Cùng xem Kể về một kỉ niệm của bản thân (9 mẫu) – Văn 6 – Download.vn trên youtube.
Có thể bạn quan tâm
Ký ức của mỗi người đều vô cùng quý giá. Vì vậy, download.vn sẽ cung cấp Bài văn mẫu Bài 6: Viết bài văn về kỉ niệm cá nhân.
Dưới đây sẽ bao gồm dàn ý và 9 bài văn mẫu hay nhất dành cho học sinh lớp 6. Tham khảo nó để có thêm ý tưởng về sáng tác của bạn.
Đề bài: Kể về một kỉ niệm sâu sắc của em với thầy cô và bạn bè thời tiểu học.
Tóm tắt một kỷ niệm
1. Lễ khai trương
Dẫn dắt, giới thiệu ngắn gọn về kỉ niệm mà tôi sắp kể.
2. Nội dung bài đăng
- Địa điểm và thời gian xảy ra câu chuyện, những người liên quan.
- Diễn biến của truyện từ đầu đến cuối (chú ý các sự việc, hành động, ngôn ngữ… đặc biệt đáng nhớ).
- Nêu điều gì đó gắn liền với trí nhớ của bạn, cho dù điều đó vui, buồn hay xúc động.
- Nêu cảm nhận của bạn về hoặc học được từ ký ức đó.
- Đặt tên cho một điều ước từ ký ức đó.
3. Kết thúc
Kể về một kỉ niệm – Bài mẫu 1
Ký ức tuổi học trò hẳn là vô cùng đẹp đẽ và quan trọng. Đối với tôi cũng vậy, cho đến hôm nay tôi vẫn còn nguyên những kỷ niệm về ngày đầu tiên đến trường.
Hôm đó, tôi dậy sớm chuẩn bị sách vở. Bảy giờ, ông nội chở tôi đến trường trên chiếc xe đạp quen thuộc. Hôm nay bầu trời dường như cao hơn và trong xanh hơn bình thường. Nhìn cảnh vật hai bên đường, tôi thấy lòng mình nhẹ nhõm hẳn. Đường phố cũng trở nên sôi động. Tôi thấy nhiều học sinh mặc quần áo mới, ngồi phía sau bố mẹ. Có một sự pha trộn giữa lo lắng và phấn khích trên khuôn mặt của bạn. Không chỉ vậy, còn có những học sinh cuối cấp đạp xe trên đường, trò chuyện vui vẻ với bạn bè.
Mặc dù đã đến trường nhận lớp trước nhưng tôi đã gặp thầy cô, bạn bè. Nhưng tôi vẫn vô cùng hào hứng. Tôi khoác lên mình bộ đồng phục mới, xỏ đôi dép mẹ tặng rồi cùng ông nội bước vào trường. Giáo viên đang đợi trước cửa lớp tôi để đón học sinh. Tôi nói lời tạm biệt với anh ấy và ngồi xuống như cô ấy đã sắp xếp. Lễ khai giảng rất hoành tráng, có bài phát biểu của hiệu trưởng, bài phát biểu của học sinh cuối cấp, và bài phát biểu của học sinh năm nhất. Kết thúc buổi lễ, thầy hiệu trưởng thay mặt các thầy cô giáo đánh trống khai trường. Khi tôi nghe thấy nhịp trống đó, tôi cảm thấy sảng khoái và xúc động.
Sau lễ khai giảng, tôi và các bạn xếp hàng vào lớp. Tiết học đầu tiên là bài tập đọc. Chúng tôi chăm chú lắng nghe giọng nói của cô giáo. Sau đó, giáo viên yêu cầu cả lớp đọc theo cô. Giọng nói của cả lớp to và rõ ràng. Những bài học sau cũng rất thú vị. Em hăng hái giơ tay phát biểu và được cô giáo khen. Nó làm cho tôi rất hạnh phúc. Buổi chiều, sau khi tan học một ngày, gặp lại ông nội, tôi mừng rỡ kể chuyện trong lớp cho ông nghe. Anh ấy cũng khen ngợi những nỗ lực của tôi và thưởng cho tôi một que kem lớn.
