Cùng xem Hướng dẫn viết các vấn đề liên hệ mở rộng cho “Vợ Nhặt” (Kim Lân) trên youtube.
Một bài văn chuyên sâu, tất nhiên không thể bỏ qua diễn đàn liên hệ rộng rãi. Nhưng không phải ai cũng biết viết tốt phần này. Hãy xem bài viết này để biết cách “bốc” chúng bằng những câu hỏi tiếp xúc mở rộng nhé!
1. Xã hội trong “Nhặt Vợ” *Năm 1945, xã hội Việt Nam lâm vào nạn đói khủng khiếp và tang thương – khi nhân dân ta bị thực dân Pháp và phát xít Nhật gông cùm gông cùm. Đời sống nhân dân khốn khổ đến nỗi “người chết nằm xiềng xích bên vệ đường, người sống lủi thủi lặng lẽ như bóng ma”. Hay như lời của đại bàng: “Con đường đầy xác chết đói, nằm trong nắng lửa, khô héo trong cát bụi. Giữa đống giẻ rách, chỉ có linh hồn đang hấp hối của một thây ma còn chút con mắt”. * Bạn có thể liên hệ: – “Chuyện xưa Hà Nội” – Mãi Bát: Về cái đói, mỗi lần nhắc lại, tôi vẫn còn bàng hoàng, lời nói run run sợ hãi, như thể tôi có thể bị gió thổi bay. Như vậy, một Hà Nội năm ấy được nhà văn khắc họa chân thực và run rẩy: “Càng vui mừng càng thấy lũ người đói khổ đổ về… người ngồi, người chết la liệt. Vỉa hè nào! .” Ngày đêm xe chở xác người qua lại. Càng xót xa hơn khi nhìn những đứa trẻ sống trong cảnh đó như một món hàng: “Đi đâu cũng có người đói, đầu chợ người bán con nhiều, quê tôi người ta đem con ra chợ bán trên đường. Bên kia sông Hồng bán đồ, có người chuyên bán con nít như xưa mua bán gà bán lợn, bây giờ không có của ăn thì ai mua cho các con. đã mang nó trở lại. Khốn nạn” . ——Tuyển tập văn xuôi “Phố Dơi” “Ô rau dền”——Baosheng: Nhắc đến nạn đói: “Năm 1945, đây là mồ chôn người đói. Hàng ngày, những chiếc xe bò chở đầy xác chết nằm thoi thóp, chân tay duỗi ra chất đống Đứng dậy, lê đuôi, vung tay vung chân, thi thể bị nhét vào một cái hố chôn chung, sau đó lấp bằng đất bằng phẳng, căn bản không có dấu hiệu của một ngôi mộ.” —— “Xe chở xác Đi qua phường Dale”—— Fan Cao viết: “Ngã tư nghiêng về phía những chiếc xe chết máy. Đi trong con hẻm đầy khói, tôi ngửi thấy mùi cỏ khô và mùi thuốc phiện nhàn nhạt phả vào mặt. Có cảm giác hoang vắng, giấc mơ lắc lư của mài bánh nhựa đường. Chiếc kiềng ba chân bằng xương sẽ Đầu lâu bị xe quỷ đổ vào tim, ngàn sinh mạng bị mang đi từ vực sâu.”*Mô tả văn án: Khi Jin uni đang nói chuyện về tác phẩm “Vợ Nhặt”, khi người ta viết về nạn đói, thường viết về cái nghèo và bi kịch. Khi viết về những con người trong năm đói, người ta thường nghĩ đến những con người chỉ muốn chết. Tôi muốn viết một truyện ngắn với một ý tưởng khác. Dù cận kề cái chết nhưng những người này không nghĩ đến cái chết, vẫn hướng đến sự sống, vẫn hy vọng và tin tưởng vào tương lai. Họ vẫn muốn sống và sống vì con người”. Dẫu vậy, Kim Ran cũng không thể thoát khỏi hiện thực khủng khiếp của nạn đói lớn năm Đinh Dậu – khi nhân dân ta bị hành hạ bởi ách xiềng xích của thực dân Pháp và phát xít Nhật. Xã hội rơi vào cảnh bần cùng, con người trở về từ cõi chết không còn là chuyện lạ: “Người chết như ngả rạ. Không phải sáng nào người dân đi chợ, đi làm đồng cũng không thấy ba bốn cái xác nằm bên vệ đường. Mùi hôi thối của rác rưởi và xác người tràn ngập không khí. “Rồi người sống” chỉ là những cái bóng lặng lẽ di chuyển như những bóng ma.” Hay nói ngắn gọn, như Phạm Tào trong bài thơ “Xe chết đi qua phường Đại Lệ”, đó là: “Xe tử nghiêng vào đường nghiêng Yan, Cong Yan, Cỏ buồn gãy đổ. , mùi thơm của thuốc phiện, giấc mơ thuốc phiện lắc lư. Máy xay nhựa đường nghe tiếng vạc của ai rót sọ từ xa vào lòng xe quỷ, chở kiếp người ra khỏi vực sâu..”
