Cùng xem Kể về tình cảm của em đối với ông bà (hay nhất) – Luật Trẻ Em trên youtube.
Bài văn mẫu Nói về tình cảm của em đối với ông bà sau đây giúp các em thêm yêu quý, kính trọng ông bà. Hy vọng bài viết mẫu này hữu ích với bạn. Hãy cùng luattreem tham khảo nhé!
Bạn đang xem: hãy nói cho tôi biết cảm nghĩ của bạn về ông bà của bạn (hay nhất)
Đề: Viết một bài văn ngắn nói lên cảm nghĩ của em về ông bà của mình.
Đề xuất bài tập:
Bố mẹ tôi là bác sĩ nên công việc của họ rất bận rộn. Vì vậy, tôi đã được anh ấy chăm sóc và yêu thương từ khi tôi còn nhỏ. Đó là lý do tại sao anh ấy là người mà tôi vô cùng yêu quý.
Em trai tôi đã sáu mươi ba tuổi và đã nghỉ hưu từ lâu. Anh ta cao khoảng mét tám và cân đối. Do tuổi tác và công việc trước đây ngồi nhiều nên lưng ông hơi cong. Tuy nhiên, điều này không ảnh hưởng chút nào đến khuôn mặt già nua của anh. Tóc ông có nhiều sợi bạc. Anh đùa rằng tóc anh có màu muối tiêu. Khuôn mặt anh hiền lành, vầng trán cao và đôi mắt hiền từ. Thông thường, anh phải đeo một cặp kính gọng đen để nhìn rõ. Ông tôi không có râu vì ông nói rằng ông không thích râu. Hàng ngày ở nhà, ông thường mặc những chiếc áo Baba màu tối như nâu, đen, xanh. Khi đó trông anh rất giản dị và tốt bụng. Khi anh ấy phải đi, anh ấy mặc một bộ vest và trông rất nghiêm túc.
Xem Thêm : Hình ảnh ly cà phê buổi sáng – angiangtourism.vn
Hàng ngày, ông dành thời gian tập thể dục ở công viên trên phố, đánh cờ với bạn bè ở sân trước, chăm sóc vườn cây cảnh… Nhưng điều quan trọng nhất mà ông dành phần lớn thời gian và sức lực là chơi với chúng. tôi. Anh cùng em chơi trò xây lâu đài, cùng em đóng vai, cùng em làm bác sĩ… Anh không bao giờ quan tâm đến những trò chơi nhàm chán của lũ trẻ. Ngược lại, anh nhập vai rất tốt. Nhưng anh ấy đã dạy tôi rất nhiều ngoài việc chơi bóng. Anh ấy dạy tôi đọc, viết và làm toán mà tôi không hề sợ hãi chút nào. Anh ấy cũng dạy tôi những kỹ năng sống hàng ngày như rửa bát, gấp quần áo, lau nhà…anh ấy dạy tôi làm việc thiện và yêu thương người khác. Nhiều người vẫn nói tôi giống anh ấy nhất, từ thói quen đến cách ăn nói. Có thể là do tôi ở với anh ấy từ nhỏ, ngày nào cũng chơi cùng học với anh ấy nên tôi rất giống anh ấy. Hoặc có thể chỉ vì tôi là cháu của ông ấy.
Hàng ngày tôi luôn cầu nguyện cho ông có nhiều sức khỏe và sống với tôi thật lâu, thật lâu. Mỗi sáng, thấy anh ấy đi tập thể dục về nhà. Chiều nào người ta cũng thấy ông đánh cờ trước sân nhà. Mỗi tối, người ta thấy anh cắt tỉa cây cảnh sau nhà. Mỗi ngày, nói “xin chào” và thế là xong, tôi rất hạnh phúc.
Tôi yêu ông tôi rất nhiều. Mùa hè năm ngoái, tôi đã có cơ hội đến thăm ông nội của tôi ở trong nước.