Ký ức ngày đầu tiên đi học thật là đáng nhớ. Đó là hành trang đẹp đẽ mà tôi mang theo suốt những năm tháng sinh viên còn lại.
Kể về một kỉ niệm – Bài mẫu 2
Trong cuộc đời, chúng ta trải qua nhiều kỷ niệm đẹp. Đối với tôi, một số kỷ niệm đáng nhớ nhất là thời gian với bạn bè và thầy cô dưới mái trường tiểu học.
Trường em là trường tiểu học duy nhất của xã. Ngày đầu tiên đến trường, tôi đã rất ấn tượng. Trường em to đẹp nằm ngay trung tâm xã. Con đường đến trường được bê tông nhẵn nhụi. Hai bên đường là những hàng bạch đàn thẳng tắp, cao vút, cành lá rung rinh như vẫy gọi chúng em đến trường. Vừa bước vào cổng trường đã thấy chiếc trống nằm trên giá cạnh phòng bảo vệ. Có thể là do chưa có ai đánh thức bạn và bạn vẫn đang ngủ say.
Một ngày nữa thôi mà 5 năm học đã trôi qua thật nhanh. Tôi có nhiều kỷ niệm đẹp với thầy cô và bạn bè. Mỗi giờ là căng thẳng, nhưng rất bổ ích. Mỗi giờ giải lao thú vị, các bạn được chơi các trò chơi đa dạng như: bắt bóng, nhảy dây, sút bóng… thật nhiều kỷ niệm khó quên.
Nhưng cho đến tận bây giờ, kỷ niệm sống động nhất mà tôi còn nhớ là chuyện xảy ra khi tôi học lớp hai. Giờ ra chơi hôm đó, chúng tôi rủ nhau đi đá bóng. Một nhóm người đang vui vẻ thì bỗng có một giọng nói cất lên: “Mấy anh cho em chơi với được không?”. Thật hạnh phúc – những người bạn mới chuyển đến cách đây một tuần. Trong ấn tượng của tôi, hanh là một người bạn hiền lành, nhưng cũng rất nhút nhát. Một tuần trôi qua, Hạnh vẫn chưa hòa nhập với lớp. Thế mà hôm nay hanh lại ngỏ ý muốn chơi với chúng tôi khiến chúng tôi vô cùng ngạc nhiên. Cả nhóm không ai bảo ai, nhìn nhau cười và đồng thanh: “Ừ”. Bắt đầu trò chơi, chúng tôi được chia thành hai đội để chơi. Mình cùng team với hanh. Có một điều lạ là tuy người nhỏ con, không cao lớn nhưng ông rất khéo léo, khéo léo. Đội của tôi đã thắng các trò chơi liên tiếp. Nó làm cho tôi rất hạnh phúc. Sau buổi đi chơi hôm đó, hanh trở nên hòa đồng hơn. Tôi tìm thấy một người bạn mới. Tôi và hanh trở thành bạn tốt của nhau.
Thời gian trôi nhanh và gia đình tôi chuyển đi xa khi tôi học cấp hai. Tôi sẽ không bao giờ gặp lại người bạn cũ của mình. Đối với tôi, những kỷ niệm đẹp về trường tiểu học sẽ luôn ở trong tâm trí tôi.
Hãy kể về một kỷ niệm của riêng bạn – mẫu 3
“Thời gian trôi đi, chỉ còn lại kỷ niệm. Kỷ niệm ơi, tôi mãi nhớ tiếng thầy. Bạn ơi, tôi sẽ nhớ phút giận hờn. Để rồi mai tôi ra đi, lòng bỗng thiết tha. Nhớ bè bạn , nhớ trường xưa…” – Đây là lời bài hát “Nỗi Nhớ Ngày Xưa” khiến ai cũng nhớ về những kỉ niệm thời cắp sách đến trường.