Đọc thêm hướng dẫn viết bài liên hệ mở rộng trong tác phẩm “thuyền xa” (Nguyễn minh châu)
Xem Thêm : Chia sẻ bạn cách chia đôi trang Word cực nhanh – Fptshop.com.vn
2. Nhân viên tiếp thị
*Bạn có thể liên hệ: – Người bị xóa danh tính: Không rõ họ tên, tuổi cụ thể: Có liên quan đến nhân vật bà hàng chài trong tác phẩm “Chiếc thuyền” Nguyễn Minh Châu. – Con người rơi vào bi kịch của số phận con người trong nạn đói: Liên quan: + Nhân vật bà lão trong tác phẩm “Một bữa cơm no”: Bà khổ sở vì miếng ăn, hành hạ con người đến mức tha hóa, biến chất. . Bà lão không biết xấu hổ là gì, vì bà nghĩ: “Ăn khuya ăn ít, mang tiếng sao lại chết đói?” + Sinh ra trong tác phẩm “Cái đói” của thạch lâm: Cái đói làm ông tủi thân. -Quý trọng, đành tự tay nhặt thức ăn từ những đồng tiền bẩn thỉu mà anh vứt đi. *Mô tả: Nancao mượn lời của nhân vật Dian En trong “Mùa xuân” và viết: “Nghệ thuật không nên là ánh trăng lừa dối, nghệ thuật không nên là ánh trăng lừa dối. Nghệ thuật chỉ có thể là tiếng nói đau khổ, thoát khỏi kiếp lầm than”, để rồi từng trang viết mang đậm dấu ấn thời gian ấy như phơi bày mọi nỗi đau của cuộc đời. Có một xã hội thối nát, bọn thực dân phong kiến thối nát – những con đỉa khát máu thay phiên nhau hút máu người da đen rồi vắt kiệt nên cái đói luôn là nỗi ám ảnh khôn nguôi. trực tiếp. Trong “Food for All”, chúng ta thấy một bà lão bị miếng ăn hành hạ con người đến mức thối nát, trụy lạc. Bà cụ không biết xấu hổ là gì, vì bà nghĩ: “Ăn khuya ăn ít. Dù sao đã nổi tiếng thì sao phải nhịn đói?”. Hình như vì đã lâu không ăn (hơn ba tháng trước cô mới ăn hết bánh ngọt) nên ăn xong vẫn chưa thấy no. Nhưng bà lão vẫn đói. Và chỉ ăn cơm, thời tiết xấu. Còn trực tiếp đi ăn tối, có vinh dự gì được làm khách? Cô ăn như không biết gì. Lúc cô tạm no, cơm mới ăn xong. Hơn nữa, cô vẫn thấy tiếc những hạt cơm còn sót lại trong nồi nên đã ăn hết. Đói quá thì chết, no quá thì chết. Thế là nửa tháng sau, bà lão chết, chết no, chết bùn, chết dịch tả… Sau này Kim Vô Kỵ cũng viết về cái đói, nhưng giữa cái đói và cái nghèo, Kim Vô Kỵ vẫn để nhân vật của mình đến với cuộc sống, Hy vọng và tin tưởng vào tương lai. Dù bên bờ vực của sự sống và cái chết, họ vẫn phải sống vì người khác, sống vì người khác + (phân tích nhân vật).
Đọc thêm những giá trị nhân văn trong truyện ngắn “vu nhật” – Kim Lan
3. Nhân vật bà lão
* là một người mẹ vô cùng yêu con. Thông tin liên hệ: + Tác phẩm “Viên Châu” của cô gái đánh cá Nguyễn Minh Châu: Hy sinh tất cả, chịu đựng mọi tổn thương thể xác và tinh thần, chỉ để mong con được hạnh phúc. + Lão Hạc trong tác phẩm cùng tên của Tào Nan: bán cậu vàng ăn thịt chó, để không làm phật lòng nhà Tống. + Hình ảnh người mẹ Việt Nam: “Cả đời mẹ lặng lẽ đi trên đường Dù mưa nắng vì mẹ thương con…chịu khó và võ công cao cường.”*dẫn đã viết:Trên đời này không có người không có mẹ. Chỉ có một chữ “mẹ” mà bên trong ẩn chứa cả cuộc đời, cả một biển tình bao la. Khi còn nhỏ, tôi là một con thuyền xinh đẹp, cùng bạn lênh đênh trên biển an toàn. Khi con lớn lên, căng buồm ra khơi, mẹ vẫn ở đó, tựa cửa khi con mỏi mệt chờ con về. Mẹ – dòng chảy yêu thương. Người mẹ ngoài đời hay trong câu chuyện nào cũng mang sứ mệnh cao cả đó. Dù nghèo khổ như bà lão trong “Chọn vợ” của Kim Lan hay điêu tàn như người đàn bà đánh cá trong “Thuyền xa” của Nguyễn Minh Châu, họ đều là những người mẹ vô cùng yêu con và sẵn sàng hy sinh tất cả để đổi lấy những điều tốt đẹp nhất cho con. .: “Trong đời anh, một ngày một nắng hai sương, mưa nắng em lặng lẽ bước trên đường, vì anh yêu em… con tim”. (phân tích nhân vật bà cụ).
Xem Thêm : phương pháp bình quân sau mỗi lần nhập
Cùng cô “chạy” khóa viết 10 ngày—Pioneer 10 tới đây với 8+ bài trong kỳ thi tuyển sinh THPT quốc gia!
Cập nhật thêm các bài viết hay trên kênh truyền thông của hvch:
Fan Page: Học Văn
youtube: cùng tôi học văn – youtube
ig: học văn chị
Douyin: Học Văn
Nguồn: https://dongnaiart.edu.vn
Danh mục: Tin tức
Lời kết: Trên đây là bài viết Hướng dẫn viết các vấn đề liên hệ mở rộng cho “Vợ Nhặt” (Kim Lân). Hy vọng với bài viết này bạn có thể giúp ích cho bạn trong cuộc sống, hãy cùng đọc và theo dõi những bài viết hay của chúng tôi hàng ngày trên website: Dongnaiart.edu.vn