, bà nội mừng rỡ ra đón. Không hiểu sao ngay lúc đó, tôi bất ngờ đánh rơi chiếc cặp xuống đất, ngã vào lòng bà nội khóc nức nở. Đêm đó tôi đã ngủ rất ngon với bà.
Sáng hôm sau, anh ấy gọi cho tôi từ sớm và anh ấy dường như không muốn ngủ lười như khi ở thành phố. Bây giờ tôi có thời gian để xem xét kỹ hơn ngôi nhà của ông bà tôi. ngôi nhà ba gian từ lâu đã ngả màu nâu bạc vì sương gió. nhưng bên trong nó vẫn toát lên vẻ ấm cúng, linh thiêng và vô cùng gần gũi. Trong bữa ăn buổi sáng, tôi cố gắng ghép những hình ảnh tôi tưởng tượng với những bức ảnh thật của ông bà tôi. ông bà của tôi trẻ hơn tôi nghĩ. tuy đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng ông vẫn còn sung mãn và khỏe mạnh. Bà nội tóc đã bạc nhưng vẫn rất nhanh nhẹn.
sau khi bữa ăn kết thúc, đã đến lúc bắt đầu tận hưởng những cảm giác thú vị của khóa học. trong khi ông bà ngồi nhai trầu cùng bố mẹ và các cô chú bàn chuyện làm ăn thì anh em họ hàng mời tôi đến chơi nhà. Hôm nay, em là nhân vật trung tâm nên mỗi người một tay chăm sóc cho đứa em trai vừa đi học về. ồ! Những ngày đi rẫy, các anh chị đã dạy cho tôi nhiều điều thú vị. và có lẽ với niềm vui lớn hơn là các trò chơi của trẻ em trên các cánh đồng. lần đầu tiên tôi biết thế nào là sáo diều. lại còn được anh hai cầm dây nên rất thích. và còn được gặp gỡ thêm những trò chơi chọi dế, đá gà cỏ, đá bóng với bưởi khô… và cả những buổi chăn trâu vui nhộn. Chỉ trong vài ngày, tôi đã kết bạn được rất nhiều bạn mới. điều lạ là mọi người đều dễ gần, dễ chơi và dễ tiếp cận như ở thành phố.
Những ngày trên sân trôi qua thật nhanh trong sự tiếc nuối của tôi vì hầu hết các trò chơi vẫn chưa hoàn thành. Khi về thành phố, ông bà cũng tặng quà nhiều. Anh ôm tôi và khóc, nhưng không một giọt nước mắt nào rơi. bà nói: cháu ngoan! khi về thành phố nhớ chăm chỉ học hành nhé, lần sau trở về chắc cháu già lắm. Tôi không khóc như lúc mới về, chỉ là sự thờ ơ. Trong lòng bà tôi thấy ấm áp, thiêng liêng, cao quý và gần gũi biết bao.
tài khoản của một chuyến thăm thực địa – mẫu 15
Chủ nhật tuần trước, tôi cùng bố mẹ về quê thăm bà ngoại. Đó là nơi có những cánh đồng lúa xanh mướt, chỉ cần ngửi thôi cũng đã cảm thấy rất dễ chịu rồi.
Sau một thời gian ôn thi mệt mỏi, cuối cùng tôi đã có thể thư giãn. quê hương của tôi là nơi tôi luôn mong đợi để chơi. Tôi rất nhớ bà tôi, tôi nhớ các anh chị em của tôi ở đó.
quê hương của mẹ tôi là một vùng quê yên bình và tĩnh lặng, không ồn ào như thành phố Hà Nội. trong suốt chuyến đi, tôi luôn háo hức và mong chờ. Lâu lắm rồi tôi mới được về thăm bà ngoại. hai bên đường quê lúa xanh mơn mởn, thoang thoảng hương lúa trổ bông! từ xa có thể nhìn thấy bóng trâu bò đang gặm cỏ chăm chú. những chàng trai yêu cỏ vì nó xanh và “ngon” như lúa! những người nông dân nằm dài trên bờ, tất cả đều mỉm cười hạnh phúc, dù trán vẫn ướt đẫm mồ hôi. khi tôi gặp ai đó, cha tôi chào đón tôi nồng nhiệt. họ đều có vẻ là người quê, dân làng gần gũi quá!