Tôi vẫn nhớ như in ngày đầu tiên đặt chân lên mái trường THCS. Đó là một ngày mùa thu ấm áp, mặt trời chiếu sáng rực rỡ. Trường cấp hai của tôi là (tên trường) năm mươi. Tôi rất tự hào là học sinh của một ngôi trường giàu truyền thống như vậy.
Xem Thêm : Bộ đề thi học kì 2 lớp 12 năm 2020 – 2021
Sáng hôm đó, chúng tôi đến nhận lớp, gặp cô giáo chủ nhiệm, gặp học sinh lớp 6, rồi tập trung tại khuôn viên trường, nghe cô giám thị giảng nội quy, quy chế của trường. Chúng ta sẽ xem danh sách lớp trên bảng thông báo. Lớp học của tôi nằm ở dãy nhà bên trái cổng trường, trên tầng hai. Vừa bước vào lớp, tôi đã thấy chiếc bảng đen, hộp phấn trắng và những chiếc bàn học sinh được xếp ngay ngắn. Trong lòng tôi chợt có một cảm giác lạ lùng, năm học tới, lớp học này sẽ là ngôi nhà thứ hai của tôi.
Phòng học rộng rãi, sạch đẹp. Tôi rất vui khi nói chuyện với các bạn cùng lớp. Một lúc sau, cô chủ nhiệm lớp tôi bước vào lớp. Đầu tiên, cô giới thiệu bản thân. Sau đó cô giới thiệu chương trình lớp sáu. Sau đó, chúng tôi đã có một buổi họp mặt ngắn với các thành viên trong lớp. Không khí buổi gặp mặt đầm ấm, chan hòa. Trong ấn tượng của tôi, giáo viên chủ nhiệm của lớp chúng tôi rất nhiệt tình. Tất cả các bạn cùng lớp của tôi đều rất đáng yêu và hòa đồng. Khi về nước, em mong rằng những năm tháng học tập dưới mái trường này sẽ thật ý nghĩa.
Kỷ niệm này rất đáng quý trong ký ức của thời học sinh. Tôi sẽ trân trọng nó trong ký ức của mình và biến nó thành hành trang quý giá cho tương lai.
Kể về một kỉ niệm – Bài mẫu 4
Trong cuộc sống, kỷ niệm là quý giá. Nó đã trở thành hành trang quý giá của chúng tôi. Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn còn nhớ như in những kỷ niệm ngày đầu tiên đi học.
Đó là một buổi sáng mùa thu đẹp trời. Bầu trời cao và xanh thẫm. Tôi dậy rất sớm. Sau khi chuẩn bị đầy đủ sách vở, mẹ cho tôi đến trường. Tôi nhớ lúc đó đã rất lo lắng. Hôm nay là ngày đầu tiên của tôi ở trường. Trường tiểu học cách nhà tôi không xa. Vì vậy, cách đến trường này không còn xa lạ với tôi nữa. Nhưng hôm nay, tôi lại cảm thấy đặc biệt.
Còn khoảng mười lăm phút nữa là đến trường. Ngôi trường tiểu học hiện ra trước mắt tôi thật to và đẹp. Khi bước vào khuôn viên trường, tôi hơi sợ nên chỉ đi theo mẹ. Trong khuôn viên trường có rất nhiều học sinh, giáo viên và phụ huynh đưa đón con em đến trường. Sau khi mẹ tôi nhìn thấy danh sách được dán trên bảng thông báo, mẹ đã đưa tôi đến lớp. Lớp học của tôi ở phòng học 18 trên tầng hai, và giáo viên đang đợi đón chúng tôi ở cửa lớp. Bước vào lớp, tôi chợt ngập ngừng chào tạm biệt mẹ. Cô giáo nắm lấy tay tôi, vỗ về tôi và đưa tôi vào lớp. Tôi vẫn nhớ rõ cô ấy – xinh đẹp và dịu dàng.