Tôi vừa đến cổng sân, anh chống nạng ra đón tôi. Ông nội vừa nhìn thấy mẹ con tôi, một tay không đứng yên được, một tay ôm lấy tôi, tay kia vẫn chống gậy… Ông hỏi thăm cuộc sống, sức khỏe của cả nhà và hỏi thăm tình hình trường lớp, với chúng tôi Hai chị em làm gì anh cũng dặn hai chị em phải chăm học và nghe lời bố mẹ. Tôi còn chưa kịp để mẹ và chị trả lời thì đã giục tôi về nhà thay quần áo rồi ăn cơm kẻo đói sau chặng đường dài. Bà nội đã chuẩn bị cơm từ bao giờ. Món ăn ở quê không phong phú như ở thành phố nhưng bao giờ cũng ấm áp, thân tình. Anh ấy luôn để thức ăn vào bát của mẹ tôi và tôi. Bữa ăn diễn ra tốt đẹp. Sau bữa tối, anh ấy gọi tôi vào giường và hỏi tôi đủ thứ chuyện.
Tôi ngả người vào lòng anh mà lòng ấm áp lạ thường.
Bà ngoại là người rất yêu tôi. Hàng năm, tôi thường về Hưng An thăm bà ngoại. Mỗi lần tôi về, bà nội rất vui, bà thường xoa đầu tôi và khen tôi lớn nhanh.
Thông thường, bà sẽ để lại cho tôi một số món ăn ngon, và bà tôi cũng biết rằng tôi rất thích bưởi. Dù đã qua mùa bưởi nhưng ngoại luôn để lại cho tôi những trái bưởi to và nặng trĩu. Ngoại bôi vôi vào đầu quả bưởi rồi để dưới gầm tủ. Bà nói rằng nó sẽ tồn tại trong một thời gian dài theo cách này.
Xem Thêm : Hướng dẫn tìm cách tắt màn hình chờ Win 7. Khi niềm vui trở thành sự ức chế
Em thích những ngày ở bên bà lắm, được bà chiều chuộng lắm, tối về bà kể chuyện, đọc thơ cho em nghe. Những lời ấm áp của bà nội như đưa tôi về với thế giới cổ tích xa xưa.
<3
Ở nhà, người yêu thương tôi nhất là ông nội. Ông nội tuy đã già nhưng dáng đi vẫn nhanh nhẹn, da dẻ hồng hào, ông nội từng là “ông đồ quân đội”.
Mỗi sáng, tôi thường theo anh ấy lên núi tập thể dục. Anh ấy nhảy giỏi và thường dạy võ cho tôi. Ông nói: “Môn võ này thuộc về môn Trói, cả làng chúng tôi ai cũng phải biết môn võ này”. Từ ngày tập võ, cơ thể tôi khỏe hơn, mỗi bữa ăn được ba bát cơm. Anh ấy cũng dạy tôi cách làm một con diều bằng sáo trúc. Những con diều anh làm bay cao và tạo ra những âm thanh êm dịu. Vào buổi tối, anh ấy thường đọc bài kiểm tra của tôi, và anh ấy sẽ giải thích cặn kẽ những gì tôi không hiểu. Khi tôi học lớp một, chữ viết của tôi rất kém, nên anh ấy đã cầm tay tôi luyện thư pháp cho tôi. Thầy động viên tôi: “Con phải chịu khó luyện tập, mỗi ngày một chút, sau này nhất định con sẽ viết hay”. Như anh ấy nói, lời nói của tôi đang trở nên tốt hơn mỗi ngày. Học kỳ trước, cô giáo khen tôi vì tôi đạt danh hiệu “Vở sạch”.
Thỉnh thoảng ông nội đi công tác về thăm đồng đội, những lúc ông ngoại không ở bên, ông thường ôm tôi vào lòng, hôn lên má tôi rồi nói: “Cún con, nó rất nhớ cún con!”. Tôi rất thích hành động ôm của anh ấy. Chúc cụ trường thọ, con cháu sum vầy.
—
Do blog luattreem đăng
Danh mục: Giáo dục
Nguồn: https://dongnaiart.edu.vn
Danh mục: Tin tức
Lời kết: Trên đây là bài viết Kể về tình cảm của em đối với ông bà (hay nhất) – Luật Trẻ Em. Hy vọng với bài viết này bạn có thể giúp ích cho bạn trong cuộc sống, hãy cùng đọc và theo dõi những bài viết hay của chúng tôi hàng ngày trên website: Dongnaiart.edu.vn