Khi tôi đến nhà bà ngoại, tôi đã thấy bà đợi ở cửa. Bà nội lo bố mẹ tôi mệt nên đã chuẩn bị sẵn một chiếc chiếu ngoài hiên để cả nhà cùng ngồi nghỉ ngơi. nhưng tôi không thấy mệt chút nào, tuy đường hơi xa nhưng tôi vẫn cảm thấy “tràn đầy sinh lực”! nhìn bà già đi, tôi thương bà vô cùng! tóc của ông đã bạc hết, chỉ còn lại vài sợi đen. Bà nội vuốt tóc, hỏi han sức khỏe, tìm hiểu và cho tôi những lời khuyên rất tận tình.
Nghỉ ngơi một lát, tôi chạy ra giúp bà ngoại hái quả. à, vườn của bà tôi có nhiều trái cây tươi ngon! na là gì, ổi là gì, khế là gì, … rất nhiều loại trái cây cho bạn lựa chọn. bà tôi giúp tôi hái mỗi loại một ít và mang về nhà ăn. trái cây do bàn tay người nước ngoài trồng thì khác. ngon và tươi!
Bà có một con mèo rất dễ thương. Tôi chơi với bạn mãi mà không thấy chán. tối về giúp bà nội hái rau nấu cơm. bữa tối hôm đó, cả gia đình tôi quây quần. khi nhìn thấy bà ngoại cười hạnh phúc, lòng tôi cũng rưng rưng cảm xúc. Tôi thương bà nội đến mức van xin bà về sống với gia đình tôi nhưng không được. Bà nội nói ở quê quen rồi, không muốn đi nơi khác.
Ngày hôm sau, tôi từ biệt bà tôi, nhưng lòng tôi buồn. Tôi chỉ mong mùa hè đến nhanh để có thể về thăm bà nội lâu hơn.
câu chuyện thăm đồng – mô hình 16
đêm nay, trăng đầu tiên treo trên đỉnh núi ba vì, mẹ và chị em tôi vừa về đến nhà ông bà ngoại, ở bản bon dong, bản văn hóa của 84 gia đình dân tộc mường ở ba đã thấy. bởi vì, họ là tay, bây giờ nó thuộc về Hà Nội.
Ông bà tôi năm nay đã ngoài 80, nhưng vẫn còn khỏe mạnh. Họ có sáu người con, bốn trai và hai gái. mẹ là con gái út của ông bà, lấy chồng là người dân tộc Kinh miền xuôi. Hiện tại, ông bà nội tôi sống với bác ruột, là con thứ ba của họ.
Sau trận bão năm 1981, ngôi nhà sàn của ông bà tôi bị phá hủy, phải xây lại thành ngôi nhà bốn gian, năm gian, nép mình vào sườn đồi dưới chân núi Ba Vì.
làng cá bơn trải dài, trải rộng cả một vùng núi non bạt ngàn, cây cối tươi tốt tươi tốt. dòng suối nước trong xanh in rõ những viên sỏi vàng; mùa mưa nước chảy cuồn cuộn suốt đêm ngày. Qua cây cầu gỗ bắc qua suối là ra ngõ, ra hiên, đến nhà ông bà. sân rộng được lát xi măng láng mịn, nền lát gạch hoa sạch sẽ.