Buổi học đầu tiên diễn ra tốt đẹp. Các bài chính tả, các con số và toán học… Tôi vẫn nhớ như in những gì đã học. Nhưng có lẽ đáng nhớ nhất là giọng nói nhẹ nhàng của thầy khi thầy giảng bài. Ngày trôi qua thật nhanh, và tôi cảm thấy khá tiếc khi phải nói lời tạm biệt với Ben. Trên đường về, tôi kể cho mẹ nghe chuyện hôm nay – ngày đầu tiên đi học.
Ký ức ngày đầu tiên đi học thật thân thương. Tôi sẽ mãi nhớ về nó như một điều đẹp đẽ trong đời học sinh của mình. Ngày đầu tiên đi học là điều mà ai cũng trải qua.
Kể về một kỉ niệm của bản thân – Ví dụ 5
Kỷ niệm luôn để lại cho mỗi người nhiều cảm xúc. Một trong những kỷ niệm mà tôi sẽ luôn nhớ là về người bạn thân nhất của tôi – minh ha.
em và minh hà là bạn từ hồi tiểu học. Chuyện xảy ra khi tôi và Hà học lớp năm. Hôm đó là chủ nhật nên tôi đến nhà Ming He chơi. Em lên phòng Hà trước đợi anh. Tôi đang ngồi ở bàn học để đọc thì bắt gặp một cuốn sổ. Tôi lấy nó qua và xem qua. Đây là nhật ký của anh ấy. Tôi tò mò. Trước khi Minghe tỉnh dậy, tôi đã lén mở cuốn nhật ký và đọc nó. Vì quan sát quá kỹ nên tôi không biết rằng Minghe đang đứng trước cửa.
Đột nhiên, minh hà hét lên:
– Tại sao bạn muốn đọc nhật ký của tôi?
Lúc đó tôi mới biết Minh Hà rất tức giận. Em vội gấp cuốn sổ lại nhìn tôi ấp úng:
– Tôi… xin lỗi…
Anh ấy đã đi xuống cầu thang trước khi nói xong. Tôi cảm thấy rất tiếc. Tôi rất muốn nói xin lỗi, nhưng tôi sợ bạn vẫn còn tức giận. Vì vậy, tôi đi xuống cầu thang và rời đi.
Ngay khi về đến nhà, tôi đã gọi điện cho Hà để xin lỗi. Nhưng mẹ bạn nói rằng bà ấy không muốn nghe điện thoại. Tôi lo lắng và nghĩ rằng mình sẽ đến xin lỗi vào ngày mai. Sáng hôm sau, tôi đến sớm. Khi tôi nhìn thấy bạn, tôi chạy đến:
-Này, xin lỗi!
– Anh cũng xin lỗi vì hôm qua đã quát em!
– Không, tôi đã đọc nhầm nhật ký của bạn. Đứng trước tình huống này, ai cũng có quyền tức giận. Tôi hy vọng chúng ta vẫn là bạn tốt.
Hà cười với tôi. Hai người bắt tay nhau và làm lành. Chúng tôi đã trở nên thân thiết hơn.
Đây là một kỷ niệm quý giá đối với tôi. Tôi cũng đã học được một bài học quý giá từ tình bạn.
Kể lại một kỉ niệm của em – Văn mẫu 6
Xem Thêm : Lòng tự trọng là gì? Ý nghĩa, biểu hiện và vai trò của tự trọng?
Ngày đầu tiên đi học rất quan trọng trong cuộc đời của mỗi học sinh. Tôi đã từng tham dự nhiều buổi lễ tốt nghiệp khác nhau, nhưng buổi lễ nổi bật nhất đối với tôi là ngày đầu tiên của năm lớp năm.
