Cùng xem Phân tích hình ảnh phố huyện lúc chiều tàn trong Hai đứa trẻ của Thạch Lam – Trường Trung Cấp Nghề Thương Mại Du Lịch Thanh Hoá trên youtube.
Cảm nhận về bức tranh phố huyện lúc chiều tàn
Có thể bạn quan tâm
cùng trường mầm non: trường mầm non hà nội tìm hiểu một số bài văn mẫu phân tích hình ảnh thành phố huyện lúc chiều tà của hai em nhỏ thach lam.
lược đồ phân tích hình ảnh phố huyện lúc chiều tà ở hai đứa trẻ thach lam
i. mở đầu
bạn đang đọc bài viết: phân tích hình ảnh thành phố miền sơn cước lúc chiều tà ở hai đứa trẻ thach lam
– phần trình bày về tác giả và tác phẩm:
+ thach lam là một nhà văn viết truyện ngắn xuất sắc.
+ hai đứa trẻ là một trong những truyện tiêu biểu cho thể loại truyện trữ tình lãng mạn, không có cốt truyện rập khuôn.
– cảm nhận chung về hình ảnh phố huyện lúc chiều tà: đây là một hình ảnh ý nghĩa
ii. nội dung bài đăng
* cảnh cuối ngày
– âm thanh:
+ tiếng trống: tiếng trống khép lại một buổi chiều thôn quê yên ả
+ tiếng ếch nhái kêu trên cánh đồng.
+ tiếng muỗi vo ve.
= & gt; âm thanh dường như nhấn mạnh sự tĩnh lặng của buổi chiều
– hình ảnh, màu sắc:
+ “phía tây đỏ như lửa”,
+ “những đám mây ánh hồng giống như một hòn than sắp chết”.
= & gt; màu sắc đẹp đẽ nhưng gợi lên một buổi chiều yên ả và u ám.
– lời thoại: hàng tre làng đẽo lên trời.
= & gt; Bức tranh đồng quê quen thuộc, bình dị, thơ mộng, gợi cảm và đậm chất Việt Nam.
– tiết tấu chậm, hình ảnh và âm nhạc phong phú
= & gt; khung cảnh thiên nhiên đượm vẻ u buồn, đồng thời cũng thấy phảng phất đâu đây nỗi niềm.
* cảnh cuối chợ và cuộc sống của người dân phố huyện
– cảnh cuối chợ cộng hưởng với khung cảnh thiên nhiên ngày mất:
+ chợ đóng cửa lâu rồi, mọi người về rồi ồn ào cũng không còn nữa
+ chỉ rác thừa, vỏ bưởi, vỏ thị, lá nhãn và lá mía.
= & gt; cảnh buồn, điêu tàn, trống vắng, hiu quạnh.
– con người:
<3
+ mẹ và con gái: với một cửa hàng đơn sơ và trống trải.
+ bà già: hơi điên mua rượu đêm về rồi tối về.
+ anh chàng bán phở – một món ăn xa xỉ.
+ Gia đình bác Xẩm sống bằng tiếng đàn piano và lòng tốt của những người qua đường.
= & gt; cảnh cuối chợ và kiếp người tàn tạ: diệt vong, nghèo đói, điêu tàn của xóm nghèo.
* tâm trạng của tôi trước khi kết thúc một ngày
– cảm nhận rất rõ: “mùi đặc trưng của vùng đất này, của quê hương này” của một tâm hồn nhạy cảm
– cảnh sinh ly tử biệt: gợi lên một nỗi buồn da diết
– Cô cảm thấy có lỗi với những đứa trẻ nghèo nhưng bản thân không có tiền để cho chúng.
– Tôi thấy thương mẹ con tôi: ngày ngày mò cua bắt tôm, dọn quán chè tươi chẳng kiếm được bao nhiêu.
– & gt; lien là một cô gái có tâm hồn nhạy cảm, tinh tế, nhân hậu, giàu lòng yêu thương. đây cũng là nhân vật mà thach lam gửi gắm tâm tư.