Lần thứ ba, tôi đến nhà ông bà ngoại và nhà chú tôi. phong cảnh ở đây làm tôi ngạc nhiên rất nhiều. Ở miền xuôi, mẹ là giáo viên cấp 1, bố là bác sĩ quân y nhưng nhà cửa, đồ đạc quá đơn sơ. còn ông bà thì nhà chú giàu sang.
sân trong là một ao cá rộng hơn 400 mét vuông, là nơi trú ngụ của cá trê và cá chép. bờ ao trồng hơn chục cây ổi. Ổi được bán, để ăn, để nuôi cá. phía xa là khu chăn nuôi gia súc, gia cầm. có chuồng nuôi lợn nái và lợn thịt. có chuồng gia súc. có chuồng gà và thiên nga. ba con trâu đen, năm con bò, hai con bê, một vài con bò sữa Hà Lan. Ở ngã ba cây hồng hướng ra sân, chú đặt hai tủ đựng đồ, mỗi tủ ba tầng, gồm 12 ô, trông giống như cái đinh trong tranh.
Giường, tủ trong nhà đều được làm bằng gỗ quý. tivi, tủ lạnh, xe máy (loại xịn) như bao gia đình giàu có ở quê tôi. ông bà vẫn cùng con cháu làm ruộng, chăn nuôi. vợ chồng tôi thức khuya, dậy sớm, chân lấm tay bùn quanh năm nhưng mỗi tháng hai lần có bồ câu hầm hạt sen. mỗi năm bán sữa tươi thu nhập kinh tế lên đến 50 triệu đồng. mẹ tôi nói: “chú là một triệu phú nông dân.”
Dù sách vở còn chưa hoàn chỉnh, nhưng góc học tập của cô bé lại thuận lợi: lớp 9, lớp 6 rất ngăn nắp. Cả hai đều đi học và đi làm với cha mẹ của họ, mr. thuan và mrs. hoa là học sinh tiên tiến. bố mẹ tôi đã cho họ quần áo đẹp và cặp sách đẹp.
một vài ngày sau, ông thuan và mrs. Hoa đưa “hai vị khách của kinh” đi xem phong cảnh sơn đồng, đến thăm gia đình một số bạn thuan, hoa. mỗi gia đình rộng rãi, thoáng mát. các anh chị em của tôi đã được đón nhận một cách nồng nhiệt. đầu tiên là lội suối, leo núi để đi theo con đường của đám rước trên núi
Vợ tôi đã trèo lên con trai tôi …, quan sát cá chép, cá trê, chơi với mặt trăng và bắt những quả ổi chín rơi trên mặt ao. xuống suối tắm.
theo cô ấy đến chợ. Tôi đi hái hoa dại …
Năm ngày trôi qua thật nhanh. hai chị em tôi theo mẹ tôi xuống. ông bà ngoại muốn cho hai cháu ở lại chơi …, nhưng người mẹ hứa: “sang năm vợ chồng mình sẽ lên chơi lâu …”.
Một chuyến trở về quê hương đầy kỷ niệm đẹp mà tôi sẽ luôn nhớ.
câu chuyện thăm đồng – mô hình 17
Mùa hè năm ngoái, bố mẹ cho tôi về quê ngoại chơi với ông, cô, chú. Chuyến đi đó chỉ vỏn vẹn 10 ngày nhưng tôi có rất nhiều kỷ niệm khó quên về chuyến đi chơi ý nghĩa đó.
Năm ngoái, tôi chỉ về quê ngoại chơi và bố mẹ tôi không về vì bận công việc. quê ngoại tôi yên ả lắm, nhà bà ngoại nằm cạnh cánh đồng lúa lớn. lúc đó đang là mùa thu hoạch lúa nên những cánh đồng vàng trải dài miên man. Các cô, chú trong nhà dậy từ rất sớm dắt xe trâu, bò ra đồng bắt đầu thu hoạch lúa.
Tôi cũng nhờ cô và chú đi cùng để dắt trâu với mèo. Các cô chú cho tôi ngồi vào xe bò và bắt đầu ra đồng. cảm giác lần đầu đi xe oxcart rất dễ chịu, xe di chuyển chậm nhưng rất an toàn. từng cánh đồng lúa trĩu bông, mọi người cười đùa vui vẻ vô cùng. có vẻ là một vụ thu hoạch bội thu.