Thời gian trôi nhanh quá, em học tiểu học đã bốn năm rồi. Đây sẽ là buổi lễ tốt nghiệp cuối cùng của em dưới mái trường thân yêu. Vì vậy, tôi cố gắng đến trường càng sớm càng tốt. Bảy giờ sáng, tôi có mặt ở trường. Hehe, trường hôm nay đẹp quá. Khuôn viên trường rất sạch sẽ. Ghế ngồi được sắp xếp gọn gàng. Một biểu ngữ màu xanh treo trên sân khấu. Ở trung tâm có dòng chữ màu trắng: “Lễ khai mạc”. Bên dưới là tên trường “Tiểu học…”. Những lá cờ đỏ thắm cũng được treo hai bên sân khấu. Cái trống nằm trong góc. Nó được trang trí bằng một chiếc nơ màu đỏ rất đẹp.
Lễ khai mạc bắt đầu đúng bảy giờ rưỡi. Lễ khai trương mở đầu bằng tiết mục văn nghệ chào mừng khai trương. Tiếp theo là cuộc diễu hành của học sinh lớp một. Khi tôi nhìn thấy khuôn mặt ngạc nhiên của lũ trẻ, tôi nghĩ về tôi ngày xưa. Sau lễ chào cờ, tất cả học sinh được mời yên lặng lắng nghe bài phát biểu của thầy hiệu trưởng. Giọng cô trầm và trang trọng khiến tôi rất xúc động. Những lời dặn dò về một năm học mới bổ ích của cô hiệu trưởng càng cho tôi thêm động lực để cố gắng.
Buổi lễ kết thúc trong tiếng trống khai giảng năm học mới. Đó là tiếng trống trang trọng nhất và to nhất mà tôi từng nghe; nó vang lên trong im lặng, trang trọng và căng thẳng. Vậy là năm cuối cấp tiểu học thân yêu của tôi đã bắt đầu. Tôi sẽ trân trọng khoảng thời gian quý giá này.
Nhắc đến kỉ niệm ngày đầu tiên đi học, tôi nghĩ đến câu nói trong tác phẩm “Tôi Đi Học” của một nhà văn trong sáng mà tôi đã đọc: “Mỗi năm vào cuối thu, lá rụng nhiều đường phố, không khí bồng bềnh nhìn mây bạc, lòng đầy ắp kỉ niệm đẹp ngày đầu tiên đi học.” Và kí ức về ngày học cuối cùng dưới mái hiên trường tiểu học đã trở thành một gánh nặng quý giá trong đời tôi.
Kể về một kỷ niệm – mẫu 7
Những kỉ niệm khó quên cùng thầy cô, bạn bè dưới mái trường tiểu học, tôi còn nhớ đó là năm học cuối cấp tiểu học.
Tôi vẫn nhớ đó là một ngày cuối thu. Bầu trời xanh thăm thẳm. Tôi dậy sớm để chuẩn bị mọi thứ. Bảy giờ mười lăm, mẹ cho tôi đến trường.
Lễ khai mạc bắt đầu đúng bảy giờ rưỡi. Lễ khai trương mở đầu bằng tiết mục văn nghệ chào mừng khai trương. Tiếp theo là cuộc diễu hành của học sinh lớp một. Nhìn những khuôn mặt bỡ ngỡ của các em, tôi lại bồi hồi nhớ lại lần đầu tiên bước chân vào mái trường tiểu học thân yêu.
Sau lễ chào cờ, tất cả học sinh được yêu cầu im lặng lắng nghe bài phát biểu của hiệu trưởng. Giọng cô trầm và trang trọng khiến tôi rất xúc động. Những lời dặn dò về một năm học mới bổ ích của cô hiệu trưởng càng cho tôi thêm động lực để cố gắng. Đặc biệt hơn cả, em thay mặt cho các em học sinh lớp 5 bày tỏ tình cảm và lòng biết ơn sâu sắc đến các thầy cô giáo. Đây là lần đầu tiên tôi đứng lên phát biểu trước đám đông. Đây cũng là lần đầu tiên tôi được giao trọng trách lớn như vậy. Điều này khiến tôi cảm thấy hơi hồi hộp, hơi lo lắng. Nhưng với sự động viên của người quản lý, tôi đã trở nên tự tin hơn. Trong bộ đồng phục mới và gọn gàng, tôi đứng trên bục phát biểu. Sau bài phát biểu, thầy và trò nhà trường đã dành cho tôi những tràng pháo tay nồng nhiệt. Khi anh ấy trở lại, anh ấy cũng được người quản lý khen ngợi. Lúc đó tôi cảm thấy vô cùng tự hào và hạnh phúc.