= & gt; bức tranh phố huyện lúc chiều tàn mang cái buồn man mác của một vùng quê nghèo, lúc nào cũng quẩn quanh, buồn chán nhưng đồng thời cũng gửi gắm tâm tư của tác giả về quê hương.
* nghệ thuật độc đáo
– nghệ thuật miêu tả độc đáo, thấm đẫm chất trữ tình
– ngôn ngữ thơ miêu tả
– văn bản trữ tình xen lẫn chủ nghĩa hiện thực
– giọng nói chậm rãi, nhẹ nhàng nhưng đầy nỗi buồn.
iii. kết thúc
– quang cảnh chung của hình ảnh thành phố huyện lúc hoàng hôn
– cho tôi biết cảm nhận của bạn về bức ảnh đó.
bản đồ tinh thần phân tích hình ảnh thành phố huyện lúc hoàng hôn ở hai đứa trẻ thach lam
một số bài văn mẫu phân tích hình ảnh phố huyện lúc chiều tà ở hai đứa trẻ thach lam
dạng 1:
Trong thời kỳ văn học lãng mạn 1930-1945, “văn học tự lực” là một nhóm các nhà văn được phát triển với nguồn lực mạnh mẽ bao gồm những nhà văn độc đáo, sáng tạo và có ảnh hưởng vào thời điểm đó. Bên cạnh những bài thơ như “tiếng xưa tình cũ” của Xuân Diệu, Chế Lan Viên, Thạch Lam, một tên tuổi nổi bật trên phố cổ tích cũng xuất thân từ nhóm nhà văn này. Với “Ngọn gió đầu tiên”, “Ngôi nhà của bà mẹ lê”, truyện “Hai đứa trẻ” đã khẳng định vị trí vững chắc của Thạch Lam trong sự nghiệp văn học nước nhà. tác phẩm thể hiện khung cảnh chân thực, trong trẻo nhưng không kém phần lãng mạn của buổi chiều trên phố huyện vắng vẻ, điểm xuyết bằng hình ảnh người con gái gắn với bao cảm xúc, hồi tưởng. xang, đau lòng.
Gọi là truyện nhưng truyện ngắn thach lam thường không tự sự hoặc có sự việc phức tạp, rõ ràng. “hai đứa trẻ” được viết như một chuyến du hành xuyên thời gian, có tình huống hiện tại, quá khứ, không mở đầu hay thắt nút, tác giả muốn miêu tả không gian nghèo nàn của con phố dọc tuyến đường sắt, nơi vui chơi của lũ trẻ sôi sùng sục khi nhìn thấy chuyến tàu đêm. . Sử dụng những chất liệu bình dị đời thường, bức tranh phố phường lao động hiện lên với vẻ u ám, thê lương từ người đến cảnh, điểm xuyết bởi tâm trạng thất thường của cô gái khi chứng kiến giây phút lâm chung. mang đến cho người đọc những dòng cảm xúc đau xót và đồng cảm với những đứa trẻ mồ côi nơi đây.