Bà của tôi biết rằng tôi thích ăn bánh tấm, vì vậy bà mua cho tôi hai chiếc bánh mỗi ngày khi tôi đi chợ. buổi chiều trên cánh đồng thật là đẹp, trong lành và mát mẻ. Ông nội làm cho tôi và con trai một con diều sáo lớn, khi có gió thổi, chúng tôi lấy diều ra để bay. được ngắm nhìn những cánh diều bay trên không trung làm tôi phấn khích và cảm thấy rất thoải mái.
Dù ở quê không có nhiều đồ ngọt và xe cộ như ở thành phố nhưng ở đây mọi người rất tốt bụng và tình cảm với nhau. Tôi hay đến nhà bà ngoại chơi, nhưng bà ngoại hàng xóm vẫn sang biếu quà bánh. Tôi yêu bạn rất nhiều.
Có nhiều hôm, cậu bé dắt tôi đi chăn trâu với cậu, từ chiều đến tối, khi trăng lên cao cậu mới dắt trâu về. tất cả những đứa trẻ trong làng này đều cần mẫn chăn trâu. Tôi thực sự thích thú khi theo họ vào đồng, xem họ bắt cá trong con mương dài ngoằn ngoèo.
Lần đầu tiên tôi được bơi trong ao ở đây, nhưng bà tôi phải đứng trên bờ để xem thì tôi mới dám xuống ao bơi. vùng vẫy giữa dòng suối xanh êm ả của ao quê em thật thích thú.
Dù mới về quê hương được mười ngày, nhưng đối với tôi, có rất nhiều kỷ niệm đáng nhớ với khóa học này. Mong rằng hè này bố mẹ cho về quê ngoại để con thoải mái chơi đùa mà không phải lo lắng điều gì.
tường thuật chuyến thăm thực địa – mô hình 18
Gia đình tôi sống ở Hà Nội, nhưng mẹ tôi là người miền Trung, gốc Huế. Gia đình tôi mỗi năm chỉ về thăm quê một, hai lần, nhưng mỗi lần về quê tôi rất vui.
Tôi còn nhớ là năm lớp 4, nhân ngày giỗ ông cố, tôi và mẹ hẹn nhau đi thăm đồng. Tôi và mẹ bắt xe hơn 6 tiếng đồng hồ để đến Huế, mặc dù rất mệt nhưng sự chào đón của mọi người đã khiến cả tôi và mẹ quên đi cái mệt trong giây phút đó.
mọi người cùng nhau nấu ăn, gặp gỡ và trò chuyện sau một thời gian không gặp nhau. Đó là những câu chuyện về họ hàng xa, những người hàng xóm thân thiết, thậm chí là những câu chuyện về dự định tương lai của những đứa trẻ trong gia đình.
Sau bữa trưa, tôi đi dạo với mẹ. Hue, như mọi lần tôi quay lại, anh ấy phản ánh như thể anh ấy có cảm giác gì đó. những hàng cây bắt đầu rụng lá vàng, trải sắc màu trên những con đường làm mê đắm lòng người. Cầu chiêm bái bên sông Hương trong một buổi chiều cuối thu êm đềm và thư thái. dòng sông lúc này như một cô gái Huế, đầy nét dễ thương, dịu dàng và e ấp, sóng vỗ nhẹ vào bờ khiến người ta vừa khao khát, vừa xót xa một điều gì đó không biết. Tôi và mẹ đến thăm nhà sách Phủ Xuân, rất đông khách nhưng lạ là không có tiếng ồn ào, thỉnh thoảng chỉ nghe loáng thoáng tiếng lật trang. Điều ấn tượng bây giờ có lẽ là sự tế nhị và lịch sự của người dân quê anh.