Buổi lễ kết thúc trong tiếng trống khai giảng năm học mới. Đó là tiếng trống hoành tráng nhất, to nhất mà tôi từng nghe. Nó vang lên trong im lặng, trang nghiêm và căng thẳng. Vậy là năm học cuối cấp tiểu học thân yêu của tôi bắt đầu.
Buổi lễ khai giảng khép lại trong niềm hân hoan chào đón năm học mới. Đối với những người cao niên như tôi, nó có ý nghĩa hơn.
Kể về một kỷ niệm cá nhân – Mẫu 8
Trong cuộc đời mỗi người, có lẽ không ai quên được kỉ niệm tuổi học trò, đặc biệt là kí ức về ngày đầu tiên đi học. Tôi cũng vậy, năm này qua năm khác, mỗi năm trở lại Trung Quốc, trong tôi đầy ắp những kỷ niệm của ngày tựu trường.
Hôm đó, tôi dậy sớm chuẩn bị sách vở. Bảy giờ, ông nội chở tôi đến trường trên chiếc xe đạp quen thuộc. Hôm nay bầu trời dường như cao hơn và trong xanh hơn bình thường. Nhìn cảnh vật hai bên đường, tôi thấy lòng mình nhẹ nhõm hẳn. Đường phố hôm nay cũng có vẻ tấp nập hơn. Tôi thấy nhiều học sinh mặc quần áo mới, ngồi sau bố. Có một sự pha trộn giữa lo lắng và phấn khích trên khuôn mặt của bạn. Trên đường đi, tôi cũng bắt gặp những người lớn tuổi đạp xe và trò chuyện vui vẻ với bạn bè của họ.
Mặc dù đã đến trường nhận lớp trước nhưng tôi đã gặp thầy cô, bạn bè. Nhưng tôi vẫn vô cùng hào hứng. Tôi khoác lên mình bộ đồng phục mới, xỏ đôi dép mẹ tặng rồi cùng ông nội bước vào trường. Giáo viên đang đợi trước cửa lớp tôi để đón học sinh. Tôi nói lời tạm biệt với anh ấy và ngồi xuống như cô ấy đã sắp xếp. Lễ khai giảng rất hoành tráng, có bài phát biểu của hiệu trưởng, bài phát biểu của học sinh cuối cấp, và bài phát biểu của học sinh năm nhất. Kết thúc buổi lễ, thầy hiệu trưởng thay mặt các thầy cô giáo đánh trống khai trường. Khi tôi nghe thấy nhịp trống đó, tôi cảm thấy sảng khoái và xúc động.
Sau lễ khai giảng, tôi và các bạn xếp hàng vào lớp. Tiết học đầu tiên là bài tập đọc. Chúng tôi chăm chú lắng nghe giọng nói của cô giáo. Sau đó, giáo viên yêu cầu cả lớp đọc theo cô. Giọng nói của cả lớp to và rõ ràng. Những bài học sau cũng rất thú vị. Em hăng hái giơ tay phát biểu và được cô giáo khen. Nó làm cho tôi rất hạnh phúc. Buổi chiều, sau khi tan học một ngày, gặp lại ông nội, tôi mừng rỡ kể chuyện trong lớp cho ông nghe. Anh ấy cũng khen ngợi những nỗ lực của tôi và thưởng cho tôi một que kem lớn.
Quả thật, buổi học đầu tiên luôn để lại ấn tượng rất đặc biệt với mỗi người. Cho đến ngày nay, đó vẫn là một kỷ niệm đẹp thời thơ ấu mà tôi sẽ luôn ghi nhớ.