Hình ảnh phố huyện được đặt trong khung cảnh chiều tà, sau một ngày dài, mọi thứ đều mang một màu ảm đạm và thiếu sức sống. một hình ảnh buồn và ảm đạm của thiên nhiên, từ con người đến cảnh vật. cuối ngày, chợ búa, cuộc sống của những người dân bám đất nghèo ven đò,… mọi thứ tạo nên không khí nghèo nàn, khốn khó nơi phố huyện. khung cảnh cuối ngày với âm thanh gợi nhớ “tiếng trống đánh xuôi”, tiếng trống báo hiệu kết thúc một ngày làm việc từ ”trong căn chòi nhỏ nơi phố huyện vang lên từng tiếng gọi người. chiều ”,“ tiếng ếch nhái kêu râm ran ”. ram “ngoài đồng,” tiếng muỗi vo ve “. hoàng hôn phủ mờ cảnh vật, chiều buồn màu báo hiệu một ngày đã kết thúc. Rõ ràng không thể tả được âm thanh, những âm thanh dai dẳng và chói tai, nhưng con người họ không cảm nhận được sự vui vẻ, nhộn nhịp của mọi người sau một ngày làm việc mệt mỏi nay trở về nhà mà họ là bộ não. tiếng muông thú và tiếng trống vang vọng xa xa, thật vắng lặng và hiu quạnh biết bao. , rồi những âm thanh nhỏ bé ấy có thể làm rung chuyển cả không gian. đằng sau âm thanh đó là những hình ảnh và màu sắc u buồn, “phía tây đỏ như lửa”, những đám mây “hồng như hòn than sắp tàn” màu hoàng hôn, cam và ối. màu đỏ được pha trộn, màu của hoàng hôn chỉ có thể nhìn thấy khi sống ở vùng quê, chẳng bao lâu nữa, những sắc màu ấy sẽ bị thay thế bởi màn đêm, bởi bóng tối bao trùm và bao trùm lên mọi thứ. Dường như có một phong phanh, một sự tiếc nuối trong o khẩu phần ăn của tác giả. chính những người dân của huyện đó đang cố gắng cảm nhận, nghe và nhớ lại những khoảnh khắc cuối cùng của ngày cuối năm. một hình ảnh phong cảnh thiên nhiên quen thuộc mà buồn man mác, cảm giác còn nghe thấy tiếng ếch kêu dai dẳng ngoài vườn. hoàng hôn đẹp, tráng lệ nhưng ảm đạm, ảm đạm.
“một người buồn không bao giờ vui”, trong cái nền của không gian ấy, những người không sử dụng nó cũng mang một vẻ buồn và tâm trạng. cảnh cuối chợ và sự xuất hiện của những người dân càng làm tăng thêm vẻ tuyệt vọng, hoang tàn của khu ổ chuột. “Chợ đã đóng cửa lâu rồi”, “chỉ có mấy người bán hàng về muộn dọn hàng, họ vội trò chuyện với nhau vài câu”, “trên nền chợ chỉ còn rác, vỏ chợ, vỏ bưởi. , … “. con người xuất hiện, tuy không đơn độc, lẻ loi, nhưng cái nghèo dường như đã ăn vào máu, xương và mạng sống của họ”, “những đứa trẻ nghèo bên rìa chợ co ro trên mặt đất, tìm kiếm thông tin. ., họ thu thập những thanh tre, nứa hoặc bất cứ thứ gì còn sót lại ”. những đứa trẻ tội nghiệp chỉ biết kiếm những thứ người ta vứt bỏ sau buổi chợ để có đồ ăn, đồ chơi. những con người của khu phố này lần lượt được xây dựng với những tính cách trái ngược nhau, những hoàn cảnh khác nhau, nhưng tựu chung lại họ đều có chung một chữ “nghèo”. “Hai mẹ con mấy ngày mò cua bắt ốc, đêm dọn nước về bán, dù làm lụng vất vả nhưng vẫn không kiếm sống được”, bà lão lúc nào cũng say xỉn, nghiện rượu. Với một tràng cười náo động, hai chị em lien và an, là những cô gái còn rất trẻ nhưng đã xoay xở để phụ mẹ bán hàng tạp hóa. rồi anh mang phở đến nhà chú sãi, một