Tôi và mẹ trở về nhà bà ngoại khi trời cũng đã tối. bữa tối đã được chuẩn bị sẵn sàng, bà và dì đã chuẩn bị những món ngon yêu thích của tôi và mẹ để làm quà cho mẹ và tôi. rồi cả bọn cùng nhau xem tivi thật ấm áp, tôi ngã vào lòng cô ấy nắm lấy đôi bàn tay thon thả của cô ấy mà thấy thương cô ấy vô cùng. Tôi nói với bà: “Bà ơi, thỉnh thoảng bà ra Hà Nội chơi với cháu”. cô ấy cười hiền từ và nhìn tôi trìu mến, nói:
“Mình già rồi, không đi được xa lắm. Hai mẹ con phải tranh thủ đi thường xuyên với bà”. Tôi dang rộng vòng tay nhỏ bé của mình để ôm cô ấy, dù không nói gì nhưng có lẽ cả tôi và cô ấy đều hiểu tình yêu và sự tôn trọng của tôi dành cho cô ấy.
Một ngày sau ngày giỗ của anh ấy, mọi người đều đến sớm để chuẩn bị. Sau khi xong việc, tôi và mẹ tạm biệt mọi người để lên xe về Hà Nội. mọi người tặng gia đình nhiều món quà, tuy nhỏ nhưng chứa chan tình cảm của người dân quê hương.
<3
tường thuật về một chuyến thăm thực địa – mẫu 19
Con yêu quê hương như yêu mẹ, yêu cha. quê hương là một phần máu thịt của mình nên nhắc đến quê hương lòng mình không khỏi xốn xang. Dù ít có dịp về thăm quê nhưng mỗi chuyến về quê đều khiến tôi thấy yêu đời và vui đến lạ.
Tôi vẫn nhớ đó là mùa hè năm tôi học lớp 4, khi bà ngoại đưa tôi về quê ngoại chơi. Trên cánh đồng của em, có con sông nhỏ trôi qua, có những cánh đồng lúa chín vàng trĩu hạt. Trên cánh đồng của tôi có những con đường làng rợp bóng tre xanh và cây đa trong ngôi đình làng đầu ngõ. và cánh đồng của tôi có cánh chim non, cánh cò trắng bay ngang trời lúc chiều tà. mọi thứ đẹp làm sao hồn quê đã đẹp, nhưng tình quê càng đẹp hơn, nó đã ăn sâu vào nếp nghĩ, nếp sống của người dân nơi đây.
Tôi trở về trong vòng tay yêu thương của bà ngoại và sự chào đón của các cô, chú, bà con lối xóm. Anh ấy hỏi tôi về gia đình của tôi, anh ấy chúc mừng tôi rằng tôi đã tuyệt vời và xinh đẹp như thế nào trong những ngày này. dì của mai kể với tôi rằng mẹ của Lan rất thông minh, sắp trở thành con gái nên họ đều hỏi về công việc của mẹ, họ kể cho tôi nghe về đứa con trai hai tuổi của bà vừa tốt nghiệp thạc sĩ, còn của bà. Con gái. sắp được sinh ra. khi tôi vào lớp một, … những cuộc trò chuyện liên tục diễn ra trong nhà, mọi người đều chào đón và quan tâm tôi khiến tôi cảm thấy mình là một người rất đặc biệt.
Sáng mai tôi có cơ hội dậy sớm để ra vườn với bà ngoại. Đến bây giờ tôi mới có thời gian để nhìn kỹ hơn về ngôi nhà thân yêu của bạn. ngôi nhà cấp bốn khá khang trang, sơn màu xanh nước biển, mái ngói đỏ tươi, hiên rộng, sạch sẽ. trong vườn đầy rau và những hàng bưởi, xoài, ổi trĩu quả. mùi thơm của quả chín quyện với hương hoa ổi thoang thoảng theo làn gió nhẹ. Tiếng chim hót trong bụi tre cuối vườn làm tăng thêm bản nhạc sôi động của thiên nhiên. một số nông dân ra đồng sớm để tránh nắng nóng trưa hè. Tôi và bà tôi tưới rau và tranh thủ hái một ít để nấu cho bữa trưa. hai người họ đã kể rất nhiều câu chuyện vui vẻ khi làm chuyện đó.