Kể lại một kỉ niệm của bản thân – Mẫu 9
Trường tiểu học là nơi em có biết bao kỉ niệm với thầy cô, bạn bè. Họ đã trở thành gánh nặng vô cùng quý giá trong cuộc đời tôi. Và điều tôi nhớ nhất là buổi học đầu tiên dưới mái hiên trường tiểu học.
Sáng hôm ấy tôi dậy sớm. Khi tôi đã sẵn sàng, mẹ tôi gửi tôi đến trường. Trên đường đi, tôi vừa háo hức vừa hồi hộp. Khoảng mười lăm phút sau, tôi đến trường. Trước mắt tôi là ngôi trường tiểu học thân yêu.
Trường xây dựng đã lâu nhưng vẫn rất khang trang. Cổng trường sơn đỏ tươi. Trên đó có tấm biển ghi: “Trường tiểu học Bình Minh”. Có ba dãy nhà trong trường. Ba lớp mỗi hàng, sơn màu vàng. Phòng học được trang bị đầy đủ bàn ghế, quạt trần, bảng đen. Mỗi phòng có một cửa ra vào và hai cửa sổ. Phía sau dãy nhà là sân bóng và nhà thi đấu. Từ cổng trường đi bên trái là nhà để xe. Tôi nghĩ rằng trường học của tôi là rất đẹp.
Mẹ đậu xe máy trong ga ra và đưa tôi đến trường. Có rất nhiều học sinh và phụ huynh trong khuôn viên trường. Tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng và căng thẳng hơn. Nhưng mẹ đã động viên và giúp tôi tự tin hơn. Mẹ đưa tôi đến phòng học số 10. Cô giáo đã đợi sẵn ở cửa lớp và tươi cười chào đón tôi. Tôi lo lắng về việc ở phía sau mẹ. Nhưng mẹ tôi đã động viên tôi. Tôi đến lớp với giáo viên. Nhiều sinh viên đã đến. Khuôn mặt bạn đầy lo lắng và bối rối. Cô giáo nhường cho tôi dãy bàn thứ hai. Tôi đang ngồi cạnh một cô gái xinh đẹp. Trong lớp học đầu tiên, chúng tôi đã gặp giáo viên. Tên cô ấy là Ming Cui. Cô ấy rất xinh đẹp và dịu dàng. Giọng cô ấm áp. Nhưng khuôn mặt của cô ấy làm tôi ấn tượng nhất. Đôi mắt thầy luôn nhìn chúng tôi đầy yêu thương, trìu mến. Tiếp theo, giáo viên yêu cầu mọi người đứng dậy và giới thiệu về bản thân. Mặc dù họ vẫn còn bối rối, tất cả họ đã được giới thiệu. Cô gái ngồi cạnh tôi gây ấn tượng nhất với tôi. Tên của bạn là Ruan Yingqiu. Bạn có một giọng nói đặc biệt. Tôi nghĩ bạn rất tự tin. Trong bài học tiếp theo, chúng ta đã học về bảng chữ cái. Lớp học sinh động và thú vị. Tôi đã học được rất nhiều kiến thức bổ ích. Buổi trưa, mẹ tôi đưa tôi về nhà. Trên đường đi, tôi kể cho mẹ nghe về buổi học đầu tiên.
Thật là một ngày đầu tiên đến trường tuyệt vời. Tôi sẽ coi đây như một gánh nặng quan trọng trong cuộc đời mình để có thể tự tin bước tiếp.
Nguồn: https://dongnaiart.edu.vn
Danh mục: Tin tức
Lời kết: Trên đây là bài viết Kể về một kỉ niệm của bản thân (9 mẫu) – Văn 6 – Download.vn. Hy vọng với bài viết này bạn có thể giúp ích cho bạn trong cuộc sống, hãy cùng đọc và theo dõi những bài viết hay của chúng tôi hàng ngày trên website: Dongnaiart.edu.vn