món ăn được coi là xa xỉ ở phố huyện nghèo quanh năm này, rồi gia đình anh suốt ngày sống ca hát, mong chút lòng tốt của người qua đường, … những số phận, những con người. những người tưởng chừng như sắp chết, đang héo mòn vẫn bám víu và tin tưởng vào mảnh đất này, cùng nhau sinh sống. cuộc sống mệt mỏi, sống chỉ để cho qua ngày. Phải chăng cái nghèo và cái buồn chán đã trút bỏ cả cuộc đời họ, hay là những hoàn cảnh bất hạnh đã đẩy họ trở lại mảnh đất này, đoàn kết, chia sẻ để cùng nhau mưu sinh …
Xem Thêm : 99Tranh Tô Màu Đèn Ông Sao Trung Thu Đẹp Dễ Thương Quá
Hình ảnh một huyện nghèo tạm thời giờ càng trở nên ảm đạm hơn dưới con mắt quan sát của cô gái. với tư cách là nhân vật trung tâm, quan điểm của tác giả cũng bắt nguồn từ nhân vật này. cô gái cảm thấy sự lãng phí nơi phố huyện, xót xa cho số phận dài dằng dặc của nhà mẹ, còn cô con gái thì tiếc cho một thời nhà giàu còn sống ở chốn phồn hoa đô hội. , hoàn thành. với tâm hồn nhạy cảm, từng trải và lối suy nghĩ cổ hủ, đứng trước cảnh ngày tàn, tôi cảm thấy “mùi ẩm mốc bốc lên xen lẫn mùi bụi quen thuộc”, thành nấm mốc. quen thuộc, ăn mòn trong cuộc sống. Những đứa trẻ lẽ ra có một cái nhìn hồn nhiên, non nớt và lạc quan về cuộc sống, nhưng với quyền liên đới, anh lại cảm thấy cùng một kịch bản, có sự yên bình, buồn bã, tiếc nuối, bị bỏ rơi. Dù trong hoàn cảnh cơ cực nhưng vẫn thấy được sự chăm chỉ, cần cù, yêu thương, chăm sóc của gia đình hai mẹ con, vẫn “rót đầy ly rượu” cho bà cụ điên, xấu tính, động lòng thương những đứa trẻ lượm rác. , nhưng đáng buồn là anh ta bỏ đi vì không có tiền cho họ, và anh ta không quên dành tình cảm của một người chị trong gia đình cho cậu bé. Liên là nhân vật duy nhất được miêu tả có diễn biến cảm xúc trong vở, đồng thời, liên lam cũng lấy điểm nhìn của lien để miêu tả khung cảnh buổi tối của phố huyện nghèo dọc theo tuyến đường sắt, đồng thời đảm bảo tính cụ thể. .
hình ảnh phố huyện cô đơn, buồn bã được thach lam khắc họa bằng tài năng và tình người, người đọc có cơ hội sống trong không khí phố huyện nghèo, vừa khóc vừa biết ơn những số phận bất hạnh. vui và chán ở đây. nhưng trong sâu thẳm nhất của họ vẫn là niềm tin, sự cố gắng, niềm tin vào sự tốt đẹp của con người và họ cùng nhau chờ đợi ánh sáng cuộc đời sẽ chiếu vào mình. thiên nhiên tươi đẹp và u buồn, sự vướng bận của con người cũng đã khơi dậy cho người đọc nỗi trăn trở về sự sống mòn, đồng thời thể hiện sự trân trọng, quý mến đối với những con người luôn có nghị lực. giọng văn miêu tả độc đáo và gần gũi đã tạo nên chất lượng của thạch nhũ.
mẫu 2:
thach lam là một trong những nhà văn tự lực chính của van doan. những tác phẩm của anh thiên về cảm xúc trong sáng, mượt mà nhưng vô cùng sâu lắng. đằng sau những trang văn thấm đẫm chất thơ là tấm lòng nhân ái, nhân văn đối với những kiếp người nghèo khổ trong xã hội. câu chuyện về hai đứa trẻ là một trong những nổi bật nhất của ông. ghi lại khoảnh khắc cuối ngày, nhũ đá đã vẽ nên cuộc sống u ám nhưng cũng đầy mộng mơ của người dân nơi đây.