Những đứa trẻ trong xóm tranh thủ đến chơi với tôi, chúng tôi chơi bóng, ném bóng, … chơi với bạn bè thật tuyệt, đã lâu rồi tôi không cảm thấy thoải mái như vậy. rồi buổi chiều ra đồng mò ốc, đó là công việc tôi thích nhất. Quanh bờ mương, ruộng lúa, chúng tôi mò bắt những con ốc ngủ mang về. Bọn trẻ chúng tôi thích thú với hũ ốc xào sả vừa ăn vừa kể chuyện ở trường, ở lớp cho nhau nghe.
Ở quê đã hơn một tuần, tôi phải tạm biệt mọi người lên thành phố. Dù nghỉ hè còn nhiều nhưng tôi phải lên gác để giúp mẹ chăm em trai và dọn dẹp nhà cửa. mọi người chia tay nhau đầy luyến tiếc, người dì gửi lại con gà mái, chục quả trứng, vài hạt đậu dài để chấm gia đình. thế thôi, những món quà không có gì to tát, giản dị nhưng ấm áp tình quê. Chính vì vậy, dù đi đâu, làm gì, tôi cũng không bao giờ quên được quê hương mình.
tài khoản của một chuyến thăm thực địa – mẫu 20
Kỳ nghỉ hè này, tôi được về quê thăm ông bà ngoại. Tôi ở quê nhà một tháng và có rất nhiều trải nghiệm thú vị.
Mỗi sáng thức dậy, tôi cùng ông đi dạo quanh thị trấn. bầu không khí thật mát mẻ và tốt đẹp. cô bác nghịch ngợm chạy nhảy khắp nơi. tiếng gà trống gáy buổi sáng vang xa. những giọt sương trên lá cũng dần tan biến. một làn gió nhẹ thổi qua lá và cành. bầu trời lúc này trong xanh, không một gợn mây trên bầu trời. những chú chim nhỏ cất tiếng hót chào đón ngày mới. những người nông dân ra đồng từ sáng sớm. Họ đi dạo và nói về vụ mùa bội thu của năm nay.
Buổi chiều, tôi cùng anh chị em ra đồng chơi. làn gió nhẹ xua đi cái nóng mùa hè. lũy tre làng in bóng trên nền trời thật bình dị. những cánh đồng lúa trĩu nặng đung đưa trong làn gió mát từ xa thổi tới. mùi thơm thơm của lúa chín mang theo hơi thở của lòng người, làm mê mẩn bất cứ ai ngửi thấy. Chúng tôi rủ nhau chơi trò trốn tìm, bịt mắt bắt dê, bịt mắt ăn quýt… đều là những trò chơi dân gian vô cùng hấp dẫn và thú vị. Tôi cảm thấy rất thích thú ở đằng xa, một nhóm trẻ em đang thả diều. những cánh diều bay trên bầu trời cao đầy gió.
Trong những ngày làm việc trên cánh đồng, tôi đã có rất nhiều kỷ niệm đẹp. điều đó càng khiến tôi yêu quê hương mình hơn. Tôi hy vọng sẽ về thăm quê hương nhiều lần hơn trong tương lai.
tường thuật về một chuyến thăm thực địa – mẫu 21
“Quê hương của mỗi người như một người mẹ”
Bài thơ “quê hương” của nhà thơ Đỗ trung quân đã thể hiện được tầm quan trọng của quê hương đối với mỗi người.