Thạch nhũ màu xanh lam chọn thời điểm hoàng hôn buông xuống, khi mọi thứ bắt đầu chuẩn bị bước vào trạng thái nghỉ ngơi. Với ngòi bút tinh tế, nhạy cảm không chỉ ghi lại được cái hồn của cuộc sống con người mà còn là hình ảnh của thiên nhiên. Thông qua hai bức tranh này, ý kiến và tình cảm của tác giả được thể hiện trong mối quan hệ với đời sống thực tế.
hình ảnh thiên nhiên thơ mộng nhưng đầy u buồn, dư âm còn lại chỉ là “tiếng trống canh trong lán phố huyện nhỏ; từng tiếng reo gọi chiều ”, xa xa vọng lại tiếng hót của ếch nhái cùng tiếng gió vi vu. Âm thanh tưởng chừng như xôn xao, huyên náo nhưng hóa ra lại dữ dội, khắc khoải và u sầu. có lẽ không gian cần yên tĩnh và tĩnh lặng để thu được đầy đủ mọi âm thanh có. lúc này mặt trời cũng dần đi vào trạng thái nghỉ ngơi: “phía tây đỏ như lửa”, “mây hồng như hòn than sắp tàn”, những gam màu rực rỡ, những gam màu nóng, nhưng đều gợi lên sự diệt vong. những hàng tre trước làng trước mặt đen kịt rõ ràng lên trời, khiến bóng tối bao trùm cảnh vật như bóng tối dần bao quanh. Với tiết tấu chậm rãi, những câu thơ đầy nhạc tính như một câu thơ đã vẽ nên khung cảnh thanh bình, mềm mại của hình ảnh thiên nhiên. một hoàng hôn đẹp, thơ mộng, êm đềm nhưng đầy u sầu và hoang vắng.
Ngoài hình ảnh thiên nhiên, thạch nhũ còn đưa những nét vẽ của mình đến gần hơn với hình ảnh cuộc sống của con người. đã chụp lại cảnh một khu chợ tàn. Người ta thường nói muốn biết cuộc sống ở đó ra sao thì chỉ cần ra chợ là sẽ biết. và hoa nhài cũng vậy. cảnh chợ sau buổi họp trông thật buồn tẻ, tồi tàn. âm thanh náo nhiệt và ồn ào đã biến mất, giờ chỉ còn lại một sự im lặng bao trùm. chỉ còn một số người bán hàng về muộn để dọn hàng, họ vội vàng hàn huyên với nhau vài câu. dưới sàn chợ chỉ có rác rưởi, vỏ chợ, vỏ bưởi,… những đứa trẻ nghèo ven chợ lúi húi dưới đất, mò mẫm nhặt những cây tre hay bất cứ thứ gì còn sót lại… một lần nữa… hoàn cảnh của chúng. là không may, không may. Hai mẹ con tôi mấy hôm mò cua bắt ốc, đêm thì dọn nước để bán, dù làm lụng vất vả nhưng vẫn không kiếm sống được. bà lão điên khùng nghiện rượu, lúc nào cũng bốc khói, xuất hiện với tiếng cười, … và hai chị em cũng kinh doanh một cửa hàng tạp hóa nhỏ, bán những món đồ đơn giản cho khách quen. . quyền cầm giữ, họ vẫn chỉ là những đứa trẻ, nhưng họ đã tham gia vào việc nuôi dưỡng. cuộc sống của người dân ở đây thật buồn tẻ, họ đại diện cho cuộc sống dài và mệt mỏi. trong sâu thẳm họ luôn khao khát, chờ đợi một điều gì đó tươi sáng hơn cho cuộc đời, nhưng vẫn mơ hồ và không rõ ràng.
Điều nổi bật trong hình ảnh ấy là tâm hồn tinh tế, nhạy cảm của nhân vật. cô tinh tế, nhạy cảm với những thay đổi của thiên nhiên trong những giây phút cuối cùng, cảm nhận được từng chi tiết nhỏ mà quen thuộc với cuộc sống nơi đây: “một mùi ẩm thấp quyện với mùi bụi quen thuộc quá …”, một thứ mùi quen thuộc mà nó có đeo bám cuộc đời anh nhiều năm. “lục tục ngồi lặng bên bức tranh sơn mài đen …” nhìn cảnh vật, dường như cái buồn, cái tĩnh lặng của thiên nhiên thấm sâu vào tâm hồn non nớt và nhạy cảm của cô bé. lien còn là một cô gái có tấm lòng nhân hậu, giàu lòng yêu thương. đó là sự quan tâm với hai mẹ con, những câu hỏi bâng quơ, chất chứa tình thương, sự xót thương, lo lắng cho hoàn cảnh gia đình của họ. anh nghe thấy tiếng cười, biết đó là ông cụ, “lặng lẽ rót đầy một lít rượu đưa cho” và “anh đứng ngồi không yên”. Tôi xúc động trước hình ảnh những đứa trẻ nghèo nhặt rác mà bản thân tôi không có tiền cho chúng.
Hình ảnh phố huyện lúc chiều tà là một đoạn văn trữ tình. Chất thơ toát ra từ thiên nhiên, từ khung cảnh quê hương bình dị, thân quen, từ tiếng trống lân, tiếng ếch nhái kêu ngoài đồng …, thơ còn được thể hiện ở một tâm hồn nhạy cảm, tinh tế khi tiếp xúc với xung quanh. đời sống. không chỉ vậy, thơ còn thấm đượm những câu từ, câu văn nhịp nhàng, nhịp nhàng, giàu nhạc tính: “khuya rồi, khuya rồi. Một buổi chiều êm ả như lời ru, vang vọng tiếng ếch nhái ngoài đồng thổi gió hiu hiu” đã đã thêm chất trữ tình vào tác phẩm.
bức tranh phố huyện lúc chiều tà thể hiện một hình ảnh đẹp và buồn của thiên nhiên, cũng như cuộc sống xung quanh, sự trì trệ, nghèo khó của con người nơi đây. đằng sau hình ảnh làng quê, ta còn thấy được tình yêu thiên nhiên, cũng như tấm lòng nhân đạo sâu sắc của tác giả: trân trọng những ước mơ và đích đến đổi đời của mình. nghệ thuật miêu tả độc đáo, chất trữ tình thấm đẫm cũng là những yếu tố tạo nên thành công của tác phẩm.
biểu mẫu 3:
“Một nhà văn có tài viết truyện ngắn” không ai khác chính là thach lam. truyện của ông dung hòa được hai yếu tố hiện thực và lãng mạn mà “lòng vẫn thiết tha với Tổ quốc, hết lòng vì dân tộc”. bức tranh phố huyện lúc chiều tà trong truyện “hai đứa trẻ” là bức tranh pha trộn giữa hai chất liệu này. lãng mạn vì cái nhìn tinh tế và chân thực của ngòi bút tả cảnh thiên nhiên và con người nơi đây.
Từ nhỏ, anh Lâm sống ở quê mẹ, huyện Cẩm giang, được tiếp cận với vùng nông thôn nên tác phẩm của anh luôn chứa đựng những khung cảnh làng quê có bóng dáng của những người dân nghèo.
Hình ảnh phố huyện lúc chập choạng tối trong truyện “hai đứa trẻ” được nhà văn bao trùm như thể quan sát từ xa, khắc họa chân thực cuộc sống nơi đây từ cảnh hiu quạnh. vào lúc hoàng hôn với âm thanh, không khí, ánh sáng cho những người nhỏ bé kiếm sống. “Anh ấy có một cây bút điềm tĩnh, rất bình tĩnh, một cây bút chuyên vẽ chi tiết những điều rất nhỏ và đẹp.”
Nhà văn miêu tả cảnh hoàng hôn phố huyện bắt đầu bằng tiếng trống mùa thu vang lên từng hồi lẻ tẻ báo hiệu thời khắc tàn, điểm thu cho trời nhá nhem tối. câu mở đầu nhẹ nhàng như một bài thơ gợi không khí ảm đạm của phố nhỏ. không chỉ vậy, còn là âm thanh của làng quê: “tiếng ếch nhái hót trên cánh đồng do gió thổi hiu hiu”, tiếng “muỗi đã bắt đầu vo ve” lúc chiều tà. những âm thanh này gợi cảm giác đơn điệu và tĩnh lặng mang đậm chất thôn quê. Bạn phải là người nhạy cảm, yêu quê hương đất nước và có cái nhìn tinh tế, sâu sắc thì mới có thể lắng nghe những điều bình dị như vậy.