Kỳ nghỉ hè này, tôi về quê thăm ông bà ngoại. Sáng nào tôi cũng dậy sớm đi tập thể dục cùng anh ấy. không khí của thị trấn thật trong lành, khác hẳn với thành phố. sau khi làm việc xong, tôi và cháu trai về nhà ăn sáng. Sau đó, tôi và các bạn trong xóm ra đồng chơi. chúng tôi đã cùng nhau chơi rất nhiều trò chơi như ô ăn quan, cướp cờ, thả diều … trên cánh đồng, các bác nông dân làm việc rất chăm chỉ. khi mặt trời lên cao, chúng tôi trở về nhà để ăn trưa. Những món ăn của bà tuy đơn giản nhưng mang đậm hương vị quê hương, một hương vị mà tôi sẽ không thể nào quên khi trở lại thành phố.
Vào buổi chiều, những tia nắng chói chang yếu dần và biến mất. làn gió mát rượi thổi qua như thổi bay cái nắng nóng của ngày hè. Tôi và ông ngoại ra vườn chăm cây. khu vườn của bạn rộng bao nhiêu? có nhiều cây ăn quả trong vườn. Tôi giúp anh ấy tưới nước, bắt giun. cuối buổi, anh cho tôi thưởng thức nhiều loại trái ngọt. ngoài đường, tiếng xe cộ ngày càng ồn ào. mọi người đều muốn trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi.
mỗi ngày ở quê hương trôi qua mà không có vấn đề gì. Thị trấn của tôi vẫn giữ được vẻ đẹp yên bình và giản dị. nhưng tôi yêu cuộc sống ở đây.
tường thuật về một chuyến thăm thực địa – mẫu 22
mỗi khi giao thừa tết đến, tôi lại được về thăm quê. năm nay, bố mẹ tôi quyết định thu xếp công việc để về quê sớm.
Khi tôi đến đó, tôi rất vui mừng. Lúc này đây, quê hương tôi như được khoác lên mình một chiếc áo mới. tất cả các lối đi đều được trang trí cờ hoa rực rỡ. Tôi đã gặp ông bà của mình và họ đã hạnh phúc biết bao. sáng hôm sau, tôi theo bố mẹ đi sắm Tết. các khu chợ luôn tấp nập người mua và người bán. đặc sắc nhất là chợ hoa tết rực rỡ sắc màu của hàng trăm loài hoa khoe sắc. cây đào, cây mai, cây quất đã trở thành biểu tượng của ngày tết cổ truyền dân tộc. bố tôi cũng mua một lọ đào để biếu ông bà ngoại. Em thích nhất là được ngồi xem mọi người gói bánh chưng. Họ cũng dạy tôi cách gói bánh. sản phẩm đầu tiên của tôi cũng khá đẹp. Đêm đó, tôi vẫn ngồi trông nồi bánh với chị, em, chị của tôi.
chiều ba mươi tết, mọi người quây quần bên mâm cơm tất niên, vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ. tôi và chị tôi đã thức đến nửa đêm để xem pháo hoa. Sáng mùng 1 tết, mọi người sẽ xúng xính những bộ quần áo đẹp nhất để đón năm mới. nét mặt ai cũng vui tươi, rạng rỡ. Cô sử dụng chiếc áo dài mẹ mua trước đó, sau đó xuống nhà chúc Tết ông bà, bố mẹ và nhận phong bao lì xì. sau đó, cả nhà tôi đi chúc tết họ hàng. không khí tết tràn ngập khắp nơi.
Chuyến trở về quê hương này thật tuyệt vời đối với tôi. Tôi cũng yêu quê hương mình hơn.
Nguồn: https://dongnaiart.edu.vn
Danh mục: Tổng hợp
Lời kết: Trên đây là bài viết Kể về một chuyến thăm quê – Văn 6 (22 mẫu). Hy vọng với bài viết này bạn có thể giúp ích cho bạn trong cuộc sống, hãy cùng đọc và theo dõi những bài viết hay của chúng tôi hàng ngày trên website: Dongnaiart.edu.vn