màu sắc của bầu trời, của cảnh vật nơi đây đỏ rực như ngọn lửa đang cháy, màu hồng như đám mây đang chết dần mòn, cho thấy một ngày đã trôi qua và bóng tối đã bắt đầu bao trùm lên màu đen của núi rừng. lũy tre làng đẽo rõ trời. so sánh độc đáo với hình ảnh so sánh cụ thể, làm nổi bật đặc điểm kỹ thuật hoàng hôn toàn diện.
bóng tối bao trùm những “ngôi nhà đã được chiếu sáng” nhưng ánh sáng không chói lóa như thành phố, đó là “ngọn đèn treo ở nhà chú phở, ngọn đèn châu Mỹ ở nhà chú cuội., và những tràng hoa xanh” ánh sáng trong cửa hàng… ”Những ánh sáng mờ ảo đến mức đưa mọi người vào thế giới hư ảo, nơi một bên sáng và bên kia tối.
Còn về hương vị thì sao? một mùi ẩm mốc bốc lên, cái oi bức của ban ngày quyện với khói bụi đã quá quen thuộc mùi quê hương, của quê hương nghèo khó. ống kính của nhà văn, lia sát mặt đất là rác, vỏ bưởi, vỏ thị, lá nhãn, lá mía. tất cả đều được người viết thu vào ống kính máy quay.
Hình ảnh thiên nhiên phố huyện vắng vẻ, hiu quạnh nhưng cũng rất gợi cảm, thơ mộng được nhà văn khắc họa bằng những câu văn nhẹ nhàng, giọng điệu chậm rãi, nhẹ nhàng nhưng thấm đẫm nỗi buồn của con người. trước khi kết thúc ngày.
thiên nhiên buồn nhưng trữ tình, và hình ảnh cuộc sống con người lúc xế chiều như thế nào? chúng gây chết người. những người nghèo khó như chị em. lien và an_lần đầu tiên hai người xuất hiện trong cảnh chiều tà với tâm trạng “buồn” vì cảnh vắng vẻ của buổi chợ chiều. Mẹ anh giao cho chị em anh trông coi cửa hàng tạp hóa nhỏ buôn bán lặt vặt, thu nhập chẳng được bao nhiêu, chỉ mong giúp được một gia đình nhỏ trong lúc khó khăn khi bố mất việc, cả nhà phải ra đi. hà nội để sống ở nông thôn. thach lam đã mạnh dạn đi sâu vào thế giới nội tâm của nhân vật trung tâm của câu chuyện. nỗi buồn của tuổi mới lớn “dường như trong tâm hồn thơ ngây”, lòng man mác buồn trước giờ khắc tàn. đứa trẻ vẫn hồn nhiên như tuổi của một đứa trẻ. ngòi bút của anh đã đi sâu vào thế giới nội tâm của nhân vật.
Tính cách quen thuộc của hai chị em cũng được nhà văn khắc họa một cách cẩn thận. họ cũng khổ và nghèo như đoàn. đó là mẹ con ông mấy hôm mò cua bắt tôm dưới làn nước âm u, chiều về đợi gánh chè dưới gốc bàng để bán cho những người làm lúa, gánh hàng rong, bộ đội, hay bà con của họ. thạc sĩ đôi khi cao hứng uống cốc nước, hút thuốc lào. Họ không giàu hơn bạn bao nhiêu. trong thực tế nó không phải là sống, mà là đấu tranh trong vô vọng để duy trì sự tồn tại. vì con người quá khó vì miếng cơm, manh áo.
Ngòi bút nhân văn của thach lam đã góp phần tạo nên số phận của một kiếp người tàn tạ với hình ảnh một bà lão_ “một bà già hơi khùng khùng vẫn mua rượu trong tiệm”. người đó nửa tỉnh, nửa say, nửa lành, nửa bệnh. anh đi từ bóng tối vào quán uống rượu rồi “bước vào bóng tối, tiếng cười khách thưa dần vào làng”. tuy chỉ xuất hiện qua vài câu nhưng người đó đã để lại cho chúng ta nhiều ám ảnh. Hình ảnh ấy đã gieo vào sâu thẳm trái tim người đọc một nỗi trăn trở, xót xa cho một viễn cảnh cuộc đời tăm tối, bế tắc và tuyệt vọng.
Đó cũng là hình ảnh của những đứa trẻ nghèo, chúng cũng trạc tuổi liên, cháu nhưng đã phải “cúi xuống” nhặt những thanh tre, nứa hay bất cứ thứ gì mà người bán hàng rong còn dùng được. từ lom khom, khom lưng thể hiện sự nghèo khó của những đứa trẻ nơi đây lẽ ra ở độ tuổi ấy chỉ được vui chơi thỏa thích nhưng phải lao động rất nhiều. tuổi thơ của anh đầy nghèo khó. thach lam qua những hình ảnh này đã lên án xã hội hiện thực chưa thực sự quan tâm đến đời sống của con người, đặc biệt là quyền trẻ em. Anh cũng như nhiều độc giả luôn mong muốn các con có cuộc sống ấm no, được học hành và vui chơi. Trong xã hội ngày nay, dù đất nước đã phát triển hơn rất nhiều nhưng vẫn còn đó những đứa trẻ bất hạnh phải chịu nhiều thiệt thòi rất mong được sự quan tâm, giúp đỡ của cộng đồng.
Nhà văn thach lam, như một nhà quay phim tài ba, đã tái hiện khung cảnh phố huyện lúc chập choạng tối, từng câu văn của anh như một ống kính quay chậm quan sát tỉ mỉ mọi cảnh vật và con người trong nhịp sống. đồng thời, nó giống như một nghệ sĩ tài hoa vẽ bức tranh về một ngày tàn với những mảnh đời chập chờn như ánh đèn đêm. ông cũng là một nhà tâm lý học lỗi lạc, người hiểu rõ thế giới nội tâm của nhân vật. Bạn hiếm khi nhìn thấy một cô gái nhạy cảm với trái tim nhân hậu, cô ấy cảm thấy có lỗi với gia đình của mình, cô ấy yêu những mảnh đời bị hủy hoại xung quanh mình. từ đó thể hiện tình cảm chân thành của nhà văn đối với những con người có số phận cơ cực, tội nghiệp.
những cụm từ lãng mạn với lối viết trữ tình đan xen chất hiện thực trong truyện, lối văn mượt mà, trang nhã đã vẽ nên bức tranh chiều phố huyện bằng chất liệu ngôn ngữ gợi lên sự nghèo nàn, khó khăn, cơ cực đến mức tiêu điều. Hình ảnh đó đã để lại cho mọi người cảm giác rất khó chịu, băn khoăn và lo lắng cho cuộc sống của những người nghèo.
Trên đây là một số bài văn mẫu nghị luận về hình ảnh phố huyện lúc chiều tà của hai chú tiểu thư. các bạn có thể ghé thăm website trường mầm non tcsp – trường mầm non hà nội để tìm những bài viết hay và bổ ích cho quá trình ôn thi của mình.
Bản quyền bài viết thuộc tmdl.edu.vn. bất kỳ bản sao là gian lận. nguồn chia sẻ: trường dạy nghề du lịch thương mại thanh hóa (tmdl.edu.vn)
trang chủ: tmdl.edu.vn hạng mục bài viết: giáo dục
Nguồn: https://dongnaiart.edu.vn
Danh mục: Vẽ
Lời kết: Trên đây là bài viết Phân tích hình ảnh phố huyện lúc chiều tàn trong Hai đứa trẻ của Thạch Lam – Trường Trung Cấp Nghề Thương Mại Du Lịch Thanh Hoá. Hy vọng với bài viết này bạn có thể giúp ích cho bạn trong cuộc sống, hãy cùng đọc và theo dõi những bài viết hay của chúng tôi hàng ngày trên website: Dongnaiart.edu.vn